Tối qua, khi Thu Trầm đang mải mê phát lì xì,  hình như đang lau dọn nhà vệ sinh.  , chỉ là lau dọn nhà vệ sinh mà thôi.
Chung Cẩn  tự tin  tửu lượng của , tuyệt đối  thể trong lúc say xỉn mà   chuyện gì quá đáng.
Sau khi tài khoản của Thu Trầm  hạn chế phát lì xì,   liền đòi bằng   đến công ty tăng ca. Thế là cả ba cùng  bắt taxi đến trụ sở tập đoàn Thu Thị.
Vậy nơi họ đang ở bây giờ chắc chắn là văn phòng của Thu Trầm.
Chỉ  điều, Thu Trầm    trong văn phòng. Anh    ?
Chung Cẩn  nghĩ đến đây, Thu Sanh ở đầu  sofa  tỉnh giấc. Mái tóc dài của cô rối bù, cô mở to mắt  Chung Cẩn một cái   nhắm . Một lát , cô mới mở mắt   nữa.
“Chào buổi sáng.” Thu Sanh , giọng còn ngái ngủ.
Hai  họ mở đôi mắt mệt mỏi, yên lặng   ba giây  cùng bật  thành tiếng.
Chung Cẩn : “Không thấy    cả.”
Thu Sanh vuốt  mái tóc rối,  thấy điện thoại trong tay Chung Cẩn liền bảo: “Anh gọi cho   .”
Điện thoại của Thu Trầm đổ chuông, nhưng  nhấc máy    . Đầu dây bên  là một giọng  xa lạ, báo rằng họ ở phòng an ninh, và Thu tổng đang ngủ say ở đó.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Chung Cẩn dùng áo khoác bọc kín Tiểu Đồng  ôm  lòng. Thu Sanh  dép lê lẹt xẹt theo . Khi họ tìm thấy phòng an ninh, Thu Trầm đang   chiếc giường đơn nhỏ của phòng, đắp chiếc chăn của nhân viên bảo vệ, ngủ say như chết.
Theo lời kể của  bảo vệ, nửa đêm qua, Thu tổng đột nhiên xông , hùng hồn tuyên bố  đích  trực ca đêm, còn giục nhân viên bảo vệ mau về nhà ăn Tết. Anh  còn móc điện thoại  đòi lì xì cho họ, nhưng điện thoại  giới hạn nên  gửi .
Bảo vệ thấy Thu tổng rõ ràng  say mèm,  dám về, đành ở  trông   ngủ cả đêm.
Thu Sanh vội vàng rối rít xin   bảo vệ vì  gây thêm phiền phức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-222.html.]
Anh bảo vệ thật thà : “Có gì phiền phức  ạ. Dù Thu tổng  ở đây,  cũng  trực đêm mà. Trông công ty  trông Thu tổng thì cũng đều là công việc cả.”
Thu Sanh tiến lên lay Thu Trầm dậy. Anh  mơ màng  quanh, giọng khàn đặc hỏi: “ đang ở  đây?”
Thu Sanh ôm mặt, thật  dám  thẳng: “Mau dậy , về nhà  .”
Trên taxi về nhà, Thu Sanh kể  cho Thu Trầm  những hành động kỳ quặc của  tối qua. Anh   tin một lời nào. Anh  thường xuyên say trong các buổi xã giao, nhưng  nào thư ký cũng đưa về tận giường, nên   luôn ảo tưởng rằng tửu lượng của   .
Thu Sanh  thế thì khác gì bảo   say xỉn phát điên?
Chung Cẩn ôm Tiểu Đồng đang ngủ say, vẻ mặt đầy thấu hiểu: “Có lẽ  đây  cũng say xỉn như  , chỉ là thư ký của   dám  với  thôi.”
Thu Trầm: “... Hôm qua  uống với  nhiều như ,    ?”
Chung Cẩn điềm nhiên đáp: “Tửu lượng  .”
Thu Sanh áp trán  cửa sổ xe lạnh ngắt, giơ ngón trỏ lắc lắc  mặt Chung Cẩn: “Thế   còn nhớ chuyện hôm qua  cưỡi cây lau nhà  tuyên bố   bay ?”
Chung Cẩn: “……”
Thu Sanh  hỏi: “Hôm qua  taxi,  cứ nhất quyết đòi  mật khẩu thẻ ngân hàng cho chú tài xế,  còn nhớ ?”
Chung Cẩn: “... Có chuyện đó thật ?”
“Anh   xem video ?”
“Em còn  cả video?”
Thu Sanh nhún vai: “Bởi vì hôm qua hai  hứa, mỗi  cho em mười vạn, em sợ hai  nuốt lời nên     bằng chứng.”