“Tên khốn  cũng  trai thật,” Thu Sanh kéo chăn, che nốt nửa khuôn mặt đang lộ  của  .
Buổi tối, Thu Sanh ngủ cùng Tiểu Đồng  giường lớn.
Sáng hôm  tỉnh dậy,   từ lúc nào Chung Cẩn  bò lên giường. Tiểu Đồng   ôm chặt trong lòng, một chân  duỗi sang, đặt lên bụng Thu Sanh.
Thu Sanh nắm lấy ống quần ngủ của , kéo chân   đặt sang một bên, thấy Chung Cẩn  tỉnh. Cô liền lấy bút kẻ mắt  tủ đầu giường , tô đen ngón chân cái của .
Vì tối qua uống rượu nên Chung Cẩn dậy muộn hơn Thu Sanh. Anh khom lưng  dậy  giường, hai chân dài tách ,  chằm chằm  ngón chân cái đen nhánh của  một cách ngẩn ngơ.
Thu Sanh trang điểm xong từ phòng tắm  , liếc mắt : “Chân   ?”
Chung Cẩn: “…”
Thu Sanh kinh ngạc: “Ngón chân cái của   lẽ  hoại tử  hả?”
Chung Cẩn giật giật ngón chân cái, cử động vẫn tự nhiên,   dấu hiệu hoại tử.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Tiểu Đồng  tiếng ba   chuyện đánh thức, dụi mắt bò dậy. Mái tóc đen rối bù,  thấy ngón chân cái của ba, cô bé giật , vội vàng xua tay: “Không  con   ạ.”
“Con   vệ sinh ?” Chung Cẩn vươn tay véo má con gái, giọng khàn khàn hỏi.
Cô bé vươn tay về phía : “Dạ  ạ.”
Chung Cẩn ôm con gái  phòng tắm,  đầu   với Thu Sanh: “Cái bút kẻ mắt  vứt , đồ bôi lên chân  thì đừng dùng nữa.”
Chuyện ở Kinh Thị  xong xuôi, họ cũng  ở  lâu, lập tức lên đường trở về Hải Sơn. Họ  về kịp  khi trường mẫu giáo của Tiểu Đồng khai giảng, mà Chung Cẩn cũng chỉ xin nghỉ ở sở ba ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-91.html.]
Trở  Hải Sơn, cuộc sống lập tức trở nên bận rộn.
Vừa  khỏi sân bay, Chung Cẩn  nhận  điện thoại từ công ty nội thất,  rằng phòng  dọn dẹp xong  sáng nay, bảo  qua nghiệm thu.
Cả nhà còn  kịp về cất hành lý,   thẳng đến căn hộ mới để nghiệm thu.
Chung Cẩn  sơ qua một vòng, cảm thấy   vấn đề gì. Giám đốc nghiệm thu của công ty nội thất đưa cho Chung Cẩn một cây bút, mời  ký  biên bản.
“Chờ một chút.”
Vẫn luôn  im lặng bên cạnh, Thu Sanh đột nhiên lên tiếng:
“Phiền các  cung cấp tài liệu chứng minh các tiêu chuẩn thi công. Mặt khác,   xem qua sơ bộ,  mấy chỗ ván sàn gỗ  lún khi dẫm lên, yêu cầu chỉnh sửa . Còn phòng của trẻ con  mấy màu sắc quá chói, ở lâu  thể sẽ  thoải mái về thị giác. Cái     của các , chúng   thể trả thêm tiền để đổi  màu khác. Đến lúc đó,  sẽ liên hệ với nhà thiết kế để thống nhất phương án.”
Trước giờ vẫn là Chung Cẩn liên hệ với công ty nội thất. Bên  thấy  khá dễ  chuyện, cảm giác  cũng  quá am hiểu về trang trí, nên quả thực  vài chỗ   qua loa.
Giám đốc hiện trường khó xử  Chung Cẩn, còn cố ý thuyết phục  chấp nhận phương án . Các công ty nội thất sợ nhất là  chỉnh sửa, vì cứ nhắc đến chỉnh sửa là  cắt giảm lợi nhuận.
“Các  chị cứ trao đổi với cô  .” Chung Cẩn ôm Tiểu Đồng đang ngủ say  vai , chỉ  Thu Sanh, “Đây là  của con bé.”
Vừa   là nữ chủ nhân, giám đốc hiện trường cũng  dám  gì nữa, lấy điện thoại  thêm WeChat của Thu Sanh: “Vậy  sẽ liên hệ với cô để trao đổi thêm ạ.”
Trước đây, Chung Cẩn và Thu Sanh  tên chung hai căn hộ: một căn là nhà Chung Cẩn mua cho họ  phòng cưới, một căn duplex là của hồi môn nhà Thu Sanh khi kết hôn.
Khi đó, Chung Cẩn ở đội điều tra hình sự bận tối mắt tối mũi, nên cả hai căn hộ từ thiết kế, trang trí đến đồ nội thất, tất cả đều do một tay Thu Sanh lo liệu.
Hơn nữa, Thu Sanh quả thực   gu về thiết kế. Căn duplex kiểu Pháp sang trọng do cô thiết kế còn  một đoàn  phim thuê để  phim.
Chung Cẩn và Thu Sanh  lén gia đình yêu  từ năm 18 tuổi.