Tiểu Đồng đang mải khoe bộ móng tay mới, ngẩng cằm, kiêu ngạo : “Ba  gọi con là cô Chung.”
Chung Cẩn: “…? Rốt cuộc con  ăn ?”
Tiểu Đồng  vẻ tao nhã: “Ba  , cô Chung, xin hỏi lẩu dê cô   ăn  ạ?”
Chung Cẩn    luôn: “Xem  con   ăn,  thôi, uống sữa đậu nành  con.”
Cô bé rắc rối một giây   phá công, ôm chân ba gào : “Con  ăn thịt dê, con   uống sữa đậu nành!”
Trở về Hải Sơn, cuộc sống   về guồng  bận rộn. Cuối tuần, họ đưa Tiểu Đồng  bắt côn trùng, nhặt vỏ ốc để  phong phú thêm chiếc bể sinh thái của cô bé.
Thời tiết nóng lên, trường mẫu giáo yêu cầu phụ  dạy con học bơi.
Sáng sớm, cả nhà   mặt ở hồ bơi. Tiểu Đồng mặc đồ bơi liền , đội mũ và kính bơi, cái bụng nhỏ phúng phính   từ phòng  đồ. Cô bé  bên bể bơi, nghển cổ gọi to: “Ai là ba con?”
Một  đàn ông trêu: “Ta là ba con.”
Tiểu Đồng chạy tới, vén mũ bơi của  đó lên: “Không , ba con  đỉnh đầu cũng  tóc,  giống chú,  giống quả trứng luộc.”
Mọi  xung quanh  ồ lên.
Chung Cẩn từ  nước  tới, dắt tay Tiểu Đồng xuống khu vực nước nông. Dưới sự dẫn dắt của , Tiểu Đồng dần hết sợ nước.
Thu Sanh  đồ xong, bơi đến như một nàng tiên cá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-255.html.]
Chung Cẩn đỡ eo Tiểu Đồng, bảo bé thử đá chân. Anh cảm thấy con bé  thể tự nổi, liền  buông tay . Kết quả, đầu tròn của Tiểu Đồng nổi  mặt nước, m.ô.n.g nhô lên, tứ chi quẫy đạp hài hòa, cứ thế bơi  một cách uyển chuyển.
Chung Cẩn: “…Bơi chó?”
Tiểu Đồng bơi chó một cách nhàn nhã. Thu Sanh bơi trở , thấy cảnh đó liền kinh ngạc,  bật . Cô lấy điện thoại   video, gửi  nhóm phụ .
Video bơi chó của cô bé heo béo nhanh chóng nhận  một loạt “ha ha ha”. Cô La còn : “  giáo viên bao nhiêu năm,  đầu tiên thấy trẻ con   thể bơi chó chuẩn như .”
Thu Sanh thấy buồn ,  gửi video  nhóm  việc. Các trợ lý của cô đều là fan của Tiểu Đồng, xem xong liền điên cuồng khen ngợi.
Vân ca, đối tác của cô, gọi , đề nghị mở một tài khoản video cho Tiểu Đồng, tin rằng cô bé sẽ  nổi tiếng. Thu Sanh  chút do dự từ chối, cô  con gái  lớn lên một cách vui vẻ,  cần  kiếm tiền.
Tối đó, Tiểu Đồng  ngủ , cứ đòi  xem con suối nhỏ mà họ  đến  ban đêm trông như thế nào.
Chung Cẩn ban đầu từ chối, nhưng cuối cùng vẫn  chịu thua sự nũng nịu của con bé. Thu Sanh   cũng vui vẻ quyết định tham gia.
Nửa tiếng , cả nhà   mặt ở con suối yên tĩnh. Tiểu Đồng đội đèn pin, đeo giỏ tre,  dọc theo con đường nhỏ. Con suối  cạn, cô bé mặc ủng  mưa, cố ý lội xuống nước, đạp nước kêu soàn soạt.
Chỗ con suối uốn lượn  một khu rừng nhỏ, cũng là nơi họ thường bắt côn trùng. Ban đêm, tiếng côn trùng và ếch kêu vang lên. Thu Sanh vốn sợ côn trùng, cảm thấy da đầu tê dại.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Chung Cẩn cảm nhận  sự căng thẳng của cô, chủ động đưa tay : “Cho  mượn nắm một chút.”
Thu Sanh đặt tay  lòng bàn tay . Chung Cẩn lật ngược lòng bàn tay, đổi thành tư thế mười ngón tay đan  , nắm tay cô  về phía .
Tiểu Đồng  quan tâm đến hai  lớn đang mập mờ , cô bé đang mải đuổi theo một con ếch xanh. Con ếch nhảy đến gần chân Thu Sanh, khiến cô sợ hãi nhảy dựng lên.
Chung Cẩn buông tay Thu Sanh , bước lên một bước, cong lưng: “Lên ,  cõng em qua.”