Chu Manh vốn   họ Chu,  họ Hà, là cháu đời thứ 4 của trưởng làng cũ. Năm đó  khi ông nội   g.i.ế.c c.h.ế.t, ông cố  lâu  cũng vì tuổi già mà  qua khỏi. Bà nội cùng bố của  bỏ xứ lên thành phố,   bà tái hôn với một  khác họ Chu, cha  đổi họ  nên  cũng mang họ Chu. Ngay từ khi còn nhỏ,   luôn  bà nhắc nhở về việc báo thù cho nhà họ Hà, bố  vốn nhu nhược, tính cách  nhát gan nên bà  đặt hi vọng  ông , tất cả việc báo thù đều  bà dặn dò, nhắc nhở hàng ngày từ khi  còn bé.
Ngay từ khi phát hiện  ông nội   c.h.ế.t ngay cửa nhà, mặc dù họ   rằng c.h.ế.t do ngã khi say rượu, nhưng lúc tắm rửa cho chồng  bà phát hiện những vết thâm bầm như  đánh.  vì lúc đó gia đình  thất thế, để bảo vệ  con trai, bà đành  mang con bỏ xứ
Mọi chuyện  lẽ  bắt đầu từ mối quan hệ của Tiểu Ngọc và Lê Bình. Hồi đấy họ yêu  cả làng ai cũng , nhưng vì lợi ích cá nhân, Lê Bình sẵn sàng kí khế ước với nhà lão Ngân để từ bỏ Tiểu Ngọc. Nhà lão Ngân sẽ cho Lê Bình một khoản tiền đủ nhiều để  thể học hết những năm đại học  thành phố, năm đó nhà họ Lê  bên ngoài là một gia đình khá giả nhưng thực chất bên trong  rỗng tuếch  còn gì do cha Lê Bình bài bạc.
Không chỉ thế, lão Ngân Lực còn gài bẫy khiến nhà Tiểu Ngọc nợ nần, cha cô vì  mới lâm bệnh nặng.  hôm nhà lão mang lễ vật đến, chính Ngân Kim  đưa khế ước giao kèo giữa Lê Bình và  . Việc   khác gì nhát d.a.o đ.â.m chí mạng  tâm hồn mỏng manh yết ớt của cô. Đó chính là giọt nước tràn ly khiến cô chọn cách thắt cổ tự tử. Điều    ghi rõ trong cuốn nhật ký của Tiểu Ngọc, và tờ khế ước chính là tờ giấy  để trong túi vải mà Thường Quân  lấy ở nhà Lê Bình.
Lại  về Tiểu Hạ, chỉ vì lão thầy pháp năm đó  rằng nếu  cả cả chức sắc và tiền bạc thì cần hiến tế một cô gái đồng trinh sinh  ngày giờ lành, cả hai cha con chỉ cần ngủ với cô gái đó cùng với  lễ thì nhà họ Kim sẽ thính vượng. Không may  trong làng,  phù hợp chính là Tiểu Hạ,  khi hai cha con họ hành hạ cô đến c.h.ế.t, họ cùng mấy  ở đội dân quân  vứt xác cô ở con song  làng. Không chỉ , để lấy niềm tin của  dân trong làng, họ tự tung tin đồn là hồn ma của Tiểu Ngọc về báo thù,  đó để tin tức  xác thực, lão Ngân Lực  sai những  trong đội dân quân g.i.ế.c một vài  trong làng để dọa nạt, trong đó   con trai của trưởng làng.
Lúc  trong làng hỗn loạn, thừa nước đục thả câu, lão  bắt đầu bày vẽ chuyện mời thầy pháp về cần an cho dân làng, thu tiền kiếm lợi, lấy uy tín từ đó. Sau khi trưởng làng mất, cũng chỉ  gia đình nhà họ Ngân là phù hợp cho vị trí trưởng làng mới. Nhà họ Kim giàu  và quyền lực cũng từ ngày đó đến giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/den-long-do-treo-cao/chuong-13.html.]
Đó cũng chính là lý do mà Chu Manh nhắm  những gia đình   tham gia  đội dân quân tự vệ năm đó, và  cuối cùng  nhắm đến là nhà lão Ngân Kim. Đêm hôm qua khi  bắt cóc Thường Quân vì  nghĩ  lẽ cô  tìm  bí mật gì đó,  kể bọn âm bình còn khá thích linh khí từ cô. Bọn chúng thèm khát cô từ lâu lắm , tiện thể cho bọn chúng thưởng thức bữa ăn đêm ngon lành,  khi ăn linh khí của cô, bọn ậm binh  sẽ mạnh hơn gấp trăm ,  chỉ  hóng hớt chuyện nhà khác mà g.i.ế.c  cũng chỉ như g.i.ế.c con gà con vịt.
 lão  mở mắt,  thấy Thường Quân    mặt , lão ngây :
- Sao mày ,… Mày đáng   là,…
- Là một xác c.h.ế.t  ?- Khánh Linh mỉa mai .- Thực  từ đêm qua chúng   tìm thấy cô  trong căn hầm  phòng chứa đồ . Là Bình Nguyên  cố tình lôi ông   ngoài tìm  để  tiện bề hành động. Còn vì  bọn âm binh  báo  cho ông? Vì ông  bùa phép thì bọn  cũng  bùa phép,   dùng bùa để che mắt âm binh,  đó dùng hình nhân thế mạng đặt  tầng hầm. Vì  bọn âm binh báo tin vẫn luôn là tin  lành, bọn chúng vẫn luôn nghĩ con mồi  trong tầng hầm đêm nay chúng sẽ  thưởng thức bữa đêm. Ông thử nghĩ xem, ôm   cho bọn chúng ăn một ngày trời ,   bây giờ bọn chúng  đói đến mức nào  nhỉ? Nếu chúng đói chúng sẽ  gì.
Hơn ai hết Chu Manh hiểu rõ nếu giao kèo   thực hiện đám âm binh sẽ   c.ắ.n xé ông  như thế nào. Mặt ông  đầy vẻ sợ hãi hoang loạn.
Tất cả bọn họ đều rời  để mặc ông  gào khác c.h.ử.i bớt giãy dụa, Phần còn  là nhân quả báo ứng, tuy nhiên Bình Nguyên cũng chỉ để bọn âm giày vò mua vui tên Chu Manh  một đêm cho  vui vẻ, còn để   c.h.ế.t thì thật là uổng cho công sức của họ.