Giọng của Hứa Yểu như truyền sức mạnh cho cả thế giới.
Cô ngại xa xôi đến đây chỉ để ủng hộ . Không chỉ cô mà cả đất nước đều đang cổ vũ.
Lòng nhiệt huyết của trai tròn hai mươi như bùng cháy mãnh liệt trong từng mạch máu.
Lúc , Lưu Phi Dương nhận , đến Thế vận hội để cạnh tranh với ai đó, cũng để khoe khoang thể hiện nhất thời.
Anh đến đây để treo cao quốc kỳ đỏ năm cánh và để quốc ca của đất nước vang lên!
Anh cả thế giới đến tên , qua Hứa Yểu, mà bằng chính thực lực của .
Hứa Yểu mỉm . Từ giây phút , giới bơi lội sẽ thêm một ngôi sáng.
Hạ Phàm nhẹ giọng nhắc nhở:
“Cô Yểu, Quý tổng tới .”
Nghe , Hứa Yểu trao loa cho Hạ Phàm xoay trong. Quả nhiên, cô thấy Quý Chính Khanh ở cửa.
Người đàn ông cao ráo, điển trai, mặc chiếc áo phông đỏ tươi, sải bước về phía cô. Trông tràn đầy sức sống.
Ánh mắt Quý Chính Khanh dừng ở chiếc áo phông đỏ cô đang mặc, khóe môi cong lên, nụ từng tắt.
“Yểu Yểu, áo em gửi tới, thích.”
Anh chiếc áo thiết kế đặc biệt để cổ vũ các vận động viên Trung Quốc. việc và Hứa Yểu cùng mặc một kiểu áo thế khiến khỏi nghĩ… liệu đây thể xem như đồ đôi ?
Ý nghĩ lóe lên thì Quý Chính Khanh liền thấy Lục Dã bước từ hành lang bên ngoài, cũng mặc chiếc áo phông đỏ giống hệt.
Anh nhướng mày:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giai-nghe-ta-ve-ke-thua-tram-toa-nha/377.html.]
“Lục Dã, cũng mặc áo ?”
Lục Dã nhíu mày Quý Chính Khanh, thẳng thừng :
“Ai cũng .”
Quý Chính Khanh khựng . “Ai cũng ?”
lúc , thấy trợ lý cũ của bước từ hành lang kính. Không ngoài dự đoán, Hạ Phàm cũng mặc một chiếc áo phông đỏ giống hệt.
Hạ Phàm giả vờ ho khan, chỉ tay về phía màn hình TV LCD lớn đang chiếu truyền hình trực tiếp trong phòng:
“Quý tổng, ngay cả nhân viên của cô Yểu cũng đều mặc như .”
Mộng Vân Thường
Máy lia đến khán đài nhất. Cảnh tượng hiện gần như một màu đỏ tươi – ai cũng mặc chiếc áo phông cổ vũ.
Quý Chính Khanh lặng trong giây lát. “...”
Ngoài đội vệ sĩ mặc đồ đen tuần tra, dường như còn ai mặc chiếc áo .
Hứa Yểu bước tới, mỉm đưa cho một ly nước chanh đá.
Quý Chính Khanh nhận lấy, ánh mắt phức tạp, cố gắng tìm cách gỡ rối cảm xúc. Anh nhấp một ngụm, khẽ :
“Yểu Yểu yêu nước.”
Rõ ràng đây là đồ đôi, mà là… đồ tập thể!
Anh xuống sofa, tay xoay ly nước chanh đá trong im lặng. Ánh mắt vô tình lướt qua trợ lý Lý đang gần đó.
Bị ánh mắt chạm tới, trợ lý Lý lập tức cảm thấy thoải mái. Hắn nhanh chóng lục trong túi xách , lấy một chiếc áo phông đỏ vẫn còn mới nguyên.