Hơn 7 giờ sáng, Đinh Diệp dẫn bọn họ đến nhà trưởng làng Ngân Kim, lão   trong phòng khách đang thưởng  buổi sáng,  thấy bọn họ bước   vội nheo mắt  đầy dò xét:
-Đinh Diệp, đây là các bạn ở thành phố của cháu đến chơi ư?- Ngân Kim hỏi
Ngân Kim năm nay  hơn 80 tuổi nhưng  vẫn còn khá minh mẫn,   cũng vô cùng nhanh nhẹn. Khuôn mặt đầy vết nhăn và đồi mồi cũng   giảm  vẻ trịch thượng, khôn ranh của lão.
-Dạ, đây là các bạn đại học của cháu, Thường Quân, Khánh Linh và Bình Nguyên ạ.
-Nào, các thanh niên,  .
Bọn họ  trả lời các câu hỏi xoay quanh gia đình, họ hàng, bản  như một bản sơ yếu lý lịch. Thường Quân thấy nhà của lão so với các gia đình khác là một sự giàu sang phú quý, tòa nhà 2 tầng rộng rãi với gần như là đầy đủ tiện nghi. Ngồi  gần 30 phút thì bọn họ  về. Đường ở đây  những đoạn   bê tông hóa nhưng  những ngõ nhỏ còn gồ ghề đất đá.
-Chào thầy Chu.- Đinh Diệp chào một  đàn ông  35 tuổi,  tay xác một giỏ trứng gà
-Ồ, là Đinh Diệp, đây là các bạn  thành phố của cháu  ?
-Dạ, lúc nào thầy  thời gian sang nhà em nhé, bố em mới mua một bàn cờ mới  lắm.
-Tất nhiên,   qua lớp học của bọn trẻ cái .
Người đàn ông  khuất bóng  Đinh Diệp mới tiếp  lời:
-Đó là thầy Chu Manh, là giao viên trường trung học, trường trung học của xã ở cách đây 10 phút chạy xe. Thầy vốn là  ở vùng khác  phân đến đây để dạy học  5 năm , ngoài việc là thầy giáo thầy còn là một kỹ sư nông nghiệp, thầy giúp  nhiều trong việc canh tác trồng trọt cho  dân ở làng. Trong làng  một lớp học phụ đạo do  dân ở đây nhờ thầy dạy thêm cho mấy đứa trẻ. Thầy sống một  trong căn nhà của trưởng làng cũ. Nhà đó để lâu   ai nên trưởng làng tạm cấp cho thầy khu đó.
Đinh Diệp dẫn họ đến nhà của Ngọa Tử và A Tứ,  khi đến cô  dặn  họ khi đến nhà của những  c.h.ế.t  tuyệt đối   phép để lộ là chúng  đang điều tra cái c.h.ế.t của họ, nếu đến tai nhà họ Ngân thì  phiền phức.
Nhà Ngọa Tử là căn nhà  ở gần cuối thôn,  nhà cấp bốn xập xệ   xây từ  lâu , trong nhà chỉ  bà nội và  , cha Ngọa. Tử  mất cách đây bảy năm do  t.a.i n.ạ.n lao động khi  công trình  thành phố. Bà nôi của Ngọa Tử   chiếc ghế lắc lư đan len, thấy bọn họ vội mỉm  hiền hậu:
-Đinh Diệp, mang bạn đến chơi với bà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/den-long-do-treo-cao/chuong-3.html.]
-Bà Ngọa, thím   đồng  ?
-Nó chạy  đồng từ sáng sớm , nào mây đứa,  chơi .
-Bà, để các bạn cháu qua thắp cho  Ngọa nén hương.
Mấy  bọn họ khấn vái thắp hương xong thì  chơi với bà Ngọa.
-Bà ,  khi mất  sức khỏe  Ngọa  gì bất thường ?
-Ôi, thanh niên 20 tuổi thì  gì bất thường  chứ. Nó vẫn ăn khỏe ngủ khỏe, chỉ là cái tội nhậu nhẹt chơi bời với lũ bạn , nên mới  nông nỗi đó.   khi mất mấy hôm bà  mơ thấy Tiểu Ngọc, ôi, cô  vẫn  xinh , Tiểu Ngọc   với bà rằng cẩn thận cái mạng cháu trai của bà đấy. Thật  ngờ giấc mơ  thành hiện thực. Nhà họ Ngọa  là  còn ai để hương hỏa nữa .- Bà  kể đôi mặt đượm buồn  xa xăm. –  bà nhớ,  gáy hôm phát hiện  xác c.h.ế.t nó  cửa nhà  một vệt thâm, mà nó  gì  vết chàm  bớt nào  gáy  chứ. Bà   với gã Ngân Kim thì lão  bảo bà già  lẩm cẩm,  hoa mắt chứ theo báo cáo  gì  vêt thâm . Ai da, chắc bà già  lẩm cẩm thật .
Tạm biệt nhà bà Ngọa, Đinh Diệp  dẫn bọn họ qua nhà A Tứ, A Tứ sống cùng với  và em gái, bố của  cũng  mất từ lâu. Trong nhà chỉ  em gái , còn   cũng  lên chợ buôn bán từ sáng sớm. Sau khi thắp hương xong thì họ  chơi với em gái A Hoa một lúc:
-A Hoa,  khi a Tứ mất   thấy gì bất thường ?- A Hoa cùng tổi với Đinh Diệp nhưng chỉ học xong cấp hai thì ở nhà trồng trọt chăn nuôi cùng với .
-Không,   sức khỏe vốn  , hôm đấy  khi  kéo cá ở song vẫn ăn ba bát cơm như thường. Chuyện    trúng gió mà mất cũng thật khó tin.  hôm tớ cũng   đài  hiện nhiều thanh niên trẻ  đột quỵ lắm.
Họ  một lúc hỏi han mấy câu  xin phép  về, lúc    gần 9 giờ sáng, bọn trẻ con chơi đùa vang khắp các con ngõ. Trở về nhà Đinh Diệp, Thường Quân cùng cô bạn cho bé con uống sữa  chuẩn  bữa trưa. Còn Khánh Linh và Bình Nguyên  sân  bóc ngô cùng Đinh Hào
-Các   ? Sáng nay em mới  đồng nhổ cỏ,  mấy cô mấy bác  đêm qua   trông thấy bóng ma của bà Tiểu Ngọc  lang thang tren đường. Mấy  chị tối đến đừng  mà   đấy. Mấy hôm nay làng em 7 rưỡi tối là đóng cửa cài then tắt đèn hết . Chỉ  đội dân quân là  tuần thôi.
-Đội dân quân?- Bình Nguyên hỏi.- Làng  dội dân quân là do xã phân công  làng tự lập.
-Là do nhà lão Ngân Kim, bảo lập nên để bảo vệ dân làng. Ôi, mấy  trong đội dân quân đó  những  đáng ghét suốt ngày lên mặt với  khác thôi. Ở bên xã  đội dân quân đấy, nhưng lão Ngân Kim  chịu, đòi tự lão lập  vì lão bảo dân quân  thông thuộc làng  nên mấy  trong đó  từ  làng thôi,  thẳng  là tay chân của lão.- Đinh Hào  kể  như mắng vốn.
-Đinh Hào, trẻ nhỏ   linh tính.- Bố của Đinh Diệp từ lúc nào   phía  họ. – Hai  đừng để ý đến mấy lời con trẻ ,   hóng hớt ở  về đây.
-Dạ. – Đinh Hào lí nhí đáp   tiếp tục  việc.