Đến công viên, đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của các phụ  khác, Chung Cẩn tỉnh bơ giải thích, “ tiện đường  ngang qua đây.”
Công viên   ở ngoại ô phía bắc thành phố,  thêm nữa là  biển. Thật    tiện đường nào mà đến  đây.
Bọn trẻ chơi trong công viên, mấy bà    mái che. Có Chung Cẩn ở đó,   quả thật   tự nhiên lắm, chỉ khách sáo trò chuyện vài câu về con cái.
Thu Sanh đang nghĩ cách đuổi Chung Cẩn  thì Tiểu Đồng trán đầy mồ hôi chạy tới, ôm lấy đầu gối ,
“Ba ơi, con cần ba.”
Chung Cẩn  Tiểu Đồng kéo , các bà  cuối cùng cũng thoải mái hơn. Có  trêu Thu Sanh, “Xem hai  khó rời  thế , định tái hôn ?”
Thu Sanh khéo léo uống nước cho qua chuyện, “Tạm thời vẫn   ý định đó.”
Trong công viên  một đường trượt hầm, nối với một chiếc cầu treo dài. Các bạn nhỏ  chơi đường trượt    qua chiếc cầu treo lắc lư .
Tiểu Đồng    cầu treo, nhưng   trượt, nên bảo ba Chung Cẩn bế em lên.
Bế Tiểu Đồng mấy lượt, cánh tay Chung Cẩn bắt đầu mỏi. Cúi đầu xuống,  thấy mấy đôi mắt trong veo đang   chằm chằm.
“Chú ơi, chúng cháu cũng .” Mấy nhóc đồng thanh .
Chung Cẩn ngẩng đầu  về phía mái che, thấy các bà  cũng đang  về phía ,  nghiến răng, “Được.”
Đợi đám nhóc chơi  đời, Chung Cẩn  mệt đến mức cánh tay đau nhức, lúc uống nước vặn nắp chai tay cũng run.
Anh cũng chẳng ăn  gì nhiều, uống qua loa chút nước  cả nhà  về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-139.html.]
Hôm nay Tiểu Đồng thật sự chơi mệt. Con bé ngủ một giấc  xe. Về đến nhà, lúc Thu Sanh tắm cho bé, bé tắm  một nửa  ngủ  .
Thu Sanh một tay đỡ đầu con, tránh cho bé  chúi xuống, một tay cầm vòi sen xả sạch bọt xà phòng,  dùng khăn tắm quấn con bế .
Con bé ngủ say thật, ba    đồ ngủ,  sấy tóc, lăn lộn thế nào cũng  tỉnh.
Đặt con lên giường, Tiểu Đồng trở , ôm lấy con heo bông, vùi đầu  bụng heo   im.
Thu Sanh xoa xoa cánh tay đau nhức,  đến sofa,  xuống chiếc ghế đơn đối diện Chung Cẩn,
“Tiểu Đồng    béo lên ? Em sắp bế  nổi con bé nữa .”
Chung Cẩn  định , em mới bế một đứa  kêu ca,  hôm nay bế năm đứa như bế heo con.
Thu Sanh  , “Vẫn là  giỏi, em bế một đứa còn  xong, hôm nay  bế bao nhiêu đứa trẻ.”
Chung Cẩn xoa xoa tay, vẻ mặt bình thản, “Chút lòng thành.”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
“Mình gọi đồ ăn về  , chiều nay cũng chẳng ăn  gì.” Thu Sanh ôm gối  lòng, mở app gọi đồ ăn, “Gọi món sườn cay ngọt  cay nhé?”
“Ừm…… Cho  hai lon bia.”
“Em cũng  uống bia.”
Đồ ăn  giao đến, Thu Sanh bật TV, bắt đầu tìm phim. Sườn xào và bia  ăn cùng với phim mới ngon. Xem gì  quan trọng, chủ yếu là  khí.
Chung Cẩn tắt đèn phòng khách, trong căn phòng rộng lớn chỉ còn ánh sáng từ màn hình TV chiếu lên.