Đầu Bếp Của Tiểu Tướng Quân - Chương 39

Cập nhật lúc: 2025-11-06 14:32:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thái tử phi ngây , dựa ánh sáng mờ tối hắt , nàng thấy đó hình như là một chiếc chân gà?

 

Mùi hương quả thực thơm, chỉ tiếc là nguội lạnh.

 

Sau khi xác nhận rõ ràng, hốc mắt Thái tử phi bỗng cay xè, cổ họng nghẹn , khó chịu đến mức khiến nàng thở cũng khó khăn.

 

Lúc lãnh cung, con trai đến hai tuổi, đến bây giờ chỉ mới bảy tuổi. Vì tuổi nhỏ, từng nếm qua món ngon vật lạ, bây giờ trông thấy một chiếc chân gà xem như báu vật quý giá đến thế.

 

Nàng hít sâu một , định cảm xúc. Nhi tử nhạy cảm, nàng nỡ để bận lòng vì , cố gắng : "Nương thích ăn cái , con ăn ."

 

Chu Chiêu Hoành chớp mắt, hỏi đầy khó hiểu nhưng vẫn tin lời, vì thế đưa đồ trong tay cho phụ .

 

Phế Thái tử bình tĩnh hơn nhiều, tâm trí còn màng đến thế sự, đương nhiên đối với vật thực chẳng hề kháng cự. Nhi tử đưa đến miệng, liền há miệng nhấm nháp. Thức ăn nguội lạnh, mùi tanh thịt cũng dậy lên đôi chút, chắc chắn ngon như khi còn nóng.

Phạm Khắc Hiếu

 

Song, khuyết điểm che lấp ưu điểm, nhất là chiếc chân gà lớp da vẫn tuyệt vời, thịt bên trong non mịn, hương vị mặn ngọt vặn, đậm đà mà hề ngán, chất thịt mềm mại c.ắ.n lìa xương.

 

Món ngon khiến đôi mắt thoáng lóe lên tia sáng. Hương vị quả thực còn tinh tế hơn cả những món ngự trù từng trong ký ức.

 

Thấy ăn, Chu Chiêu Hoành thỏa mãn, nhào lòng phụ , vui vẻ : "Món ngon lắm, là món thịt ngon nhất con từng ăn, là A Xuân tỷ tỷ nhà Đông Đông đó. Hắn còn mời con đến nhà chơi, ăn quýt nướng A Xuân tỷ tỷ sẽ ho khan nữa!"

 

"Phụ , Mẫu , con thể ?"

 

Thái tử phi bên cạnh, che miệng bật nấc nghẹn.

 

Trước đó, nhi tử bằng hữu, nàng từng ấm ức con đến mức rơi lệ. Bây giờ thấy bạn, nàng vẫn đau lòng đến mức tim gan như siết , thở cũng trở nên khó nhọc.

 

Chu Chiêu Hoành nào , cuộc đời của , trừ khi phụ mẫu lìa đời và tân đế khai ân, nếu mãi mãi thể bước chân khỏi nơi .

 

Phế Thái tử ôm con trai, trái tim bình lặng nhiều năm bỗng như cắt đứt, nỗi đau đớn vô cùng khiến nhịp tim đập nhanh hỗn loạn. Sau cùng, mồ hôi mỏng túa trán .

 

Hồi lâu , ôm đầu con trai ấn chặt n.g.ự.c , giọng khản đặc: "Ngủ ."

 

Chu Chiêu Hoành hiểu rõ, cố ngẩng đầu lên, nhưng phụ vẫn đè c.h.ặ.t đ.ầ.u . Dù dùng sức mấy cũng ngẩng lên , cuối cùng đành dựa lồng n.g.ự.c rắn rỏi của phụ mà nhắm mắt .

 

Trẻ con phiền não gì, nhanh chóng ngủ , nhưng nam nhân vẫn ngủ mà trợn to mắt đến bình minh.

 

Rạng sáng hôm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dau-bep-cua-tieu-tuong-quan/chuong-39.html.]

 

Yến Thu Xuân tuy chút trằn trọc nhưng đến mức mất ngủ như , vì thế nàng vẫn dậy thật sớm.

