Thế nhưng, hôm nay Hạ Phàm  bên cạnh   tươi, thoải mái ôm máy tính bảng như chẳng hề bận tâm đến chuyện gì.
Đầu dây bên , Quý Chính Khanh cuối cùng cũng lên tiếng, giọng  giận mà còn pha chút thích thú:
“Em  gọi  là gì cơ?”
Hứa Yểu sững . Vừa ... cô gọi  là “Khanh Khanh” ?
Không  chứ? Trọng điểm của  là cách xưng hô chứ   chuyện huấn luyện viên Nghiêm Hồng  điều ?
“Khanh Khanh, Yểu Yểu...” Cô nhẩm  trong đầu, còn  thì bật .
“Em  sắp xếp thế nào cũng ,  vấn đề gì.” Quý Chính Khanh , giọng đầy ý .
Anh nhớ   , Hứa Yểu lén điều cả đội ngũ thiết kế của    game mà chẳng buồn báo một tiếng, mục đích là để kiếm lời. Thế mà giờ đây, cô  chủ động gọi điện thông báo. Điều   ý nghĩa gì nhỉ?
Mộng Vân Thường
Trợ lý Lý   ghế phụ  cúi gằm mặt xuống, cố gắng giả vờ như   tồn tại.
Quý Chính Khanh hỏi thêm: “ mà, em  học bơi xong ?”
Bơi lội khác với các môn nghệ thuật như dương cầm  vĩ cầm. Không  đàn hát cũng chẳng , nhưng bơi lội   thể cứu mạng khi cần.
Mặc dù  nhất thiết  học  thứ, nhưng nếu Hứa Yểu   từ chối học bơi, Quý Chính Khanh cũng hy vọng cô  thể luyện tập thật .
Hứa Yểu   liền , hỏi ngược :
“Vậy  dạy em ?”
Quý Chính Khanh nhướng mày, đáp ngay:
“Anh dạy em cũng .  Yểu Yểu , em luôn như thế, em tính đền bù cho  thế nào đây?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giai-nghe-ta-ve-ke-thua-tram-toa-nha/343.html.]
Hứa Yểu thoáng ngẩn ,   bật . Đề nghị  của Quý Chính Khanh  vẻ hợp lý. Cô nghiêng đầu hỏi :
“Vậy   đền bù cái gì?”
Quý Chính Khanh suy nghĩ một lát, như thể cân nhắc điều gì đó thật nghiêm túc,  chậm rãi đáp:
“Cuối tuần   qua đón em  chơi,  ?”
Hứa Yểu  lịch trình trong đầu, cảm thấy   gì gấp gáp, liền gật đầu đồng ý. Tuy nhiên, cô  quên bổ sung:
“ mà, chúng   bí mật đính hôn . Địa điểm hẹn hò  nhất nên chọn nơi ít  qua , riêng tư một chút.”
Quý Chính Khanh  nhẹ, ghi nhớ yêu cầu của cô. Vậy là hai  xem như  xác nhận cuộc hẹn.
Mời Hứa Yểu  ăn tối chắc chắn là bước đầu tiên, nhưng  cũng nghĩ, chẳng lẽ buổi hẹn hò chỉ quanh quẩn trong nhà hàng? Trước khi ăn, còn nên  gì đó thú vị hơn chứ?
Khổ nỗi, Quý Chính Khanh  từng hẹn hò,   kinh nghiệm nào về quy trình  sở thích của các cô gái. Anh ngẫm nghĩ một hồi, ánh mắt theo bản năng hướng về phía trợ lý Lý –  nổi tiếng là "tình trường lão luyện" trong công ty.
Trợ lý Lý hiểu ý ngay,  định mở miệng chia sẻ vài kinh nghiệm đắt giá thì bất ngờ  thấy giọng Quý Chính Khanh vang lên, lạnh nhạt và chắc nịch:
“Trợ lý Lý, đừng  gì cả.”
Trợ lý Lý sững , há miệng   ngậm , ánh mắt đầy oan ức. Anh thầm nghĩ: Nếu     thì còn    gì?
Dường như   suy nghĩ của trợ lý, Quý Chính Khanh chậm rãi bổ sung:
“Lời khuyên của một  yêu đương mất não như ,  nhất là  nên .”
Trợ lý Lý lập tức câm nín,  gượng gạo.
“Được thôi, Quý tổng,  cứ tự   .”