Đầu Bếp Của Tiểu Tướng Quân - Chương 50

Cập nhật lúc: 2025-11-06 14:32:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thông thường, khi nàng nấu ăn chế biến điểm tâm, nàng đều cho quá nhiều đường. Y thuật thời cổ đại phát triển, nếu sâu răng sẽ càng khó chữa trị, nên thật nên quá tham lam.

 

Đông Đông ngăn cản nhiều , tiểu tử cũng dần ngầm hiểu, còn khăng khăng đòi ăn nữa.

 

Nàng dịu dàng, thấy thế, Đông Đông liền đà, lắp bắp dò hỏi: “Vậy là khi nào? Ngày mai ăn ?”

 

“Chuyện ...” Yến Thu Xuân trầm ngâm một lát: “Chờ đến ngày sinh thần của , sẽ cho ăn thỏa thích.”

 

Nàng hiểu, sinh thần là đại sự, thể xem là ngoại lệ. Với điều kiện như , tiểu tử chắc chắn sẽ phủ tổ chức sinh nhật.

 

Quả nhiên, Yến Thu Xuân dứt lời, vội vàng gật đầu: “Được!”

 

Ngược , Tiêu Hoài Thanh và Tiêu Hoài Viên đều lộ vẻ sửng sốt, hẹn mà cùng thốt lên: “Con tổ chức sinh thần ở phủ nhà ư?”

 

Cũng khó trách vì hai họ kinh ngạc đến . Từ khi Đông Đông tròn hai tuổi, sinh thần của tiểu tử còn tổ chức tại Tiêu phủ nữa. Không rõ nguyên cớ, nhưng Tiêu gia dường như cưỡng ép, song cũng chẳng mong tổ chức sinh thần tại đây.

 

Đông Đông gật đầu đương nhiên: “ ! Bằng hữu đồng môn của còn đến nhà để nếm thử món ăn A Xuân tỷ tỷ trù nấu!”

 

Tiểu tử đắc ý ưỡn ngực, giấu nổi vẻ tự mãn.

 

Kể từ khi bé hứa mời đồng môn đến nhà, thái độ của bọn họ đối với dường như hơn nhiều. Tuy bé chẳng mấy bận tâm, dù quen với sự cô độc một .

Phạm Khắc Hiếu

 

Song hiện tại cảm giác khác biệt.

 

Trước tiểu tử thể cảm nhận , phận Tiêu gia khiến ngoài bài xích; tuy cùng trong một lớp học, song bé cứ như tồn tại trong một gian riêng biệt. nay thì còn như thế.

 

Tiêu Hoài Viên dường như vẫn còn đang suy nghĩ, chốc lát , nàng hỏi: “Vậy con cho ông bà ngoại ?”

 

Những sinh thần đây của Đông Đông, Giang gia đều tổ chức tiệc, mời khách tứ phương, nhân dịp còn thể mở rộng giao hảo với ít . Bọn họ xem trọng chuyện như , lẽ nào thể dễ dàng nhả ?

 

Đông Đông xong lời , chợt như nhớ điều gì, nụ gương mặt cứng , tiểu tử chút chột : “...Không ạ, hình như con hứa với bà ngoại, khi nào nghỉ học sẽ về thăm bà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dau-bep-cua-tieu-tuong-quan/chuong-50.html.]

 

Tiêu Hoài Viên chỉ con, mỉm , thêm lời nào.

 

Đông Đông ngẩng đầu, giọng điệu đầy mong chờ: “A Xuân tỷ tỷ, tỷ thể đến nhà bà ngoại của ?”

 

Yến Thu Xuân lắc đầu quả quyết: “Không thể.”

 

“Vậy ?” Đông Đông thất vọng tràn trề, bàn tay nhỏ bé siết , c.ắ.n môi: “Vậy con sẽ với bà ngoại, con nghỉ, con sẽ về thăm bà .”

 

Bằng , bé sẽ thất tín với các bằng hữu.

 

thường xuyên lui tới thăm bà ngoại bên đó, nên việc chuyện dễ dàng hơn.

 

Sau khi Đông Đông tính toán thỏa, tiểu tử ngước mắt về phía mẫu : “Mẫu , đưa con đến nhà bà ngoại, con trình bày với bà một tiếng.”

 

Từ đầu, Tiêu Hoài Thanh vẫn giữ im lặng. Cho đến lúc , Tiêu Hoài Viên phần lưỡng lự, mở lời thôi, bả vai nàng đột nhiên nặng trĩu. Tiêu Hoài Thanh liền vỗ vỗ bả vai nàng, nhẹ giọng : “Đi . Đông Đông tổ chức sinh thần ở nhà , e ngại? Cứ với Giang phu nhân, bảo vệ con, sẽ xảy chuyện gì .”

 

Tiêu Hoài Viên mím chặt môi, ánh lo lắng của Đông Đông, nàng dậy, : “Chúng thôi.”

 

Hai con cáo biệt rời . Tiêu Hoài Thanh chậm rãi tiến gần, đó ôm quyền thi lễ với Yến Thu Xuân.

 

Yến Thu Xuân giật hoảng sợ, vội nghiêng né sang một bên, giọng vẫn còn kinh hãi: “Tiêu tướng quân đang ?”

 

Khóe mắt thiếu niên còn vương ý , chậm rãi đáp: “Đã khiến Yến cô nương nhọc lòng, Tiêu mỗ đây vô cùng cảm kích.”

 

Yến Thu Xuân nóng bừng mặt, tự hỏi: hành động của lộ liễu đến ? miệng nàng nhanh hơn đầu óc, vô thức thốt một câu: “Phủ vốn luôn giữ Đông Đông ở , cớ đây ngài hành động?”

 

Con ngươi Tiêu Hoài Thanh chợt u ám, lắc đầu, đáp lời chất vấn : “Vẫn đa tạ Yến cô nương. Nhân tiện đến, hai hôm đại phu đến chẩn bệnh cho mẫu . Ông sức khỏe của bà tiến triển nhiều, còn yếu ớt như nữa. Được như cũng nhờ phúc phần của Yến cô nương. Cứ xem như Tiêu mỗ nợ cô nương một món ân tình, nếu việc gì Tiêu mỗ thể giúp , nhất định sẽ dốc hết sức .”

 

Yến Thu Xuân thấy tránh né, cũng truy vấn thêm nữa.

 

 

Loading...