Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lưu Chấn Thiên bắt đầu suy nghĩ, và cuối cùng ông cũng nhận  rằng trong kinh doanh,  thương nhân giỏi chính là  biến những bất lợi thành lợi thế. Thậm chí, linh vật    thể trở thành một cơ hội kiếm tiền.
Hứa Yểu  hỏi: "Liệu   thể đưa nhân viên của  đến nước E  ?   họ  xem sân thi đấu."
Lưu Chấn Thiên  ngần ngại, ngay lập tức đồng ý: "Đương nhiên, chuyện   thành vấn đề."
Ông  rõ tốc độ  việc của khu thương mại Tín Nghĩa, hôm nay  mẫu, ngày mai   thành phẩm bán . Thương nhân  kiếm tiền,  chú trọng đến thời gian. Lưu Chấn Thiên, với kinh nghiệm dày dặn, chắc chắn sẽ đảm bảo việc sản xuất   thành đúng thời gian.
Vì , vợ chồng Lưu Chấn Thiên và Hồ Thu Cúc quyết định  ở  nước E lâu. Họ nhanh chóng đặt vé máy bay về Kinh Thị, dù  kịp gặp con trai, họ  vội vàng chạy tới nhà xưởng, chuẩn  sản xuất thú bông linh vật của Thế vận hội mới.
Bảo tàng Kiến Nhã, nơi Hứa Yểu  từng giúp đỡ, vẫn giữ   khí yên tĩnh như  khi. Tuy nhiên, một điều khá buồn  là các vật trưng bày trong bảo tàng còn  thu hút khách du lịch bằng những chú mèo béo mà bà Kha Mỹ Như nuôi ở đây. Khách tới bảo tàng thường ghé qua chỉ để vuốt ve những con mèo, chứ   xem các hiện vật.
Một cô gái  việc ở phòng bán vé của bảo tàng cảm thấy buồn bã: "Sau khi cô Hứa Yểu về, hình như cô   còn giúp quảng cáo bảo tàng  weibo nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giai-nghe-ta-ve-ke-thua-tram-toa-nha/359.html.]
Không chỉ  đăng bài  weibo, mà  các nền tảng mạng xã hội khác, cô cũng  nhắc đến bảo tàng Kiến Nhã. Cô gái   rằng Hứa Yểu chỉ giúp đỡ vì tình cảm, nhưng vẫn  tránh khỏi cảm giác thất vọng.
Mộng Vân Thường
Cô gái bán vé   việc tại bảo tàng Kiến Nhã gần hai năm. Dù mức lương  cao, nhưng công việc  khá nhẹ nhàng và bà Kha,  quản lý bảo tàng,   với cô. Kha Mỹ Như, một bà cụ  văn hóa và tấm lòng yêu nước, luôn đối xử  với nhân viên. Có một , bà cụ  tức giận và quát lớn khi  quản lý  đây  quyên tặng đồ vật trong bảo tàng cho nước ngoài: "Nếu ông mang đồ  ,  sẽ c.h.ế.t ngay tại đây!"
Dù bảo tàng đang gặp khó khăn, nhưng cô gái bán vé vẫn cảm thấy may mắn khi  ăn những món ăn ngon do chính bà Kha tự tay nấu. Không  ai cũng  cơ hội  ăn đồ ăn của  quản lý .
Một hôm, cô gái bán vé đang lướt qua weibo của Hứa Yểu thì nhận thấy bài đăng mới nhất của cô chỉ là việc chia sẻ hoạt động mới của đội thuê nhà của Hứa Yểu.
Lúc , quản lý Kha, đang  trong phòng  việc và xem báo cáo lượng khách tham quan bảo tàng, thở dài liên tục. Khi bà tháo kính lão , điện thoại cố định kiểu cũ  bàn reo lên. Bà trả lời ngay lập tức.
"Xin chào, quản lý Kha,  là Hạ Phàm, trợ lý của cô Hứa Yểu. Bọn cháu   bảo tàng gặp khó khăn. Sau khi thảo luận, cô Hứa Yểu sẽ miễn tiền thuê bảo tàng ba tháng."
Kha Mỹ Như định cảm ơn, nhưng Hạ Phàm   : "Ngoài , cô Hứa Yểu còn hy vọng bảo tàng Kiến Nhã  thể chờ cô  trở về từ nước E."