“Được,   xoa bóp cẩn thận nhé. Em tra  mạng ,     dùng lực một chút, cảm thấy huyệt vị tức nặng mới  tác dụng.”
Chung Cẩn  thẳng  mặt Thu Sanh: “Anh   , em giúp .”
Thu Sanh như  chờ đợi giây phút  từ lâu,  chút do dự đáp: “Được.”
Cô  dậy, chạy  phòng ngủ, lát  cầm  một chiếc túi vải đỏ,  xuống cạnh Chung Cẩn và mở .
“Cái gì ?” Chung Cẩn nghi hoặc hỏi.
Thu Sanh rút  một vật hình trụ, đầu  một quả cầu tròn nhỏ. Cô dùng nó chọc tới chọc lui  n.g.ự.c Chung Cẩn.
Anh  dọa đến lùi  phía : “Em   gì?”
“Đây là que ấn huyệt,  thả lỏng một chút .”
“Em   dùng tay ấn cho  ?”
“Cái  lực mạnh hơn tay nhiều, tìm huyệt cũng chính xác hơn. Em còn đầu tư mua loại bằng ngọc thạch đấy,  thoải mái ?”
Lúc Chung Cẩn  que ấn huyệt lạnh băng chọc đến kêu oai oái,  còn  Thu Sanh tát nhẹ  trán, cô cảnh cáo: “Anh đừng  phát  mấy âm thanh kỳ quái đó.”
Chung Cẩn: “…” Một sinh vật ấm áp 36.5 độ   thể   chuyện m.á.u lạnh như ? Mà khoan,  đang mong chờ cái gì chứ?
Lúc phim tan trời  muộn, bà Đào bắt xe về khách sạn , Thu Trầm đưa Tiểu Đồng về nhà  cũng khăng khăng đòi về khách sạn ở.
Tiểu Đồng  chơi một chuyến về, trang  cũng  nâng cấp. Cô bé mặc váy công chúa, khoác áo choàng lông thú, tay xách túi xách hạt trai, đôi giày da đen lấp lánh. Trông như một tiểu thư khuê các.
Đây vẫn là đứa bé ngốc nghếch tối qua còn định uống nước rửa chân ?
Thấy bố    đầy nghi ngờ, Tiểu Đồng  hì hì chạy tới, mở túi , lấy một xấp tiền một trăm tệ mới tinh. Cô bé đếm hai tờ đưa cho Chung Cẩn, hai tờ cho Thu Sanh,  nhét  còn   túi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-242.html.]
“Con lấy   tiền ?” Chung Cẩn hỏi.
Tiểu Đồng đắc ý : “Đây là tiền mừng tuổi  cho con.”
Chung Cẩn liếc  chiếc túi của con bé, thấy chỉ   hơn nghìn tệ. Anh  tin Thu Trầm  lì xì cho Tiểu Đồng ít như .
Tiểu Đồng giải thích: “Lúc đầu  cho con một tờ giấy, nhưng con  tiền ,  đừng hòng lừa trẻ con. Con  con  mười tờ một trăm,  liền dẫn con  ngân hàng, bảo cái máy nhả tiền  cho con.”
Con bé còn  với Chung Cẩn: “Ba  cần   , con  cái máy nhả tiền đó ở , con dẫn ba  lấy.”
Chung Cẩn và Thu Sanh  .
“Hy vọng   con nhớ  chuyện  đừng  .” Chung Cẩn nắm mặt con bé.
Thu Sanh thêm : “Cho dù  một ngày  chân tướng, cũng   mà sống tiếp.”
Thu Trầm và  ở  Hải Sơn ăn Tết Nguyên Tiêu xong mới về Kinh Thị. Trong thời gian đó, ông Thu Chính Thụy gọi điện cho cả hai nhưng họ đều   máy, bà Đào còn chặn  của ông.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Người đón Tết vui vẻ nhất là Chung Cẩn. Sau một thời gian uống thuốc bắc, giấc ngủ và tâm trạng của  đều cải thiện. Bà Đào  mang đến đủ loại đồ bổ,  phiên  bồi bổ cho . Người nhà đông, con cái  cần  chăm sóc, việc nhà   Thu Trầm lo. Anh  bồi bổ  , lúc  tái khám, bác sĩ cũng  tình trạng của   hơn nhiều.
Chung Cẩn mỗi ngày đều tinh thần sảng khoái, nhưng Tiểu Đồng thì  gặp xui xẻo.
Bởi vì nhà trẻ sắp khai giảng!
Trường gửi đồng phục mới về, Tiểu Đồng ngạc nhiên hỏi: “Sao  gửi đồng phục cho con?”
Thu Sanh giải thích: “Vì đồng phục mùa hè  đổi . Trước đây là váy, bây giờ đổi thành quần đùi.”
Tiểu Đồng ngơ ngác: “ chẳng  con  nghiệp   ạ?”
“Ai bảo con  nghiệp?”