Đêm giao thừa, dì bếp  chỉ chuẩn  những món ăn phong phú, mà còn theo phong tục miền Bắc và miền Nam,  cả sủi cảo và bánh trôi. Mọi  kê bàn ghế trong nhà ăn  với , tạo thành một bàn tiệc lớn vô cùng náo nhiệt.
Tiểu Đồng đến đồn công an liền  còn quấn lấy bố  nữa,  giữa Cốc Nhạc và Hồ Đắc. Chẳng cần tự  động tay,  ăn gì chỉ cần  một tiếng, lập tức   gắp đến tận miệng.
Tiểu Đồng chỉ  nồi sườn xào chua ngọt  bàn: “Con thích ăn cái , chua chua ngọt ngọt.”
Vừa dứt lời     dậy, đổi ngay nồi sườn xào chua ngọt đến  mặt con bé.
Thu Sanh xem như  hiểu vì  con bé suốt ngày đòi về đồn công an. Ở đây, con bé quả thực là cục cưng, là bảo bối  cả đồn cưng chiều.
Đang ăn cơm, dì bếp đột nhiên  dậy, vòng qua đám   đến chỗ Tiểu Đồng, bất ngờ nhét  túi áo bông nhỏ của con bé một chiếc bao lì xì đỏ thắm. Như sợ  từ chối, dì vội vàng chạy về chỗ  của .
Thu Sanh đẩy nhẹ khuỷu tay Chung Cẩn: “Dì  lì xì cho Tiểu Đồng đấy,  nhận    ?”
“Không  , Tết nhất mà, cứ để họ tự nhiên. Lát nữa  lì xì  cho   trong nhóm chat, cũng như  cả thôi.”
Anh  , Thu Sanh yên tâm hơn nhiều. Mọi  kiếm tiền đều vất vả,  thể để  khác  thiệt thòi.
Sau khi dì bếp mở hàng, liền  thêm vài cảnh sát khác đến lì xì cho con bé. Tiểu Đồng   lì xì để  gì, tỏ   mấy hứng thú.
Thu Sanh dạy con: “Bảo bối, con  cảm ơn, cung hỷ phát tài .”
Tiểu Đồng liền  dậy, bắt chước như  TV, hai tay ôm quyền, ngoan ngoãn chắp tay vái, giọng  trong trẻo, vang dội: “Con cảm ơn ạ, cung hỷ phát tài.”
Vài  chạy tới lì xì cho con bé, chỉ để  một câu chúc Tết ngọt ngào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-232.html.]
Tiểu Đồng nhéo chiếc bao lì xì, ngây thơ hỏi: “Cái  để  gì ạ?”
Hồ Đắc giúp bé thu xếp gọn những chiếc bao lì xì, nhét  chiếc túi xách nhỏ: “Bảo bối, đây đều là thứ , càng nhiều càng . Con cứ cất , về nhà chú dạy con cách dùng.”
Ăn xong bữa cơm tất niên, Tiểu Đồng đeo một chiếc túi xách nhỏ đựng đầy bao lì xì. Nghe Hồ Đắc   dẫn bé  mua pháo hoa, bé  đầu liền quên béng chuyện lì xì.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Tiểu Đồng lái chiếc scooter  theo Hồ Đắc đến cửa hàng gần đó. Hồ Đắc mua cho bé một ít pháo hoa cầm tay nhỏ,  mua cả "pháo đập", dạy bé dùng tay ném mạnh xuống đất.
Lần đầu tiên chơi, đứa trẻ còn giật  sợ hãi.
Sau đó dần dần bé nghiện, chạy đến  mặt những gã say rượu  bắt  đồn để ném pháo.
Có một gã say  con bé dọa cho la hét om sòm,  la hét "Trái đất sắp nổ tung !",  nhanh chóng bò sát  mặt đất. Tay chân vẫn còn  linh hoạt, bò nhanh như bay.
Mấy cảnh sát nam đuổi theo nửa ngày mới đè  gã xuống.
Chung Vân Đồng,  ngoài dự đoán,  trưởng đồn giáo huấn cho một trận, còn  đuổi  khỏi đồn, chỉ  phép chơi pháo đập và pháo hoa ở ngoài sân.
Càng là ngày nghỉ lễ, sự cố  càng nhiều. Đêm 30, đồn công an còn bận rộn hơn ngày thường. Chung Cẩn ăn cơm xong liền  trong giúp giải quyết công việc.
Thu Sanh dẫn Tiểu Đồng  ở bậc thềm, chơi pháo hoa. Tiểu Đồng tìm một cảnh sát xin bật lửa, nhờ Thu Sanh đốt cho hai  con mỗi  một que tiên.
Tiểu Đồng vẫy vẫy que pháo hoa rực rỡ, vui vẻ kêu lên: “Mẹ ơi, hai  con  đều là công chúa, nên chúng  mới xinh  như .”
Thu Sanh dùng que pháo hoa của  chạm  que của bé, những tia lửa giao : “Bảo bối của  thật thông minh.”