Hệ Liệt Địa Sư Thiếu Nữ Full 24 Truyện - Linh Dị - Chương 101: Bảo Tàng Xác Ướp Ai Cập 11

Cập nhật lúc: 2025-04-03 06:07:03
Lượt xem: 448

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bốn cùng bệt cột trụ nghỉ ngơi.

“So với , Sanger thực sự quá hiền lành, dễ thương.”

đồng tình.

, thà bắt , giờ chúng tìm , đầu tiên cảm thấy con dễ đối phó hơn ma quỷ.”

Giang Hạo Ngôn: “Có lý đấy, còn đang tìm cái gì đó gọi là ‘Cánh cổng bất tử’, chỉ cần lừa vài câu, chắc sẽ g.i.ế.c chúng ngay .”

Mọi trò chuyện một lúc, lôi thôi lếch thếch, nhịn cợt .

Lục Linh Châu:

“Phi Phi, bộ quần áo đỏ đấy, mua ở , cũng mua một cái.”

Tống Phi Phi lườm nguýt.

“Còn quấn băng đỏ cũng khá thời trang đấy nhỉ, quấn quanh chân trông chẳng khác gì đôi giày đỏ, xoay vài vòng ?”

Nói xong, cô sang .

“Kiều Mặc Vũ, mặt sưng thế , bóng kìa, y như cái đầu heo , phì ha ha ha——”

Lục Linh Châu cũng bật .

“Không đầu heo , thấy giống đầu chó hơn.”

Đầu chó?

ngơ ngác xuống bóng của mặt đất, trong khoảnh khắc đó, cảm giác như một xô nước đá dội thẳng , lạnh toát.

Dưới đất, bóng của là một cái đầu sói.

quên mất, ngay từ đầu, Anubis chính là ẩn nấp trong bóng tối!

Bây giờ cơ thể chính của nó mù, nhưng nếu nó hình bóng, chẳng nghĩa là nó thể thấy , và đó là lý do nó vẫn theo sát chúng ?

lập tức bật dậy, hét lên đến lạc cả giọng: “Chạy mau!”

quá muộn, cái bóng mặt đất "Bùm!" một tiếng biến thành một con quái vật đầu sói , lao thẳng về phía Tống Phi Phi, cắn chặt lấy cánh tay cô .

“Phi Phi——”

Lục Linh Châu hét lên, lao đến cứu cô , nhưng Anubis thậm chí thèm ngoảnh , tiện tay tát một phát, hất văng cô xa.

Suốt cả đêm chiến đấu ngừng, thể lực của chúng gần như cạn kiệt, hơn nữa ai cũng mang thương tích nặng. Lục Linh Châu đánh văng , phun một ngụm máu, một tay chống xuống đất, mãi thể dậy.

và cô , trong mắt đều tràn đầy giận dữ và bất cam.

Không thể tin , bôn ba khắp nơi, trải qua bao hiểm cảnh, chẳng lẽ hôm nay c.h.ế.t thảm trong một thung lũng nhỏ ở Ai Cập ?

Lúc , màn đêm đen đặc dần nhạt , từng chút một co rút , để lộ sắc xanh xám lờ mờ. Chỉ cần nửa canh giờ nữa thôi, trời sẽ sáng.

chằm chằm ngôi sáng rực rỡ bầu trời, bỗng lóe lên một ý nghĩ, chợt nhớ đến một trận pháp.

“Linh Châu, trận Tam Dương Thái Bạch!”

Thái Bạch chính là Kim, còn gọi là Mai, xuất hiện lúc bình minh, tượng trưng cho dương khí đang lên.

Mà Tam Dương, cần ba bát tự thuần dương, dùng m.á.u của họ vẽ trận pháp, dẫn lực lượng tinh tú xuống. Đây là trận pháp chí dương chí cương, thể trừ tà diệt ma, phá bỏ hư ảo.

Trận pháp cần một lượng m.á.u lớn, điều kiện cực kỳ khắc nghiệt, thông thường khó thể thực hiện. bây giờ, chúng đổ ít m.á.u , dùng thì quá lãng phí.

Máu của là Tam Thanh huyết, m.á.u của Lục Linh Châu cũng đặc biệt, chứa cả âm dương, đều thể sử dụng.

gật đầu Lục Linh Châu.

