Nhận thấy     tiền sử nhiều    mà  , Chung Cẩn trực tiếp lái xe đưa    sân bay, tự     qua cửa kiểm tra an ninh, lúc  mới yên tâm.
Thu Sanh rướn cổ  về phía cửa kiểm tra an ninh, vẻ mặt lo lắng: “Anh  sẽ  đợi chúng     lẻn  đây chứ?”
Chung Cẩn giục cô về, xe  thể dừng lâu ở khu vực đỗ tạm.
Anh bế Tiểu Đồng  khỏi sảnh nhà ga,  mới : “Sau  chắc   sẽ  tìm em nữa . Loại  như   sĩ diện nhất, tối qua   trò hề lớn như ,     trốn em còn  kịp, chắc chắn sẽ  chủ động đến gần nữa.”
“Ra là  giữ    uống rượu để   cố tình  trò hề ? Anh thật là thâm độc, Chung Sir.”
“Quá trình  quan trọng, miễn là kết quả .”
Chung Cẩn mở khóa cửa xe, đặt Tiểu Đồng  ghế trẻ em, thắt dây an  cho con bé.
Anh  về phía ghế lái, Thu Sanh gọi : “Để em lái cho. Tối qua  cũng uống  ít, dựa  nghỉ một lát .”
Chung Cẩn ném chìa khóa xe cho cô.
Thu Sanh khởi động xe, nắm tay lái nghiêng đầu  . Có lẽ vì say rượu, sắc mặt   chút xanh xao.
“Chuyện của Văn Hòa Xương, cảm ơn .” Thu Sanh  vẻ mệt mỏi của ,  lời cảm ơn.
Chung Cẩn gối tay   đầu, nhắm mắt  khẽ thở dài: “Chỉ cảm ơn suông thì  ích gì,  là em may cho  cái áo sơ mi .”
Thu Sanh: “…… Anh thật đúng là  khách sáo chút nào. Anh   may một chiếc áo sơ mi thủ công tốn bao nhiêu công sức ?”
Chung Cẩn: “Tay  dài, mua áo sơ mi phần lớn  .”
Thu Sanh lười phản ứng,   : “May một chiếc màu xám nhạt . Trước      mặc màu xám nhạt  một vẻ gợi cảm cấm dục.”
Mặt Thu Sanh đỏ bừng.
Những lời sến sẩm như , thật         như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-161.html.]
Tiểu Đồng lập tức giơ tay cao: “Con cũng , con cũng  cấm dục.”
Con bé căn bản   “cấm dục” là gì, chỉ đơn thuần thấy ba  thì  cũng  .
Thu Sanh  đầu , dịu dàng  với con bé: “Bé cưng ,  may cho con áo sơ mi nhỏ, váy liền , áo khoác nhỏ,  hơn của ba con gấp trăm .”
Tiểu Đồng lập tức ôm mặt, nở một nụ  đáng yêu: “Cảm ơn , con và  là đôi bạn  nhất  đời.”
Về đến nhà, Thu Sanh lục tìm trong đống vải cao như núi ở phòng  việc, nhưng  tìm  loại vải xám nhạt nào thích hợp để may áo sơ mi.
Cô  cầm điện thoại  phòng khách,  xuống chiếc sofa của , bắt đầu lên mạng chọn mua vải.
Nhìn thấy một loại vải lanh chấm bi đen  nền trắng, cô nghĩ, cái  thích hợp may một chiếc váy liền  cho Tiểu Đồng.
Kiểu dáng cũng nghĩ xong : cổ tròn đơn giản, vạt áo  rộng hơn một chút, phía  dùng cùng loại vải  một chiếc nơ lớn, còn  thể thêm một chiếc mũ ren kiểu cung đình màu trắng, dây mũ buộc  cằm phúng phính của Tiểu Đồng.
Đáng yêu quá  mất.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Thu Sanh kích động khẽ đá chân.
Cô thêm tấm vải chấm bi  giỏ hàng,  tiếp tục tìm các loại vải khác.
Nhìn thấy một loại vải cotton màu xanh quân đội, cô thầm nghĩ, nếu may cho Tiểu Đồng một chiếc quần ống rộng túi hộp, bên hông thêm hai chiếc túi to, thì chẳng  sẽ là một cô bé cá tính ngọt ngào ?
Thêm  giỏ hàng.
Chung Cẩn lướt qua  lưng cô, u oán hỏi một câu: “Mua vải ?”
“Ừm.”
“Vải áo sơ mi của  mua ?”
Thu Sanh chột  trả lời: “Đang xem đây.”
Sợ Chung Cẩn lát nữa  lải nhải, cô tùy tiện chọn một tấm vải lanh màu xám nhạt bỏ  giỏ hàng,  tiếp tục tìm loại vải thích hợp để may đồ đôi.