Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đối với họ, việc tìm công việc hơn Qúy Thị hề đơn giản, vì thế họ thể hiểu nổi tại Hạ Phàm quyết định từ bỏ công việc ở đây.
Hạ Phàm chuẩn xong thủ tục từ chức, thuận miệng trả lời: “Tìm . Ai, nếu vì lương cao, thì với công việc bận rộn như , cũng chẳng định .”
"Lương cao!"
Ánh mắt của các đồng nghiệp bỗng sáng lên, họ liền hỏi tiếp: “Trợ lý Hạ công việc mới bận, bận đến mức nào?”
Hạ Phàm mỉm , : “Sếp mới của khá tàn nhẫn, mỗi ngày chỉ bắt việc ba, bốn tiếng đồng hồ, cô để tám tiếng cơ chứ?”
Đồng nghiệp: “……”
Làm việc ba, bốn tiếng một ngày ư? Thật sự "tàn nhẫn" ? Câu chuyện vẻ hợp với cách hiểu thông thường của họ.
Sau khi từ chức, Hạ Phàm vòng quanh các phòng ban một chút. Dường như rõ công việc tiếp theo của . Cả công ty đang bàn tán về việc sếp mới của Hạ Phàm sẽ lập một trang web cho thuê nhà, và vẻ như một Hàn Chiêu là đủ sức, nên cần tuyển thêm .
Cũng thể phủ nhận, ý tưởng của Hứa Yểu . Cô mời thêm một lập trình viên tài giỏi, và Hạ Phàm cũng cảm thấy đây là một cơ hội đáng giá.
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giai-nghe-ta-ve-ke-thua-tram-toa-nha/145.html.]
Mọi xung quanh đều bàn tán về việc công ty sẽ phát triển , và Hạ Phàm mới chỉ từ chức bao lâu, Quý Chính Khanh nhận thấy một điều đặc biệt. Cả công ty dường như đang một làn sóng "từ chức" ngầm, khi nhiều nhân viên bắt đầu cảm thấy hứng thú với ý tưởng mới và tham gia dự án của Hứa Yểu.
Quý Chính Khanh: "?"
Tình huống là đây? Tất cả đều chạy theo Hạ Phàm? Nhân viên của , dĩ nhiên, thể như thế, nhưng cũng khó mà chịu nổi cảnh .
Bản bỏ chạy đành, còn kéo khác theo cùng. Hạ Phàm, đạo đức nghề nghiệp của để ?
Hạ Phàm nhạt: "Sau , cô Yểu Yểu sẽ là tiêu chuẩn đạo đức của ."
Quan trọng nhất là Hứa Yểu còn giỏi chơi chiêu phủ đầu.
"Anh Chính Khanh, tại đều giúp em thu tiền nhà? Em sợ quá."
"Anh Chính Khanh, giận chứ? Sao ba phút trả lời? Em sợ thật đấy."
Quý Chính Khanh khẽ thở dài. "…Anh giận. Em cứ chuyện như bình thường ."
Thực , tức giận, nhưng đang đau đầu. Những nhân tài mà dày công bồi dưỡng giờ đều Hứa Yểu kéo hết .