“Bát tự của Giang Hạo Ngôn là thuần dương!”

Giang Hạo Ngôn mơ hồ.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

thương?”

Không may mắn xui xẻo, suốt cả trận chiến , gãy tay, trầy xước đầy , bầm tím khắp chỗ, nhưng đổ một giọt m.á.u nào.

Còn kịp hết câu, Lục Linh Châu tay, vung một cú đ.ấ.m thật mạnh n.g.ự.c Giang Hạo Ngôn.

“Phụt——”

Giang Hạo Ngôn phun một ngụm m.á.u tươi, mặt cắt còn giọt máu.

lớn tiếng quát Lục Linh Châu.

“Cậu điên ?!”

Giang Hạo Ngôn trong mắt lóe lên tia hy vọng: “Kiều Mặc Vũ, ngay sẽ—”

“Đấm kiểu đó thì bao nhiêu máu, r//ạch da mới .”

Nói xong, giật lấy gai xương trong tay Lục Linh Châu, mạnh tay r//ạch một đường cánh tay Giang Hạo Ngôn.

Giang Hạo Ngôn: …

Sắc mặt càng trắng bệch, nhưng để tâm, chỉ nhanh chóng lấy m.á.u của bôi xuống đất, vẽ một phù văn, đó cùng Lục Linh Châu tản hai hướng, tạo thành một tam giác, vây Anubis giữa.

và Lục Linh Châu đều lấy m.á.u từ tay Giang Hạo Ngôn, xổm xuống đất bắt đầu vẽ phù chú. Chẳng bao lâu, ba phù văn thành.

Xong xuôi, xuống tĩnh tọa, tập trung tinh thần, lặng lẽ niệm chú, cố gắng kết nối với ngôi xa xăm trong tâm thức.

Đây là một trong những kỹ thuật cao cấp nhất trong chiêm tinh thuật, cực kỳ tiêu hao tinh thần. Chỉ một lát , thái dương đau nhói như kim châm, mồ hôi túa khắp , cơ thể vô thức run rẩy.

Tống Phi Phi, cánh tay đầm đìa máu, vẫn nhắm mắt mặt đất giả chết. Anubis vỗ vỗ cô vài cái, thấy phản ứng, nó sang lao về phía Giang Hạo Ngôn.

Ngay khoảnh khắc đó, một luồng ánh sáng vàng xé tan tầng mây, giáng xuống Anubis, bộ lưng nó bốc cháy.

“Hống——”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-liet-dia-su-thieu-nu-full-24-truyen-linh-di/chuong-101-bao-tang-xac-uop-ai-cap-11.html.]

Tiếng gào rú đau đớn của Anubis vang vọng khắp thung lũng.

Nó điên cuồng vùng vẫy, lăn lộn khắp nơi, nhưng ngọn lửa càng lúc càng lớn, trong đó còn những tia sét tím giăng mắc.

Chẳng bao lâu, Anubis cháy đen như than.

Cơ thể mềm nhũn, ngã xuống đất, kiệt sức đến nỗi nhấc nổi một ngón tay.

Trong cơn mơ hồ, thấy Jack cùng mấy khác chạy đến cổng làng.

“Đó là cái gì ? Hallelujah!”

“Oh my god! Con quái vật đó là gì ?!”

Bọn họ ngoài cột trụ ở cổng làng, dám bước .

Mãi đến khi trời sáng hẳn, Sanger mới kinh ngạc bước , đống than hình đầu sói mặt đất, sững sờ.

“Các cô đỉnh thật!”

“Chị gái, chị đúng là quá đỉnh! cả đời từng phục ai, chỉ phục mỗi chị!”

Jack xổm bên cạnh , giơ ngón cái lên, ngừng cảm thán.

“Ngay cả Anubis các cô cũng đánh ?”

trợn mắt.

“Cậu cũng ở đây Anubis mà một tiếng?”

mà, hét lớn bảo các chị đừng , là các chị . còn tưởng các chị c.h.ế.t chắc , đang đó tiếc thương đây.”

Jack đỡ dậy, kể cho câu chuyện về ngôi làng .

Hóa , con quái vật c.h.ế.t là bản thể thật sự của Anubis, mà chỉ là một phân của nó.

