Tiêu phủ vốn rộng lớn, Yến Thu Xuân một hồi lâu mới tới nơi cần đến.
Vừa bước sân, nàng chờ Hoàng ma ma bẩm báo. Chỉ một lúc , Tiêu phu nhân nhanh chóng xuất hiện. So với đầu gặp mặt, sắc mặt của bà hôm nay hơn nhiều.
Sự tái nhợt gương mặt bà tan nhiều, bước chân trở nên vững vàng, đôi mắt cũng thần sắc, còn vẻ suy sụp tiêu điều như . Dù thể sánh bằng khỏe mạnh, nhưng tình trạng hiện tại của bà xem là tiến triển .
Tiêu phu nhân thường thói quen mím chặt môi, nhưng khi thấy Yến Thu Xuân, nét mặt và cơ thể bà liền thả lỏng, những nếp nhăn nơi khóe môi gần như tan biến: “A Xuân.”
“Bá mẫu.” Yến Thu Xuân mỉm tiến tới: “Cháu cố ý đến quấy rầy , trong lòng chút ngại ngùng. Vừa lúc cháu mang theo món sữa đậu đỏ hai tầng, Bá mẫu nếm thử xem hương vị ?”
Nàng dứt lời, Thủy Mai nhanh nhẹn mở hộp đồ ăn, đó đưa một chén nhỏ cho nàng.
Yến Thu Xuân liền cung kính dâng lên Tiêu phu nhân, bàn tay bà nhận lấy vô cùng vững vàng.
Vốn dĩ Tiêu phu nhân tưởng đó chỉ là một loại nước uống nào đó, nhưng khi tận mắt thấy, một tia ngạc nhiên lập tức lóe lên nơi đáy mắt bà. Gương mặt vốn nghiêm nghị lúc càng thêm dịu dàng, bà cất lời tán thưởng: “Tay nghề của cháu quả thực khéo léo, ngay cả món điểm tâm ngọt cũng thể chế biến tinh xảo như thế .”
Phạm Khắc Hiếu
Yến Thu Xuân mím môi duyên, quả thực nàng sớm đoán phản ứng của bà.
Tiêu phu nhân cũng nở nụ . Cho đến tận bây giờ, bà tín nhiệm tay nghề của Yến Thu Xuân, hề do dự múc một thìa nhỏ, đưa đến bên miệng.
Ngay khi mở hộp, bà ngửi thấy hương sữa thơm dịu, và khi nếm thử, bộ mỹ vị mới thực sự bừng nở. Cảm giác trơn nhẵn, mềm mại tựa lòng trắng trứng, cùng hương sữa ngọt thanh lan tỏa khắp khoang miệng. Sau khi chậm rãi thưởng thức xong, đôi mắt vẩn đục của bà thoáng cô nương đang mặt: “Món ăn mắt ngon miệng. Có điều, cháu tự mang đến đây biếu tặng, hẳn là chuyện thỉnh cầu chăng?”
Yến Thu Xuân khẽ gãi đầu vẻ ngượng nghịu, cạnh bà, nàng nhỏ giọng giải bày: “Chuyện là như thế , hôm qua cháu nướng gà cho Đông Đông ăn, ngờ Nhị hoàng tôn khăng khăng tranh giành với Đông Đông. Tranh , bé liền ấm ức bật . Dù Thiếu phu nhân và Tiêu tướng quân đều cần để tâm, nhưng trong lòng cháu vẫn cảm thấy bất an. Đông Đông cũng thấy áy náy, nghĩ rằng nếu phần của thì cũng nên chia sẻ cho đồng môn. Bởi , cháu thỉnh ý Bá mẫu, là cháu thêm chút điểm tâm, mang đến Thái Học đường bên , để mỗi đứa trẻ đều một phần, dịu mối bất hòa giữa lũ trẻ.”
Nói xong, dường như nàng nhớ điều gì, bèn thêm: “Hôm qua cháu cũng vì chút chuyện nhỏ mà phiền Thiếu phu nhân. Hôm nay đến phiền thì quả , nên cháu mới mạo đến thỉnh giáo ý kiến Bá mẫu.”
Dẫu nàng đồng ý với Đông Đông, song bé dù cũng là cốt nhục của gia đình khác, điều đầu tiên nàng cần vẫn là xin sự chấp thuận của phụ mẫu. Yến Thu Xuân tiện tự mặt, do đó chỉ thể tìm đến tiếng để giúp đỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dau-bep-cua-tieu-tuong-quan/chuong-41.html.]
Tiêu phu nhân từ tốn thưởng thức món ăn, lắng Yến Thu Xuân giãi bày, đôi mắt bà ngập tràn ý .
Bà khẽ nâng mắt lên, liền thấy tiểu cô nương đang lúng túng chăm chú.
Đôi mắt dường như thể cất lời, chỉ cần thôi cũng đủ khiến mềm lòng. Ánh mắt chứa đựng sự phó thác và chân thành rõ rệt. Tuy hiện tại ánh mắt trẻ nhỏ nào cũng thuần khiết, nhưng đôi mắt nào cũng chỉ cần liếc qua là thể thấu tâm tư như .
Tiêu phu nhân nhẹ nhàng cất lời: “Cháu lòng. Khi vợ chồng lão đại đến thỉnh an, họ cũng qua chuyện . Nếu đến tận cửa giải thích thì sẽ thành chuyện bé xé to, kỳ thực đây chỉ là chuyện nhỏ nhặt, cháu là thỏa.”
“Đa tạ Bá mẫu!” Yến Thu Xuân thấy bà gật đầu đồng ý, mừng rỡ đáp lời.
Có điều, việc xin phép Tiêu phu nhân là một chuyện, còn chuyện đó nàng tự lo liệu. Nàng tự giễu, nàng còn cân nhắc xem nên chế biến món gì cho lũ trẻ, đó một phần để nhà thử . Dựa tính cách của Tiêu gia, chắc chắn họ sẽ lập tức đến giải thích về sự việc mâu thuẫn với phủ bên .
Tuy nhiên, nàng vẫn nhiều hơn một chút.
Việc cần hỏi xong xuôi, bước chân Yến Thu Xuân sớm chạy . Nàng vội vã : “Bá mẫu, cháu xin phép cáo lui . Nghe bên tới tám đứa trẻ, còn nhiều vị lão sư nữa, Đông Đông còn một bằng hữu thuộc hoàng gia tôn thất. Mỗi đều phần, thể thiếu sót bất kỳ ai.”
“Cháu cứ .” Tiêu phu nhân mỉm phất tay.
Yến Thu Xuân vội vàng cáo biệt.
Nhiệm vụ tiếp theo quả thực vô cùng quan trọng!
Phủ Tam Hoàng Tử
Ngược , vợ chồng Tam Hoàng Tử cũng đang bàn luận dở về sự việc .
Hôm qua Tam Hoàng Tử chút vội vàng, khi đứa nhỏ tan học về đến nhà, trời tối muộn, đúng lúc đang ở bên ngoài giao thiệp nên mặt ở phủ. Chờ đến hiện tại, lúc hạ triều, liền trở về phủ nghỉ ngơi, Tam Hoàng Tử Phi mới nhân cơ hội kể bộ sự việc cho .