 

Lúc nàng rời giường, bên ngoài mặt trời còn ló dạng.

 

Nàng cảm thán rằng giờ giấc nghỉ ngơi thật điều độ, lau mặt, đoạn dò hỏi: "Sáng nay món gì?"

 

"Bánh canh, sáng nay phòng bếp đưa cải bó xôi đến, món bánh canh lục sắc." Thủy Mai đáp. "Lúc đưa đến cho tiểu thiếu gia Đông Đông và Uyển Nhi, hai đứa chúng đều vui vẻ lắm."

 

"Nghe thấy ngon ." Yến Thu Xuân .

 

Bữa sáng nhiều món, nhưng nàng phí tâm mỗi ngày. Vì thế, mỗi khi chế biến, nàng đều hướng dẫn Hứa ma ma và Thủy Mai học theo, như lỡ khi nàng dậy trễ một chút, hai bọn họ cũng thể cho nàng dùng.

 

Về phần Tiêu phu nhân, phủ cũng đầu bếp chuyên trách phái đến học công thức, cốt là để cho bà. Dù , Tiêu phu nhân vẫn quá thiết tha ẩm thực. Chỉ đồ do đích Yến Thu Xuân , bà mới ăn nhiều hơn thường ngày. Vì thế, phần lớn thời gian, Yến Thu Xuân tự tay chế biến sai đưa sang.

 

Nàng thích bước chân ngoài, nhất là những nơi nhà . Viện tử Tiêu gia cấp cho nàng đủ rộng rãi, thể thỏa sức . Có khi nàng còn nghĩ nên mở một mảnh vườn trồng vài loại rau, nhưng việc tưới tiêu bón phân thuận tiện, đành từ bỏ.

 

Yến Thu Xuân lau mặt, thoa chút phấn hương, thẳng phòng ăn. lúc Hứa ma ma bưng bánh canh , còn rau muối do tự tay nàng . Rau muối ăn ngon, vị chua mặn cay, dùng với cơm thì tuyệt vô cùng. Chỉ điều mặn một chút, nhưng nếu mặn thì chẳng thể bảo quản lâu.

 

Yến Thu Xuân khẽ nhớ tới món củ cải ngâm nơi hiện đại, vị chua cay trong suốt quả là thứ sảng khoái. Đáng tiếc, hiện giờ giấm trắng, ớt cựa gà Vân Nam cũng khó tìm. Chẳng lúc Vân Nam ở phương nào, liệu thương nhân chuyên chở vật phẩm từ đó tới chăng? Ngày nào đó, nàng căn dặn lưu tâm tìm kiếm một chút. Giao thông cổ đại phát triển, sự lưu thông hàng hóa đều nhờ các đoàn lữ thương.

 

Nàng bưng bát bánh canh, nhấp một ngụm nước dùng đậm đà hương vị bột bánh, trầm tư. Nàng thích thưởng thức mỹ vị, đó là một loại hưởng thụ giúp tinh thần thư thái. Nhất là đồ ngọt, thứ thể khiến tâm tình trở nên khoan khoái, vui vẻ hơn.

 

Chờ !

 

Đồ ngọt?

 

Ánh mắt Yến Thu Xuân chợt sáng rực, nàng tức khắc gọi Thủy Mai: "Giúp lấy chút sữa bò tươi, nhất thiết là loại mới vắt đấy."

 

"Vâng." Thủy Mai nhanh chóng cáo lui.

 

Kể từ ngày theo hầu Yến cô nương, nàng vô vàn yêu cầu lạ lùng, nhưng vì mỗi đều nếm những món ngon tuyệt diệu, nên nàng luôn việc vô cùng sốt sắng.

 

Sữa bò vốn là vật phẩm sẵn trong các đại hộ nhân gia. Thời bấy giờ sữa lợi cho sức khỏe. Thậm chí nhà yêu thương con còn cho cả đứa trẻ bảy tám tuổi b.ú sữa , nhưng việc khó ngoài nên sữa bò, sữa dê trở thành vật thế phổ biến.

 

Chỉ chừng hai khắc đồng hồ, Yến Thu Xuân ăn xong, dạo vài bước thư thái thì sữa bò mang tới.

 

 

Loading...