Đoàn trưởng Lục ! Hôn nhân mỹ mãn ! - 406
Cập nhật lúc: 2025-08-29 05:44:45
Lượt xem: 252
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh trai Cao nghĩ đến việc Chính ủy Trương yêu cầu Đinh Lan Anh xin em gái , sắc mặt dịu vài phần. Em gái quyết định ở , cũng thể ép buộc em . Hôn nhân là chuyện cả đời.
“Sau nếu họ đối xử với em, cứ gọi điện về cho ,” Anh Cao dặn dò.
Bị đánh cũng , nhưng khi lời của trai, hốc mắt Cao Mỹ Lệ chợt đỏ hoe. Cô khẽ gật đầu, “Vâng.” Cô ngoài bàn tán thêm nữa, liền đến đóng cửa phòng, kéo rèm .
Hành động khiến những đang hóng chuyện bên ngoài cảm thấy khó chịu. Họ thì thầm bàn tán:
“Làm gì mà chảnh thế? Từ xưa tới nay thấy cô dâu nào đóng cửa cho cả.”
“ thấy vợ chồng Trương chính uỷ về già , cuộc sống khó khăn đấy. Vợ Tuấn Hào chẳng hiền lành gì.”
“ sống từng tuổi, bao giờ thấy cô dâu nào dám động thủ đánh , còn cãi với chồng nữa chứ.”
Dương Niệm Niệm ở cửa phòng tân hôn, những lời bàn tán đó. Cô liếc Vương Phượng Kiều, cả hai cùng rời . Chỉ ở trong phòng một lát mà nóng toát mồ hôi.
Dương Niệm Niệm hỏi: “Chị Vương , mấy chuyện ở cửa là ai thế? Em thấy họ lạ mặt, giống quân tẩu chút nào.”
Vương Phượng Kiều : “Họ quân tẩu . Là họ hàng bên nhà Chủ nhiệm Đinh đấy.”
Dương Niệm Niệm hiểu , thảo nào họ dám ở cửa mắng nhiếc cô dâu mới như . Chỗ nhiều quá, bàn tán chuyện nhà Chủ nhiệm Đinh ở đây tiện, nên cô định về nhà tiếp.
Ai ngờ khỏi sân gặp Trương Tuấn Hào và mấy đàn ông da ngăm đen, đang ở hàng rào tre chuyện. Một trong đó là đàn ông gầy gò, mặt mày đỏ gay gắt, đang giận dữ với Trương Tuấn Hào, những khác bên cạnh cố gắng can ngăn.
“Hôm nay nể mặt nó là vợ chú, thì tát cho nó mấy cái . Anh tuy học đại học, nhưng ở trong thôn, cũng tiếng . Nhà nào đám cưới mà nhờ đến giúp một tay?”
“Anh sống ba mươi mấy năm , bao giờ chịu ấm ức như thế ! May mà dì của chú đến. Nếu dì ở đây mà con vợ chú dám hắt nước bẩn , chắc chắn sẽ phá banh nhà chú luôn chứ.”
Người đàn ông dường như tức giận, gân xanh cổ nổi lên. Thấy Dương Niệm Niệm và Vương Phượng Kiều tới, giọng càng lớn hơn, như để thể hiện sự chính trực của .
“Chú và Cao Mỹ Lệ mới quen bao lâu? Anh là họ, chú lớn lên từ thuở còn mặc quần thủng đít, chú rõ là như thế nào ? Anh sống chừng tuổi, đàn bà nào đánh cả. Ngày thường đánh vợ , nhà ngoại cô còn chẳng dám hó hé. Anh từ xa đến dự đám cưới của chú, nhà chú tiếp đãi thế ?”
Dương Niệm Niệm và Vương Phượng Kiều cố tình chậm , từ những lời rời rạc của đàn ông, họ cũng đoán phần nào nguyên nhân mâu thuẫn. Người đàn ông là họ của Trương Tuấn Hào. Cao Mỹ Lệ vì lý do gì động tay đánh , còn Đinh Lan Anh thì bênh vực cháu, đánh con dâu.
Nếu kỹ hơn sẽ lộ liễu, Dương Niệm Niệm đành cùng Vương Phượng Kiều về nhà . Chuyện hóng dở, trong lòng Niệm Niệm cứ bứt rứt như mèo cào. Cô đang định nhờ Vương Phượng Kiều hỏi thăm xem cụ thể chuyện gì xảy , thì lưng vọng tới tiếng của Hồ Xảo Muội.
“Niệm Niệm, Phượng Kiều, chậm thôi, đợi với!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doan-truong-luc-hon-nhan-my-man/406.html.]
