Về chuyện tại  đến thế giới   tìm Chung Cẩn , bé cũng  giải thích rõ , thực  đó chỉ là một loại bản năng.
Bởi vì lúc ở thế giới Ma Tôn, bé từng  thương  nặng, suýt chút nữa  chết. Lúc đó, cha  dùng m.á.u của  để nuôi bé, mới cứu  cái mạng nhỏ .
Đối với ma khuyển, uống m.á.u của ai thì sẽ tự nhiên  cận với  đó hơn, cảm ứng giữa hai bên cũng sẽ nhạy bén hơn. Có những chủ nhân vì  tăng cường cảm ứng với linh thú của  mà còn cố ý lấy m.á.u nuôi chúng.
Cũng chính vì , liên kết giữa bé và ba càng sâu sắc, cảm ứng cũng càng mãnh liệt hơn.
Mà  cũng thật sự là  bầu bạn với bé nhiều nhất, và cũng vô cùng yêu thương bé. Nếu   m.á.u của    tác dụng chữa thương, thì lúc bé  thương,  chắc chắn cũng sẽ lấy m.á.u để cứu bé.
Cho nên Tiểu Đồng  hiểu tại  bây giờ họ  cãi , tại   tách . Chẳng  cứ như  , cả nhà sống yên  bên    hơn ?
Đến quán lẩu, nồi lẩu uyên ương  bưng lên. Tiểu Đồng   ghế trẻ em, ăn thịt bò mà Chung Cẩn gắp cho. Rau xanh và giá đỗ đều  bé gạt sang một bên vì  thích ăn.
Thu Sanh thấy bé chỉ ăn thịt liền nhớ : “Trong giấc mơ của , con ch.ó lớn chúng  nuôi cũng  kén ăn, chỉ chịu ăn thịt.”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Tay Chung Cẩn đang gắp thức ăn cho bé bỗng khựng . Chó lớn, khứu giác nhạy bén,  cúi xuống đất đánh , thích ăn thịt.
??? Anh bỗng bừng tỉnh: “Chung Vân Đồng,  lẽ con chính là con ch.ó đó đấy chứ?”
Tiểu Đồng đang nhai thịt, liền giơ một ngón tay lên, vẫy vẫy  mặt Chung Cẩn, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, nghiêm túc đến mức hai mắt sắp long lên: “Không  nha, con là em bé của ba .”
Thu Sanh cũng bênh vực con gái: “Chung Cẩn  đừng   linh tinh, bé con là bé con, chó là chó,  bé con  thể là chó ?”
Ăn lẩu xong,  đường về nhà, Chung Cẩn hỏi Thu Sanh: “Tối nay em ở ?  đưa em qua đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-69.html.]
Thu Sanh  đầu  từ cửa sổ: “ ở tạm nhà  một đêm  , chẳng   hai phòng ?”
Phía  là đèn đỏ, Chung Cẩn đạp phanh dừng xe.
“  đồng ý  mà em  tự quyết ở tạm ?”
Thu Sanh: “Thì   ở cùng con gái  chứ? Anh đồng ý thì  ở ,   đồng ý thì  mang con bé .”
Khi    còn lời nào để , họ thật sự sẽ bật .
Chung Cẩn liền  một tiếng: “Con bé còn  chắc là con em. Ngày mai  xét nghiệm ADN   tiếp.”
“Xét nghiệm ADN đương nhiên  .  nếu kết quả xét nghiệm cho thấy chúng  là  con ruột,   mang Tiểu Đồng .”
Chung Cẩn siết c.h.ặ.t t.a.y lái, lòng đột nhiên lo lắng.  , nếu Thu Sanh và Tiểu Đồng là  con thì ? Mẹ  mang con gái , đó là chuyện hợp tình hợp lý. Anh tuy là ba, nhưng cũng   lý do gì giữ con bé  mà  cho nó gặp .
  càng  thể tưởng tượng nổi nếu mất  Tiểu Đồng, cuộc sống của  sẽ trở thành cái dạng gì.
Trong lúc  ngẩn , đèn giao thông phía   chuyển xanh. Xe  vẫn  nhúc nhích, mãi đến khi xe  bấm còi thúc giục,  mới cho xe  tiếp.
Thu Sanh cũng nhận  vẻ mặt đột nhiên trầm xuống của Chung Cẩn, cô  tiếp tục truy hỏi vấn đề  . Con cô chắc chắn  mang , nhưng  khi  kết quả ADN thì tranh cãi những chuyện  cũng vô nghĩa.
Thu Sanh  đầu  đứa bé đang gà gật  ghế trẻ em bên cạnh, khuôn mặt bầu bĩnh mềm mại, mắt nhắm nghiền.
Có lẽ cảm nhận  ánh mắt chăm chú của Thu Sanh, bé đang ngủ lơ mơ bỗng mở đôi mắt to đen láy, nhoẻn miệng  với cô.
Bé tựa đầu , dùng trán cọ cọ  cánh tay Thu Sanh. Dù mùi của   giống  đây, nhưng bé vẫn cảm thấy  thiết một cách tự nhiên với khuôn mặt xinh  .