Chung Cẩn buông sách xuống,  bếp thấy Thu Sanh đang quan sát ấm thuốc. “Anh hẹn giờ , em  cần canh .” Anh an ủi, “Ông thầy thuốc đó dọa  thôi. Lần đầu   khám, ông   là bệnh tâm lý, chắc thấy    tái khám nên cố ý dọa.”
Thấy cảm xúc của Thu Sanh  định hơn,  : “Em   , bên Kinh Thị đang đợi em gửi tác phẩm ảnh qua mà.”
Thu Sanh  phòng  việc, Chung Cẩn  tựa  sofa  sách, nhưng  một lúc  khẽ .
Lát , Thu Sanh  từ phòng  việc  , đưa cho  một tờ giấy vẽ huyệt vị   đánh dấu cẩn thận. “Em ghi âm  lời bác sĩ , giờ đánh dấu lên hình vẽ,  cứ theo đó mà xoa bóp.”
Chung Cẩn nhận lấy tờ giấy,  mô hình cơ thể  ở vị trí n.g.ự.c  đánh dấu mấy chấm đỏ.
Thu Sanh hỏi: “Anh  cần em giúp ?” Cô hỏi  nghiêm túc.
Ngược , Chung Cẩn  chút  hổ. “Không cần, mấy vị trí   tự  .”
Thấy Thu Sanh vẫn  đó  chằm chằm  n.g.ự.c ,  vội : “Tối  khi ngủ  sẽ xoa bóp, bây giờ   sách một lát .”
Tối đến, Thu Sanh đổ thuốc  nguội bớt  thùng gỗ, bảo Tiểu Đồng  lên ghế nhỏ, giúp con bé cởi tất  đặt đôi chân mũm mĩm  nước thuốc.
Tiểu Đồng ngâm chân, nghịch nước, lẩm bẩm: “Nước  giống màu Coca quá.”
Chung Cẩn lập tức đoán  hành động tiếp theo của con bé,    thì thấy cô bé xui xẻo đang vốc nước lên chuẩn  l.i.ế.m thử.
“Nước rửa chân   uống!”  vội quát.
Đứa trẻ  thất vọng bỏ nước   chậu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-240.html.]
Ngâm một lúc lâu mà trán con bé vẫn   mồ hôi. Chung Cẩn  thêm nước nóng . Lần , chỉ lát  trán Tiểu Đồng  lấm tấm mồ hôi, hai bàn chân cũng nóng hổi.
Chung Cẩn bế con bé lên, Thu Sanh lau khô mồ hôi   tất len dày cho bé. Tiểu Đồng  ấm áp, thoải mái, trượt xuống khỏi lòng ba, chạy  chơi xe.
Thấy Tiểu Đồng  , Thu Sanh nhắc nhở Chung Cẩn: “Anh nên xoa bóp .”
“Không cần em giúp,  tự  .” Chung Cẩn     phòng ngủ chính, chặn cô ở ngoài cửa: “Anh tự , em   xem.”
Thu Sanh đợi một lát  lặng lẽ hé cửa  ,  thấy Chung Cẩn , cô đoán  đang ở trong phòng vệ sinh. Lén lút xoa bóp trong đó ?
Cô rón rén  đến cửa phòng vệ sinh, dán mắt  cánh cửa kính mờ nhưng  thấy gì. Cô  áp tai  cửa  ngóng.
Tiểu Đồng thấy  lén lén lút lút, tưởng  chuyện vui, vội lái xe đến, gọi to: “Mẹ ơi!”
Thu Sanh vội   bịt miệng con bé, khẽ : “Suỵt,  đang quan sát ba.”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Tiểu Đồng gỡ tay  : “ mà,  ơi…”
Thu Sanh  bịt miệng con bé: “Không  , để ba phát hiện bây giờ.”
 lúc đó, Chung Cẩn từ phòng để đồ  ,  cài cúc áo ngủ   về phía phòng vệ sinh. Anh cúi   , hỏi đầy dò xét: “Em đang  gì đấy?”
Thu Sanh: “…” Cô vờ như đang xem ổ khóa, lẩm bẩm: “… Cái khóa  hình như  vấn đề, em đang kiểm tra.”
Mùng năm Tết, Thu Trầm cùng  là Đào Tư Viện đến Hải Sơn đoàn tụ. Vốn là bữa cơm giao thừa, nhưng vì một  lý do mà  trì hoãn. Chung Cẩn định nấu ở nhà, nhưng dì Lương   ở đây,   đang uống thuốc bắc, Thu Sanh    mệt nên  đặt đồ ăn ở nhà hàng  lầu.