Nói ,   gọi lớn: “Tiểu Đồng,  chuyển tiền  điện thoại cho  con ngay, con  ăn gì mua gì cứ thoải mái,  trả hết.”
Tiểu Đồng ôm chiếc đồng hồ,  toe toét: “Con cảm ơn , con yêu  nhiều lắm.”
Lúc Chung Cẩn từ nhà vệ sinh ,  thấy đứa trẻ ban nãy còn ủ rũ, giờ mặt mày  tươi rói, n.g.ự.c ưỡn lên đầy đắc ý.
Anh  Thu Sanh dò hỏi.
Thu Sanh bất đắc dĩ giải thích: “Con bé gọi điện cho  nó đòi tiền. Anh  tính  nó  đấy, chỉ  con bé tiêu xài thoải mái thôi.”
Vừa , điện thoại Thu Sanh ting một tiếng. Cô cầm lên xem, là tin nhắn báo tiền  tài khoản. Thu Sanh dùng khẩu hình báo cho Chung Cẩn: “Hai vạn.”
Chung Cẩn đau đầu: “Cái tên Thu Trầm , đúng là phá đám mà.”
Thu Sanh nhắc nhở: “   cũng   , lúc  nó dạy con bé học,  cũng phá đám còn gì. Hai  coi như huề .”
Chung Cẩn: “… Chuyện  khác. Đây là vấn đề nguyên tắc của , còn   là mù quáng cưng chiều.”
Tiểu Đồng đeo chiếc túi nhỏ, mang kính hề, hai tay đút túi quần, vẻ mặt “chị đây  nhiều tiền”, oai phong gọi bố : “Đừng  nữa, chúng   nhà hàng  đáy biển ăn suất đặc biệt sang trọng, còn xem mỹ nhân ngư nữa. Tiền nong cứ để con lo!”
Sau đêm giao thừa, thời tiết ở Hải Sơn ấm lên hẳn.
Hôm qua chơi điên cuồng ở công viên hải dương, nóng quá Tiểu Đồng còn cởi áo khoác, suất ăn khổng lồ   một thuyền kem  lớn, nóng lạnh luân phiên khiến sáng nay con bé bắt đầu ho và chảy nước mũi.
Tiểu Đồng   sofa, đắp chăn, mũi nhét hai cục giấy ăn,  Chung Cẩn đo nhiệt độ.
Chung Cẩn  nhiệt kế: “37.7 độ, sốt nhẹ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-238.html.]
Thu Sanh chống tay lên sofa  xổm bên cạnh: “Hay là  bệnh viện?”
Tiểu Đồng đang định ho,   đến bệnh viện liền cố nuốt cơn ho trở . Con bé mím chặt môi, lồng n.g.ự.c rung lên, mặt nghẹn đến đỏ bừng.
Thu Sanh vội vỗ lưng con: “Bảo bối,  ? Muốn nôn ?”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
“Ho ,   bệnh viện.” Chung Cẩn liếc mắt là   tâm tư của con bé.
Quả nhiên,   dứt lời, Tiểu Đồng liền ho sù sụ, ho đến mắt ướt nhòe, trán và chóp mũi đẫm mồ hôi.
Thấy con bé khó chịu như ,   bệnh viện  . Chung Cẩn quyết định đưa con bé  khám đông y.
Vốn dĩ  cũng nửa tin nửa ngờ, nhưng   ông lão thầy thuốc đông y chỉ với mấy thang thuốc củ mài  chữa khỏi cơn ho dai dẳng của con bé, chuyện  khiến Chung Cẩn  kinh ngạc. Lần  Tiểu Đồng  ốm,  nghĩ ngay đến việc khám đông y. Hơn nữa, Tiểu Đồng  đông y  tiêm,  truyền dịch nên cũng  phản kháng nhiều.
Chỉ là đang Tết,   phòng khám  mở cửa .
Lái xe đến nơi, từ xa  thấy phòng khám đông y xếp hàng dài.
Chung Cẩn  kinh nghiệm, bảo Thu Sanh dẫn Tiểu Đồng đến quầy ăn vặt chờ, còn   xếp hàng. Gần đến lượt,  nhắn tin gọi hai  con qua.
Bác sĩ bắt mạch cho Tiểu Đồng, lúc  Chung Cẩn mới nhớ  một chuyện.
Trước đó thầy thuốc  kê đơn thuốc bắc điều trị vấn đề tuyến v.ú cho , dặn uống xong thì tái khám.  dạo đó Thu Trầm đến nhà, Chung Cẩn     , cứ  lữa  quên mất.
Chung Cẩn  Thu Sanh đang lo lắng  bác sĩ. Lỡ lát nữa bác sĩ   chuyện tuyến v.ú  mặt cô thì ?  nghĩ , bác sĩ mỗi ngày khám bao nhiêu bệnh nhân,   nhớ hết ? Vẫn thấy  yên tâm, Chung Cẩn khẽ : “Anh  ngoài gọi điện thoại.”
“Vâng.” Thu Sanh  để ý lắm.