Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Hứa Yểu cau mày, nhưng nhanh chóng  quyết định:
“Vậy thì ngoại trừ những ngôi nhà  định giữ  ở Hải Thành và quê hương Giang Nam, tất cả bất động sản còn  đều treo biển cho thuê .”
Cô nở nụ  mãn nguyện, tưởng tượng cảnh  trở thành một bà chủ nhà chính hiệu,  một chỗ cũng  thể thu tiền.
Lục Dã khẽ gật đầu, tỏ vẻ  hiểu, nhưng vẫn nghiêm túc hỏi thêm:
Mộng Vân Thường
“Hai tòa nhà văn phòng hạng A của cô ở Hải Thành và Kinh Thị hiện  tiền thuê trả định kỳ sáu tháng một . Thời hạn thanh toán gần nhất là cuối tháng , nên  tiếp theo sẽ  nửa năm .”
Nghe , Hứa Yểu  thất vọng, nhưng  tự an ủi rằng vẫn còn nhiều nguồn thu khác từ bất động sản trả tiền theo tháng hoặc theo quý. Dù , việc quản lý một khối tài sản lớn như   thể nóng vội .
Lục Dã tiếp lời:
“Chúng   thông báo với các bên thuê về việc bất động sản đổi chủ. Cô  tiền thuê chuyển  tài khoản nào?”
Không chút do dự, Hứa Yểu đáp ngay:
“Cứ để họ gửi thẳng  tài khoản cá nhân của .”
Lục Dã thoáng ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng hiểu . Có lẽ cô Yểu Yểu chỉ  tự  trải nghiệm cảm giác nhận tiền thuê nhà mỗi tháng – một niềm vui mà cô  từng  cơ hội tận hưởng trong chín trăm chín mươi chín  xuyên qua.
Đến gần trưa, Hứa Cảnh từ phòng  việc bước . Anh  xuống cầu thang xoắn ốc,  tay cầm một chiếc túi giấy sang trọng. Nhìn thấy Hứa Yểu và Lục Dã đang trò chuyện,  mỉm  :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giai-nghe-ta-ve-ke-thua-tram-toa-nha/14.html.]
“Yểu Yểu, chờ lâu  đúng ? Đi ăn trưa thôi. Lục Dã,  cũng ở  ăn cùng.”
Anh đưa chiếc túi cho Hứa Yểu, giọng đầy dịu dàng:
“Quà nhỏ cho em.”
Hứa Yểu tò mò mở chiếc hộp tinh xảo trong túi giấy, bên trong là một chiếc vòng cổ kim cương lấp lánh,  đính đá quý xanh lam sang trọng. Cô  lướt qua   giá trị của nó ít nhất  hơn một triệu.
Cô , đặt chiếc vòng trở  hộp  :
“Cảm ơn , em  thích.”
Ba  cùng bước  nhà ăn. Trên đường , Hứa Cảnh như chợt nhớ đến những bình luận ác ý  mạng về em gái . Sắc mặt  trầm xuống, ánh mắt đầy lo lắng. Anh  sang Lục Dã, giọng nghiêm túc:
“Lục Dã, từ nay hãy phụ trách bảo vệ an  cho Yểu Yểu. Anh  yên tâm giao cô  cho .”
Sợ em gái   quen việc   theo sát, Hứa Cảnh dịu dàng an ủi:
“Yểu Yểu, em  cần lo. Lục Dã  việc  chừng mực, sẽ  khiến em cảm thấy phiền .”
Hứa Yểu  xong, mắt sáng lên. Thật đúng là đang buồn ngủ  gặp gối đầu! Có một  mạnh mẽ như Lục Dã bảo vệ, cô càng thêm yên tâm tận hưởng cuộc sống về hưu  hảo của .