Full 18 Truyện Hệ Liệt Tân Di Livestream Đoán Mệnh - Chương 67: Tân Di 12: Hồn Ma Trong KTX Nam 2

Cập nhật lúc: 2025-03-25 15:26:59
Lượt xem: 129

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn họ thống nhất nhanh chóng, cầm vài bộ bài kéo lên tầng.

Tống Huy khoác vai một tên bạn, nhưng đột nhiên cảm thấy khẽ rùng .

"Sao thế?"

"Tống ca... thấy tầng lạnh ?"

Tống Huy bật lớn: "Có mà tiểu tử thận hư ."

"Đệt, chuyện đó !"

Tiếng đùa ầm ĩ vang khắp hành lang. Họ nhanh chóng đến cửa phòng 806.

"Trương Thần! Mở cửa , tụi đến đánh bài đây!"

Phải gõ cửa mấy , bên trong mới động tĩnh.

Trương Thần mở cửa trở , bước chân chút lảo đảo.

Hắn xuống bàn học, tay cầm bút, miệng lẩm bẩm: "Không kịp nữa , kịp nữa... Mình nhất định thi đậu cao học... nhất định đậu..."

Mấy tên ngoài cửa ngơ ngác .

Trương Thần vốn là kẻ ghét học nhất nhóm, cúp học thường xuyên. Hôm nay chăm học đến phát điên thế ?

Tống Huy nhíu mày: "Phát điên ? Sao tự nhiên học hành chăm chỉ ?"

Trương Thần như thấy, chỉ chăm chăm vùi đầu sách vở.

Tống Huy định bước thì chợt cảm thấy buồn tiểu.

"Chết tiệt."

Hắn , bước về phía nhà vệ sinh.

" vệ sinh một lát. Mấy lo cho tỉnh táo , đừng mất vui."

Vừa , cởi cúc quần, thẳng nhà vệ sinh.

Ánh đèn trắng trong toilet chớp tắt liên tục, nhưng Tống Huy quen với cảnh .

Ký túc xá là tòa nhà cũ, nên nhiều chỗ đều vấn đề.

Hắn ngâm nga một điệu nhạc, bắt đầu giải quyết nhu cầu.

Cảm giác thoải mái lan khắp .

ngay khi kéo quần lên, chợt nhận điều gì đó bất thường.

Âm thanh nước chảy... tại vẫn dừng ?!

Hắn đột ngột cứng , da gà nổi khắp cơ thể.

Mắt mở to, chậm rãi đầu về phía phát âm thanh.

Trước mặt là một đứa trẻ chừng hai, ba tuổi. Toàn trần truồng, da trắng bệch.

Đứa trẻ cách xa, cũng đang "giải quyết", đồng thời ngước mặt lên mỉm với .

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Đôi môi đỏ thẫm. Đồng tử đen kịt, tràn đầy hốc mắt, chút lòng trắng nào.

Tống Huy trừng mắt một cái. Đứa trẻ lập tức xuất hiện ngay bên cạnh .

Nó nghiêng đầu, chăm chú: "Chú ba của ?"

"Aaaa!!!"

Tống Huy lăn khỏi nhà vệ sinh, tốc độ còn nhanh hơn cả khi chạy thi 100 mét.

Hắn lao thẳng phòng 806, đóng sầm cửa .

Cho đến lúc , vẫn run lẩy bẩy.

Mấy tên bạn sợ đến giật .

"Chết tiệt, Tống ca, sắc mặt trông ghê quá! Giống như thấy ma !"

Tống Huy chợt bừng tỉnh, lắp bắp:

"...Thật sự... gặp ma ."

Mặc kệ đám bạn truy hỏi, vội vàng cầm điện thoại lên, gọi cho giảng viên phụ trách.

chẳng ai máy.

Hắn lục tìm danh bạ, chút do dự bấm gọi cho phó viện trưởng.

"Alo? Tiểu Huy ?"

"Chú! Con đổi ký túc xá! Tòa ... sạch sẽ!"

"Chú mau cho đến đây , con chịu hết nổi ! Nhanh lên!"

Chỉ cần nhắm mắt , hình ảnh đứa trẻ trong nhà vệ sinh, ôm c.h.ặ.t c.h.â.n và gọi là ba, hiện rõ mồn một trong đầu.

