Ở một nơi khác, Mục Tích Nguyên –  quản lý cấp cao của Nhuận Đạt – đang  đối mặt với khủng hoảng truyền thông. Sắc mặt  đen kịt khi  thông tin kiện tụng  leo lên top đầu tìm kiếm.
Một loạt tin tức  mấy  lành  báo cáo dồn dập:
“Mục tổng,  nhiều đối tác đang dò hỏi về tình hình vụ kiện.”
“Mục tổng, bữa tiệc tối nay   đối tác hủy bỏ.”
“Mục tổng,  chung cư,  thuê nhà đang giương biểu ngữ yêu cầu công ty  chịu trách nhiệm cho những   chết.”
Mục Tích Nguyên cau mày, trong lòng tràn ngập bất an. Nếu vụ kiện  thất bại, giá cổ phiếu của Nhuận Đạt chắc chắn sẽ lao dốc, và  –    cha giao công ty – sẽ  ảnh hưởng nghiêm trọng.
Trợ lý của  đề xuất:
“Mục tổng, công chúng chỉ quan tâm đến kết quả. Chỉ cần chúng  thắng kiện, dư luận sẽ tự khắc  đổi.”
Nghe , Mục Tích Nguyên như nắm  chiếc phao cứu sinh. Hắn gật đầu, giọng đầy kiên quyết:
Mộng Vân Thường
“ , chỉ cần thắng kiện, tất cả sẽ  thỏa. Nói với bộ phận pháp lý  dùng hết sức . Nếu thua,  bộ cút hết cho !”
Tâm trạng  dịu  đôi chút, thì điện thoại của  đột ngột rung lên. Trên màn hình hiện lên chữ "Ba."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giai-nghe-ta-ve-ke-thua-tram-toa-nha/226.html.]
Mục Tích Nguyên hoang mang nhận máy. Giọng  giận dữ của cha  lập tức vang lên:
“Mày  cái quái gì ? Tại  công ty  dính líu đến mấy chuyện thuê nhà, vay nợ ngân hàng? Tao  viện  cả hộ sĩ bàn tán mà   gì!”
Mục Tích Nguyên cố gắng giải thích nhưng giọng  run rẩy. Dù đang  chuyện với cha ,  cũng  ngăn  cảm giác bất an đang lớn dần.
Chủ tịch Mục  kiên nhẫn nữa, ông trực tiếp ngắt lời con trai:
“Bớt  những lời vô nghĩa , mày chỉ cần trả lời câu hỏi của tao: Mày  dính líu gì đến chuyện  ?”
Mục Tích Nguyên im lặng, cảm nhận  sự tức giận từ phía ba nuôi. Mục Tích Nguyên là con nuôi trong gia đình , và mối quan hệ giữa  và ba nuôi luôn phức tạp. Hắn lo lắng về việc   thừa hưởng công ty Nhuận Đạt, vì , để chứng tỏ năng lực,   tham gia  việc thuê giặc của Quân Nghi.
Ba nuôi Mục  kiềm chế  cơn giận, mắng:
“Tích Nguyên, ba  mày  tạo thành tích để chứng tỏ bản , nhưng  như  thì  thể ! Mày  bằng Minh Thiền .”
Mục Tích Nguyên cảm thấy một nỗi chua xót dâng lên. Hắn luôn  ba nuôi đánh giá cao Minh Thiền,  con trai ruột của ông. Hắn  thể chịu  sự bất công , vì  cứng rắn phản bác:
“Minh Thiền chỉ giỏi kéo vốn đầu tư thôi, trò chơi đó cũng chẳng  tương lai gì . Còn mày cứ  , khi  thắng kiện, sẽ  đổi tất cả,   sẽ thấy năng lực của  còn vượt trội hơn cả Minh Thiền!”
 Mục Tích Nguyên   tiếp tục tranh cãi với ba nuôi nữa,  quyết tâm rằng chỉ cần thắng kiện, tất cả sẽ  đổi. Dư luận sẽ  đổi, và  sẽ chứng minh cho   thấy năng lực của   thua kém ai.