Hồ Xảo Muội với vẻ mặt hả hê ôm con trai Bảo Trứng, chạy đuổi theo hai . Dương Niệm Niệm bình tĩnh hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Hồ Xảo Muội khách sáo chút nào, cứ như trúng độc đắc. Cô đến mặt hai , hớn hở : “Ngoài nóng quá, chúng nhà cô chuyện !”
Nói xong, cô ôm con vòng qua Dương Niệm Niệm, thẳng sân nhà cô. Trông Hồ Xảo Muội gầy gò mà sức nhỏ, ôm con thoăn thoắt.
Vào đến phòng khách, Hồ Xảo Muội đặt Bảo Trứng xuống cửa phòng phía tây: “Đi trong chơi với An An, xem ti vi con.” Rồi cô sang với An An: “An An, cháu đưa cái quạt cho em, các cháu lớn hơn chăm sóc em đấy.” Sợ lũ trẻ ảnh hưởng đến chuyện phiếm, cô tiện tay đóng luôn cửa phòng .
Dương Niệm Niệm nhà thấy cảnh đó thì nhướng mày hỏi: “Chị Hồ, chị chuyện gì ?”
Hồ Xảo Muội mồ hôi nhễ nhại, quần áo ướt sũng. Giọng cô khát khô cổ: “Cô chờ một lát, tớ uống nước .”
Dương Niệm Niệm cứ nghĩ Hồ Xảo Muội sẽ về nhà uống nước, ai dè cô thẳng bếp nhà Niệm Niệm, cầm gáo nước múc một nửa gáo tu một , đổ chỗ còn thùng nước.
Cảnh Vương Phượng Kiều thấy, cô giận dữ : “Sao cô đổ nước uống dở thùng ? Làm thế nước trong thùng còn dùng ?"
Hồ Xảo Muội cảm thấy Vương Phượng Kiều đang quá: “Miệng phân mà uống ? Sao dùng ?”
Nói xong, cô gạt Vương Phượng Kiều , hấp tấp phòng khách, kéo Dương Niệm Niệm để kể chuyện nhà Đinh Lan Anh.
“Niệm Niệm, lúc Chủ nhiệm Đinh và con dâu đánh , cô mặt ở đó ?”
Dương Niệm Niệm Hồ Xảo Muội đúng là đến để chuyện , cũng lười so đo chuyện nước nôi nữa. Cô giả vờ thờ ơ lắc đầu: “Không , lúc thì Chủ nhiệm Đinh ngất . Cụ thể xảy chuyện gì ?”
Hồ Xảo Muội bĩu môi, phấn khích vỗ tay: “Cô ở đó nên cỡ nào . Chủ nhiệm Đinh và con dâu cãi mấy câu, bà tát con dâu một cái, mặt con bé sưng vù lên.”
“Anh trai của con bé chịu, nổi nóng ngay tại chỗ, túm cổ áo Trương Tuấn Hào đòi lời giải thích. Chính ủy Trương thấy tình hình , đành ép Chủ nhiệm Đinh xin con dâu. Chủ nhiệm Đinh tức quá ngất xỉu luôn.”
Hồ Xảo Muội diễn tả ba chữ “hả hê” một cách xuất sắc, còn quên bình luận thêm: “Chủ nhiệm Đinh tám chín phần mười là giả vờ ngất đấy. Ngày nào bà cũng khỏe re, gì chuyện dễ ngất thế?”
Dương Niệm Niệm thấy Hồ Xảo Muội lan man, đúng trọng tâm. Cô dứt khoát hỏi thẳng: “Họ cãi vì chuyện gì?”
“Vì cô dâu mới vẻ đấy!” Hồ Xảo Muội miệng méo mắt xéo: “Trêu chọc cô dâu chú rể khi cưới là chuyện bình thường ? Nhà nào mà chẳng cảnh náo phòng tân hôn?”
“Thế mà cô dâu mới ho, họ Tuấn Hào còn kịp trêu đùa gì, cô tát một cái. Người định đánh thì Tuấn Hào ngăn cản, thế là tìm Chủ nhiệm Đinh để phân xử, rốt cuộc thì thành chuyện .”
Dương Niệm Niệm tuy mặt tại đó, nhưng cô tin rằng chỉ là trêu đùa bình thường, Cao Mỹ Lệ sẽ đánh . Cô tò mò hỏi thêm: “Họ trêu đùa như thế nào?”
Hồ Xảo Muội: “Cô thò tay cổ áo sờ cô . Nhiều như , ai thấy rõ , ai thật ? Ngày đại hỷ, lỡ sờ vài cái thì cũng đến mức động tay động chân chứ? Thế vẻ thì là gì?”