Không ngờ, phó viện trưởng ở đầu dây bên hề mắng mỏ cho rằng đang nhảm, ngược còn gấp gáp hỏi: "Gì cơ? Con cũng đang ở trong tòa ký túc đó ?"

Tống Huy sững sờ: "Chú tòa ký túc vấn đề từ ?!"

Phó viện trưởng vội vàng dặn dò: "Đừng hoảng! Mau tìm quản lý ký túc của các con, chính là tên là Tân Di đó! Cô sẽ bảo vệ !"

Tống Huy ngơ ngác, hiểu nổi nữ quản lý ký túc thì liên quan gì đến việc ma quái.

"Tại ?"

Phó viện trưởng nhanh: "Cô là cao nhân mà nhà trường tốn nhiều tiền mời về! Cô đến đây để trấn áp những thứ đó!"

Tách—

Chiếc điện thoại tay Tống Huy rơi xuống đất.

Hắn thở hổn hển, đầu óc chỉ còn một suy nghĩ duy nhất—

Xong đời !!

đang dài tấm nệm mút, nghêu ngao hát chờ thời gian trôi qua.

Bỗng nhiên, bên ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập.

Ngay đó, cánh cửa phòng thiết khóa từ bên ngoài ai đó đ.â.m mạnh, bật tung .

Một nam sinh lảo đảo xông , kịp dừng , quỳ sụp ngay mặt .

chớp mắt vài cái, cố nín : "Bình… bình ?"

Cậu ngẩn vài giây bừng tỉnh, nắm lấy tay , thở hổn hển:

"Chị Tân, cứu em với! Ký túc xá ma!"

"Tống viện trưởng chị là Đại sư, chị mau tay cứu bọn em !"

chậm rãi dậy, phủi bụi quần: "Tống Huy ? Sao thấy ?"

Vừa nhắc đến Tống Huy, sắc mặt liền tái nhợt.

Nhìn kỹ , ngay cả đôi môi cũng đang run lẩy bẩy.

"Tống ca... Tống ca…"

mất kiên nhẫn, lườm một cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/full-18-truyen-he-liet-tan-di-livestream-doan-menh/chuong-67-tan-di-12-hon-ma-trong-ktx-nam-2.html.]

Cậu gần như sụp đổ, hét lên: "Tống ca… mang bầu !"

: "…"

Cậu đưa xuống tầng ký túc xá nhưng nhất quyết chịu cùng.

cũng chẳng buồn gì, một bên trong.

Vừa bước , cảm nhận một luồng âm khí lạnh lẽo xuyên thẳng .

lấy từ trong n.g.ự.c áo một lá bùa, dán ngược lên cánh cửa kính lớn ở sảnh, phong tỏa bộ âm khí trong tòa nhà.

Sau đó, mò xuống gầm giường trong phòng trực lấy, một chiếc hộp nhỏ.

Bên trong kiếm gỗ đào, chuông Tam Thanh, la bàn cùng đủ thứ dụng cụ khác. nhét hết .

Tầng một đến tầng bảy âm khí quá nặng. bố trí mỗi tầng một pháp trận, âm khí tự động tản dần dần.

Rắc rối nhất là tầng tám.

Vừa bước một chân lên tầng tám, thấy tiếng thét thảm thiết từ cuối hành lang vọng .

Tiếng thét quen tai quá…

Quả nhiên, ngay giây tiếp theo, những âm thanh hỗn loạn khác vang lên.

"Á á á á! Tống Huy, đừng qua đây!"

"Cái gì thế ?!"

"Cứu với! Sao cửa mở ?!"

Chỉ mất vài giây, cửa phòng 806.

Tòa ký túc xá cũ lắm , cửa phòng vẫn là cửa gỗ.

"Người bên trong tránh khỏi cửa! Đừng chắn ở đó!"

Giọng của vang vọng khắp hành lang trống trải.

Âm thanh bên trong lập tức im bặt.

Chờ ba giây, liền giơ chân đá mạnh cửa.

Rầm rầm rầm—

Không rõ đá bao nhiêu cái, cánh cửa gỗ cuối cùng cũng phát một tiếng "kẽo kẹt" nhỏ, từ từ mở .

Ngay đó, là tiếng la hét kinh hoàng của đám nam sinh bên trong.

