Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên trong bảo tàng, khí phần tĩnh lặng. Lúc nhóm bước đến cổng, chỉ thấy vài con mèo béo đủ màu sắc đang nền gạch mát rượi, tận hưởng sự yên tĩnh.
Khi phát hiện lạ tới gần, những chú mèo lập tức bật dậy, vội vã chạy trốn bụi cỏ.
Quý Chính Khanh theo chúng, thở dài trong im lặng. "…"
Mộng Vân Thường
Cảnh tượng càng thêm chắc chắn rằng bảo tàng thật sự vắng khách. Nếu nơi đây đông đúc, liệu mấy chú mèo sợ hãi đến ?
Nhận vé xong, cả nhóm tiến bên trong. bước vài bước, Hứa Yểu phát hiện điều gì đó . "Sao trong nóng thế ?"
Khác hẳn những bảo tàng mát mẻ mà cô từng tới, nơi như một cái lò hấp. Mồ hôi bắt đầu lấm tấm trán Hứa Yểu.
Người đàn ông soát vé gần đó, mặt đỏ bừng vì nóng, vội giải thích: "Do chúng hưởng ứng lời kêu gọi tiết kiệm điện của nhà nước. đừng lo, sẽ thông báo ngay để bật điều hòa."
Nói xong, ông nhanh chóng nhét chiếc quạt tre trong tay tay Quý Chính Khanh, đó chạy biến về phía phòng quản lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giai-nghe-ta-ve-ke-thua-tram-toa-nha/346.html.]
Hứa Yểu và , giấu vẻ ngạc nhiên. Một bảo tàng đợi khách mới bật điều hòa ? là tình cảnh khó tin.
Dẫu , đến đây , Hứa Yểu quyết định tham quan một vòng. Cô chậm rãi bước , quên để ý những chi tiết xung quanh.
Phần lớn đèn trong bảo tàng tắt, chỉ còn vài bóng đèn mờ mờ bật lên. Rõ ràng, họ đang cố gắng hết mức để tiết kiệm điện.
Quý Chính Khanh bên cạnh, cầm chiếc quạt tre phẩy nhẹ tạo gió cho Hứa Yểu. Thỉnh thoảng, Hứa Yểu bắt gặp khuôn mặt lộ vẻ lúng túng qua những cái phẩy quạt.
Cảnh tượng thật kỳ lạ nhưng cũng buồn đến mức cô nhịn . Một đàn ông như Quý Chính Khanh, cạnh chiếc quạt tre, chẳng khác nào hình ảnh đối lập .
Khoảnh khắc đó, Quý Chính Khanh khỏi thầm hối hận vì hỏi ý kiến trợ lý Lý. Dù trợ lý thường yêu đương đến mất não, ít nhất cũng sẽ dẫn đến tình cảnh thế . Buổi hẹn hò đầu tiên rõ ràng thất bại thảm hại, nghĩ , cảm thấy lẽ chọn một nhà hàng vẫn là quyết định sáng suốt hơn.
Nơi đầu tiên họ bước là phòng triển lãm vàng. Mặc dù phần lớn đèn trong tủ trưng bày tắt, ánh sáng le lói còn sót vẫn khiến Hứa Yểu ngỡ ngàng.
"Rất nhiều vàng," cô cúi chiếc bát vàng trong tủ trưng bày, trầm trồ. "Chiếc bát quá, hoa văn chạm rỗng phức tạp, chắc chắn để ăn cơm ."