Khánh Linh và Bình Nguyên trở về nhà Đinh Diệp dùng xong bữa sáng thì  tất bật  ngoài  tìm Thường Quân, còn chú Đinh và Chu Manh thì sang nhà lão trưởng làng.
Đến  3 giờ chiều,   bắt đầu chuẩn  các đồ lễ  ngoài bàn thờ lộ thiên  đặt ở một khu đất trống bằng phẳng trong làng. Lần  lão Kim Ngân  lễ còn rùm beng hoành tráng hơn so với những  ,   bảo  khi nào là cô bé Thường Quân  bắt để thế mạng ,      thể  lễ xong là tìm đc cô bé đó. Lão bảo vì Thường Quân mất tích nên nhà Đinh Diệp  đóng thêm tiền coi như là phí tìm kiếm cô bé, cũng để thầy phát nhờ các bề   tay giúp đỡ. Số tiền mà lão đòi  hề nhỏ, Bình Nguyên bảo với lão rằng tiền bạc  cần lo, chỉ cần tìm thấy cô thì giá nào cũng . Câu trả lời   lão vô cùng hài lòng vui vẻ, nghĩ rằng sắp bắt  một con cá lớn.
 6 giờ tối buổi lễ  bắt đầu, lão thầy pháp   giàn tế mặc áo choàng, tay cầm kiếm tay cầm hương nhảy múa điên cuồng. Toàn bộ  tham gia đều quỳ xuống chắp tay. Lão hết hát  , hú hét,   xuống  lẩm bẩm gì đó một hồi. Bình Nguyên  ở   với ánh mắt khinh bỉ, đúng là thầy pháp dởm,   chút ít là  dám  lừa thiên hạ .  chuyện  cũng khiến   bận tâm bằng việc quan sát  cần quan sát. Hắn  vẫn đang   ở góc trái, tay chắp đầy thành kính, nhưng  nhận  miệng   đang lẩm bẩm cái gì đó nhưng đang  chú. Được một lúc thì bất chợt bát hương  bàn tế lế bốc cháy hừng hực như bó đuốc. Lão thầy pháp hoảng loạn chạy xuống  suýt nữa thì ngã cắm mặt. Mấy  chạy  đỡ lão dậy, lão lay mô hồ   bát hương cháy hết  mới  với trưởng làng:
- Tạm thời dừng  một lúc để mấy  chuẩn   đồ cúng.  cần nghỉ ngơi một lát.
Sự việc xảy  khiến dân trong  xì xào to nhỏ, nhưng lão Ngân Kim liếc  họ, tất cả  im lặng chắp tay thành kính.
Tầm hơn 9 giờ buổi lễ kết thúc, lão thầy pháp thở dốc, khuôn mặt đầy vẻ sợ hãi, lão   ai là    tay với cái bát hương nhưng  thể đoán   là một thầy pháp cao tay, lão vốn   là đối thủ.
Đã gần 11 giờ đêm, Bình Nguyên và Khánh Linh  theo bóng hai  đàn ông đang  phía , một  phía   ngà ngà say, một   phía  một cách bình tĩnh nhẽ nhàng. Lúc ,  đàn ông ngà ngà say   đến  cửa nhà , loạng choạng tựa   cánh tưởng nhà, định đưa tay đẩy cửa thì bóng  đàn ông khác phủ lên tầm ,  đàn ông tay cầm một vật nặng đang giơ lên:
- Dừng  , ông   lộ .- Bình Nguyên dõng dạc ,
Tiếng  của  cất lên khiến cả hai  đàn ông đều  đầu  ,  đàn ông ngà ngà say hình như pháp hiện ran guy hiểm vội đẩy cửa chạy thẳng  sân,    bò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/den-long-do-treo-cao/chuong-12.html.]
- Lại là bọn mày, thật đáng ghét. Tại  chúng mày cứ thích nhúng mũi  chuyện của  khác như thế?
- G.i.ế.c  mà    khác  ngơ  ? Như  thì  đời  còn pháp luật  gì nữa?
- Pháp luật? Tại cái làng  pháp luật vốn  hề tồn tại,  c.h.ế.t oan bao năm nhiều như thế  pháp luật đang ở ? Ha ha, đến pháp luật tao còn  sợ, chúng mày tao sợ gì chứ.
Nói xong   lao  Bình Nguyên, xô ngã   ngửa  đường:
- Là ông  g.i.ế.c Ngọa Tử, A Tứ và Tam Mao chỉ vì cha ông của họ là  của đội tự vệ năm xưa.
- Bọn chúng c.h.ế.t cũng  hết tội. Không chỉ ba mạng  mà còn nhiều  trong cái làng  tao còn  g.i.ế.c nữa. Đặc biệt là nhà lão Ngân Kim, tao chỏ  róc xương lột da cả nhà  . Hahah.- Lúc     lên bụng Bình Nguyên, hai tay bóp cổ .- Mày  , tao  thể vô tù nhưng con trai lão Ngân Kim , chắc chắn  c.h.ế.t, lão  chịu đựng những gì mà gia đình tao   chịu đựng, còn hơn thế nữa.
- Chu Manh, ông dừng  . Ông g.i.ế.c hết tất cả bọn họ   chứ, gia đình ông  trở   như  ?
- Nếu   g.i.ế.c   mày thì mày  để cho họ yên . À, bạn gái mày, mày  nó ở  , nó bây giờ  lẽ  thành bữa ăn đêm ngon lành cho bọn âm binh của tao . Vậy thì để tao tiễn mày  cùng luôn, hạnh phúc viên mãn nhé.
Hắn  dùng hết sức ghì tay  cổ Bình Nguyên. Cốp, một âm thanh trầm đục vang lên. Chu Manh choáng váng nghã khuỵu xuống đất. Bình Nguyên ho liên hồi, cố gắng hít thở lấy   khí. Là Thường Quân, cô  đ.á.n.h  đầu Chu Manh.
Khánh Linh và Chú Đinh cũng chạy đến ngay  đó, ba  đan ông mang Chu Manh  chính căn nhà của lão, trói chặt lão  ghế,  đó dùng nước lạnh hắt  mặt cho tỉnh . Vừa  thấy bọn họ   giãy dụa chử bới, đôi mắt long song sọc  thể c.ắ.n xe bất cứ ai  đến gần lão.