"Chị Tân!"

"Hu hu hu! Chị Tân, chị là vị cứu tinh của em!"

"Đáng sợ quá! Chị Tân, cứu mạng với!"

Tiếng la vang vọng, nhưng chẳng thấy bóng dáng ai .

khựng một chút, đầu .

Ba tên nam sinh co rúm trong góc phòng phía cánh cửa, ôm chặt run lẩy bẩy.

Mặt mày chúng trắng bệch như tờ giấy, thậm chí còn ngửi thấy mùi khai khai nhè nhẹ.

nhíu mày, khẽ dịch sang một bên để tránh mùi.

Ánh mắt quét một lượt khắp phòng, thấy một vẫn bất động bàn học.

Tay cầm bút mài đến mức bật máu, nhưng vẫn như kẻ mất trí, điên cuồng liên tục.

thở dài.

Nhanh chóng bước đến phía , kẹp một lá bùa giữa hai ngón tay, cất cao giọng: "Thái Thượng Lão Quân, xin thần phương hỗ trợ. Thỉnh Ngọc Nữ thu nạp bất tường. Thần nào phục, quỷ nào dám ngáng đường, cấp cấp như lệnh!"

Lá bùa mạnh mẽ dán lên lưng nam sinh.

Ngay lập tức, hít một thật sâu, cơ thể cứng đờ đổ ngửa .

nắm lấy cổ áo , kéo về phía ba kẻ đang kêu gào trong góc phòng.

Chúng kinh hoàng hét lên: "Chị Tân! Cậu c.h.ế.t ?!"

"Không c.h.ế.t , quỷ nhập lâu quá nên ngất thôi."

bóng ma vẫn ở bàn học, chỉ tay nó: "Đợi đấy, lát nữa xử lý cô !"

Sau khi xác nhận còn ai khác trong phòng, đầu hỏi:

"Tống Huy ?"

"Anh ... ở ngoài ban công."

Mỗi phòng ký túc đều một ban công nhỏ tách biệt khỏi gian bên trong.

Lúc rèm cửa kéo kín, thấy bên ngoài.

Nghe bọn họ , bước đến kéo mạnh rèm .

Rầm—

Một gương mặt kinh dị bất ngờ đập mạnh cửa kính.

Là Tống Huy.

Hắn điên cuồng đập kính, khuôn mặt đầy vẻ đau đớn.

Trán rịn đầy mồ hôi lạnh, tóc bết dính trán, trông thê thảm khác gì kẻ mất hồn.

vài giây chậm rãi vặn mở cửa ban công.

Tống Huy ngã lăn trong.

Hắn theo phản xạ nắm chặt lấy ống quần , giọng khản đặc: "Chị Tân… cứu em… cứu em với!"

Bộ dạng hiện giờ của khác xa so với vẻ ngạo mạn ngang ngược ngày hôm qua.

Tống Huy nước mắt nước mũi tèm lem, đến nỗi chẳng rõ lời.

Ánh mắt trượt xuống, thấy cái bụng to đến kỳ dị của .

Từng luồng âm khí đậm đặc đang ngừng phát từ bên trong.

"Chị Tân… cứu em… trong bụng em… cái gì đó chui …"

nheo mắt, mỉm nhạt: "Muốn cứu ?"

"Vâng!" Hắn ôm bụng, gật đầu lia lịa: "Em sai … em nên quấy rối chị… em xin , xin chị giúp em đuổi thứ ngoài … xin chị mà…"

xuống, vỗ nhẹ mặt : "Vậy sẽ lời chứ?"

Tống Huy gật đầu như gà mổ thóc.

đưa tay vẫy mấy tên đang co rúm trong góc phòng: "Lại đây, giúp giữ chặt ."

Tống Huy hoảng hốt , lắp bắp hỏi: "Giữ… giữ để gì?"

rút thanh kiếm gỗ đào , khua khua vài cái mặt : "Không sinh tự nhiên thì mổ lấy thôi. Chỉ điều kiếm cùn, chịu đau chút nhé."

Thanh kiếm chạm bụng , từ bên trong lập tức vang lên một tiếng hét chói tai.

lắc đầu, khẽ bịt tai , dùng sống kiếm gõ nhẹ lên bụng : "Ra , điều thì tự chui ."

Loading...