“ nghi ngờ con bé chính là con ch.ó đó. Bởi vì chúng  dùng m.á.u của  nuôi nó, nên kết quả xét nghiệm gen mới cho thấy nó là con của chúng . Em còn nhớ  đầu tiên gặp em, con bé  mùi   em  giống  đây ? Chứng tỏ nó dùng khứu giác để phân biệt . Điểm   giống chó, đúng ?”
“Không , con bé tuyệt đối   chó.”
Trong giấc mơ của Thu Sanh,  một đứa bé lớn lên giống hệt Tiểu Đồng, và còn  một con ch.ó lớn. Cô  hề liên tưởng đến việc đứa bé là một hình thái khác của con chó, nên vẫn luôn tin chắc rằng, chó là chó, đứa bé là đứa bé.
Hai  tranh cãi  xong, đành  gọi Tiểu Đồng .
Chung Cẩn hỏi con bé: “Chung Vân Đồng, con còn nhớ  đây chúng   một con ch.ó lớn ?”
"Dạ," cô bé gật đầu, “Thiên Vân Ma Khuyển ạ.”
“Con chó đó bây giờ   ?”
Cô bé nghiêm túc suy nghĩ một hồi,  đó bắt đầu  năng linh tinh: “Nó đến nhà hàng Krusty Krab  thuê  ạ.”
Chung Cẩn: “Nhà hàng đó ở ? Ở thế giới  ?”
Thu Sanh: “Đó là nhà hàng mà SpongeBob  việc đó.”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Chung Cẩn: “...... Thôi,  chơi .”
Cô bé chống tay lên bàn ăn, nhón chân  lên bàn, thấy  bàn trống trơn, liền bĩu môi hỏi: “Không  bữa sáng  ạ? Con đói meo .”
"Hôm nay  ngoài ăn," Chung Cẩn thật sự   tâm trạng  bữa sáng.
Họ đến một quán mì hải sản cách khu dân cư  xa. Trong lúc chờ ông chủ nấu mì, Chung Cẩn dùng ngón tay chấm nước , vẽ  một vài sơ đồ quan hệ  bàn để phân tích cho Thu Sanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-78.html.]
“Giả sử Chung Vân Đồng chính là con ch.ó đó. Nó  thương,  dùng m.á.u chữa thương cho nó. Sau đó, m.á.u  hẳn là  tác dụng tăng cường sự  thiết. Với sự hiểu  của  về em, em chắc chắn sẽ  cam lòng khi con bé chỉ  với  hơn, nên em cũng lén cho nó uống m.á.u của . Logic   đúng ?”
Dù Thu Sanh cảm thấy Tiểu Đồng  thể nào là chó, nhưng cô cũng  thừa nhận, nếu m.á.u  tác dụng tăng độ  thiết, thì cô chắc chắn cũng sẽ lén cho con ch.ó uống một chút máu.
“ em   sợ đau, nên lượng m.á.u cho uống  nhiều, logic  cũng đúng,  ?”
Thu Sanh: “...... .”
“Vì lượng m.á.u em cho nó uống ít hơn nhiều so với , nên cảm ứng của nó với  sâu sắc hơn. Đây cũng chính là lý do nó đến thế giới  và tìm  . Sau đó, vì nó  uống m.á.u của cả hai chúng , nên kết quả xét nghiệm gen mới thể hiện chúng  và nó  quan hệ huyết thống.”
Chung Cẩn vẽ vài đường cong rõ ràng  bàn, cuối cùng ngón tay dừng : “Nếu  nó chính là chó, chó chính là nó, cùng một linh hồn nhưng  hai hình thái,  thì tất cả  chuyện đều hợp lý, đúng ?”
“Chỉ còn một vấn đề cuối cùng. Nó  mùi   em  giống  đây, tại  mùi   giống? Điểm  tạm thời vẫn  lý giải .”
Thu Sanh  theo lời , : “Có thể là vì  dùng nước hoa ?”
“Chắc  . Nếu nước hoa  thể gây nhiễu khứu giác của nó,  thì  quá nhiều yếu tố gây nhiễu, ví dụ như xà phòng thơm, sữa tắm, thuốc lá... Hẳn  là một loại mùi sâu hơn.”
Thu Sanh    đến ngây . Mãi đến khi  thấy  phục vụ và những thực khách xung quanh đang  họ bằng ánh mắt tò mò, cô mới chợt dừng .
Sau đó, cô khinh thường :
“Tất cả những điều  đều là phán đoán của  thôi.”
Rồi Thu Sanh vội vàng giải thích với những  xung quanh: “Ngại quá, chúng  đang chơi trò trinh thám,   lớn tiếng  ạ? Xin  nhé.”
Có một bác : “Không  ,  ảnh hưởng gì, cứ  tiếp ,  cũng   đáp án.”
Mãi đến khi ăn sáng xong và  đường trở về, Chung Cẩn vẫn tin chắc rằng suy luận của    gần với sự thật.