Khi bước căn hộ, Hứa Yểu đột nhiên , về phía Chu Kỳ, đang căng thẳng ở hành lang. Cô lên tiếng:
" lúc ở đây. Để chia tiền hoa hồng cho luôn."
Câu khiến tất cả trong đoàn sững . Đạo diễn kìm , thốt lên:
"Không thuê nhà ? Thuê nhà thì hoa hồng gì chứ?"
Chu Kỳ vội xua tay, mặt mày tái mét:
" thuê nhà thật mà! thật sự thuê nhà!"
Hứa Yểu mỉm , lật hồ sơ trong tay trợ lý. Cô :
"Chu Kỳ, thuê nhà từ nửa năm , trả tiền nhà quý một tuần . Vậy nên, chỉ cần chia cho tiền hoa hồng nửa năm là ."
Cô lấy điện thoại , thao tác :
" chuyển bốn trăm tệ qua WeChat cho . Nhớ nhận nhé."
Sau khi xong, Hứa Yểu cùng đội của căn hộ đối diện nghỉ ngơi. Cánh cửa khép nhẹ nhàng, để một tổ phim bối rối .
Chu Kỳ run run lấy điện thoại xem, tiếng thông báo từ tài khoản WeChat vang lên. như lời Hứa Yểu , cô chuyển cho bốn trăm tệ. Nhìn ảnh đại diện tài khoản – một bức ảnh tự sướng của Hứa Yểu, Chu Kỳ lập tức nhận sự thật:
"Chủ nhà của chính là Hứa Yểu?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/giai-nghe-ta-ve-ke-thua-tram-toa-nha/101.html.]
Cậu cúi đầu dòng tin nhắn chuyển khoản, lẩm bẩm như tự với chính :
" thật sự là… thuê nhà..."
Mộng Vân Thường
Cộng đồng mạng, khi chứng kiến bộ sự việc, lập tức dậy sóng:
[Thuê nhà còn chia hoa hồng? Đây là Bồ Tát sống ?]
[Bốn trăm tệ là nhiều, nhưng chùm chìa khóa của Hứa Yểu, chắc chắn nhiều nhà trong khu Thái An, hơn nữa đây còn là hoa hồng tích lũy trong 5 năm, tính cũng sáu con ? Không tính là tiền nhỏ, còn thể bỏ cho thuê nhà….]
[Trước đây còn một đống thuê phòng của Hứa Yểu sợ phá hư đồ cô tìm tới phiền ?]
[Hứa Yểu đúng là nữ thần! Ai còn dám cô nữa, sẽ đấu tới cùng!]
Tạ Chính Thiên trong phòng, giấu sự kinh ngạc:
“Yểu Yểu, cô thật sự chia tiền hoa hồng cho những thuê nhà ở đây ?”
Lục Dã cùng vài nhân viên khác đang bận rộn tính toán tiền hoa hồng 5 năm qua để gửi cho bộ thuê nhà ở khu chung cư Thái An. Các khoản quảng cáo trong khu đều tính theo tháng, họ nhân cơ hội kỳ hạn đóng tiền nhà để điều chỉnh và chia khoản tiền cho thuê.
Hứa Yểu chiếc ghế sofa vải màu xám đơn giản, cảm giác mấy thoải mái, cô khẽ xoay , nắn eo một chút. Nội thất tuy gọn gàng sạch sẽ, nhưng cô vẫn thấy dễ chịu bằng ghế sofa ở nhà .
Nhìn quanh căn phòng, cô khẽ thở dài:
“Thuê nhà vốn chuyện gì đáng hổ.”