Giống như những bức tượng trong các ngôi đền ở quê nhà chúng , thờ cúng quá lâu sẽ sinh một chút linh tính, dù thể sánh với thần linh thực sự, nhưng sức mạnh và hình dạng cực kỳ tương đồng.

Cư dân bản địa ở đây đều là tín đồ của Anubis.

Cho đến khi thành phố phá hủy, những kẻ ngoại lai chiếm đóng nơi , biến nó thành nghĩa địa, Anubis cũng rơi giấc ngủ say.

Hơn một trăm năm , một pháp sư tà đạo vì tu luyện mà vô tình đánh thức nó.

Anubis vẫn giữ nguyên quy tắc cũ, bảo vệ các tín đồ, g.i.ế.c những trong nhà. lúc đó ai hiểu lý do, khi thấy ngoài đường quái vật và xác chết, hoảng loạn chạy tứ tán.

Thế là chỉ trong một đêm, cả thành phố gần như diệt sạch, ngôi làng cũng trở thành hoang tàn.

Không lực lượng từ bên ngoài tác động, Anubis chìm giấc ngủ, mãi cho đến hơn mười năm , nó một nữa đánh thức.

“Anubis vốn là thần chết, năng lực kết nối với âm giới, ảnh hưởng của nó, tất cả những c.h.ế.t trong khu vực đều biến thành vong linh. Các chị chạm trán vong linh nào ?”

Nhìn ánh mắt tò mò của Jack, cả nhóm chúng đồng loạt im lặng.

“Không gặp ai cả.”

“Thế thì các may mắn thật đấy!

“Chuyện ở đây, chỉ là hiểu rõ nhất, ngay cả nhiều địa phương cũng bằng . chính là Bách Hiểu Sinh của giang hồ, ở Ai Cập , chuyện gì mà !

Bản dịch đăng kênh Thế Giới Tiểu Thuyết MonkeyD.

“Người hùng trọng hùng, chỉ cần chị chỉ cho cách gọi lửa từ hư khi nãy, sẽ bảo kê các chị mặt Sanger. thật, Jack che chở, ở vùng , các chị thích ngang cũng ai gì!"

Jack huyên thuyên ngừng, khiến nhức hết cả đầu.

“Câm miệng !”

Sanger vốn luôn tìm kiếm sức mạnh siêu nhiên, khi thấy chúng thiêu rụi Anubis, ánh mắt ông tràn đầy hứng thú, lập tức cất súng, lệnh cho thuộc hạ đưa chúng đến bệnh viện.

Ở bệnh viện, Mike cũng vội vã chạy đến.

“Kiều Mặc Vũ, Phi Phi cũng ở đây, quá , cả, thật là may mắn!”

Mike thở phào một dài, sai mua đồ ăn cho chúng .

thực sự chịu nổi Jack cứ lải nhải bên cạnh suốt ngày, liền nhờ Mike báo cảnh sát bắt .

“Chúng cướp xác ướp, tội mà ở nước thì đủ xử b.ắ.n !”

Mike lộ vẻ khó xử.

cũng báo cảnh sát , nhưng cảnh sát hỏi trong bảo tàng mất thứ gì—”

liếc Lục Linh Châu và Tống Phi Phi, im lặng. Sanger vốn dĩ thế lực khắp vùng, mà bảo tàng cũng chẳng tổn thất gì đáng kể, chuyện cuối cùng cũng chỉ thể bỏ qua.

Sau khi hồi phục, chúng chuẩn về nước. Trước khi lên máy bay, nhận một cuộc điện thoại.

“Khà khà khà——”

nhíu mày.

“Đồ thần kinh, ai đấy?!”

“Bạn cũ, đừng thô lỗ như chứ——”

Một giọng khàn khàn, trầm đục vang lên, giọng từng qua. Người đó khẽ, mang theo chút thích thú.

“Gặp , cô sẽ là ai.”

khi đó, cô nên chào bạn một tiếng .”

Giọng lùi xa, bên đầu dây bên vang lên giọng điệu khinh thường của Hoa Vũ Linh.

“Cút ! Kiều Mặc Vũ, đừng để ý đến !”

Tiếng điện thoại giật mất, giọng khàn khàn vang lên, tràn đầy đắc ý.

“Kiều Môn chủ, đợi cô ở Thái Sơn nhé——”

Loading...