Mọi  đều ngơ ngác. Chung Cẩn  cố gắng hạ giọng dỗ dành. Một lúc , tâm trạng La Gia Hạo mới bình tĩnh . Tiểu Đồng lấy từ trong túi  một viên kẹo đưa qua: “Bánh Bao,  ăn ?”
La Gia Hạo lí nhí: “Chú cảnh sát ơi, bắt bạn  , bạn  cứ đặt biệt danh cho con.”
Về chuyện , Chung Cẩn nghiêm túc phê bình Tiểu Đồng, còn dọa: “Sau  con còn đặt biệt danh cho bạn khác, ba sẽ bắt con về đồn công an.”
Tiểu Đồng  hề sợ hãi, còn đắc ý : “Con vốn dĩ  thích đến đồn công an , hắc hắc.”
Chung Cẩn: "... Tóm ,   gọi bậy tên bạn. Nếu  ba sẽ..." Anh định  tịch thu đồ ăn vặt, nhưng  thấy hình phạt đó quá nghiêm trọng, đành ngập ngừng: “Tóm  là  .”
Tiểu Đồng  đến phát chán: “Thôi thôi, ba đừng  nữa.”
Chung Cẩn: "..." Cảm giác quen thuộc , giống hệt giọng điệu của  hồi còn nổi loạn tuổi teen.
Một bên, La Gia Hạo thấy ngay cả chú cảnh sát cũng  quản  Chung Vân Đồng, càng thêm tuyệt vọng.
Chung Cẩn   phía La Gia Hạo: “Chuyện bạn Chung Vân Đồng đặt biệt danh cho con, chú xin  con. Về nhà chú nhất định sẽ nghiêm khắc phê bình bạn . Bây giờ chú  việc  hỏi, con  trả lời thật,  ?”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
La Gia Hạo ngây thơ hỏi: “Chú cảnh sát ơi, thế nào là trả lời thật ạ?”
Lịch sử lặp . Nhiêu Thi Thi thở dài: “Chính là trả lời nghiêm túc,    dối.”
“À,  ạ.”
"Con lấy hai chai nước đó ở ?" Chung Cẩn hỏi.
La Gia Hạo nghiêm túc đáp: “Con nhặt  ở góc phía  bếp ạ.”
“Vậy con  thấy ai đặt chai nước ở đó ?”
“Không ạ.”
Kết quả hỏi  cũng  khác gì suy đoán của  . Chung Cẩn dặn dò  bé: “Lần     như  nữa, nhặt  đồ và  lạ cho đồ đều   ăn,  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-34.html.]
La Gia Hạo cúi đầu: “Con xin  chú cảnh sát,   con sẽ  thế nữa.”
Tiểu Đồng hai tay đút trong túi áo hoodie,   giường bệnh, học dáng vẻ của ba dạy La Gia Hạo: “Nhặt  đồ vật  chia sẻ.”
Chung Cẩn đau đầu, giọng lớn hơn vài phần: “Nhặt  đồ vật  giao cho cô giáo hoặc bố ! Ai bảo con nhặt  là  chia sẻ hả? Có  con cố ý gây rối ?”
Trưởng khoa Tào vỗ vai Chung Cẩn,  đến vai run rẩy: “Bố  con về  sẽ giải thích kỹ hơn.”
Sau khi hỏi xong, Chung Cẩn liền bế con gái .
Đợi họ  hết,  La Gia Hạo vén chăn lên, thấy bên  giấu  ít đồ ăn vặt.
"Chắc chắn là bạn Chung Vân Đồng đặt ở đây," La Gia Hạo nhớ .
Mẹ  bé thu dọn đồ ăn vặt để lên tủ đầu giường: “Vừa nãy cô bé xinh xắn  là bạn học của con ? Con bé còn lén giấu đồ ăn vặt cho con nữa, quan hệ của các con chắc  lắm nhỉ? Bố bạn  là sở trưởng đấy, con nên chơi với bạn  nhiều .”
La Gia Hạo chớp mắt,  bé    và Chung Vân Đồng   bạn , nhưng cuối cùng chỉ nhắm mắt    gì.
Nhà trẻ đóng cửa, Tiểu Đồng  trở về đồn công an  “trùm”. Cô bé đang lái xe trượt scooter thì thấy một chị gái lạ mặt  ngoài cửa vẫy tay với .
"Cô là ai?" Tiểu Đồng hỏi.
Chị gái ngẩn : “Chị là Vạn Hủy Đan đây mà, em  nhớ chị ?”
"À ," Tiểu Đồng gật đầu: “Không nhớ ạ.”
Vạn Hủy Đan thất vọng: “Sao em  thể quên chị chứ? Chị là chị họa sĩ vẽ tranh đó!”
Vừa  thấy "vẽ tranh", Tiểu Đồng cuối cùng cũng nhớ : “À, là chị. Chào chị ạ.”
Vạn Hủy Đan dở  dở . Cô kéo tay Tiểu Đồng  trong, đặt bảng vẽ xuống: "Chị định đến phòng vẽ, tiện đường ghé qua xem  gặp  em ." Vừa  xong,     thấy đứa trẻ .
Cô tìm một vòng, thấy Tiểu Đồng    cưỡi xe trượt scooter, lái  một góc  khung hình chữ nhật dán bằng băng dính màu xanh. Xem  đây là chỗ đỗ xe riêng của cô bé.