Hệ Thống Tiêu Tùy Tiện Giúp Ta Trở Thành Bà Chủ Cho Thuê Nhà - Chương 523: Vân Tử Cẩm Tặng Quà (Phần 2)

Cập nhật lúc: 2025-07-14 05:39:45
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sao thể là qua loa ? Hai tấm vải cháu tặng chúng đem ngoài, bao nhiêu sẽ tranh giành lấy.”

Nói xong, Hoắc Nguyệt Lan cũng nhanh tay thu dọn tấm vải gọn gàng, đó sai giúp việc mang về sân riêng của .

“Đây là dành cho ông nội Lục.”

Thấy ánh mắt Lục Chính Quốc như hai chữ “cho ông” lên trán, Vân Tử Cẩm mỉm , đưa món quà dành cho ông lão.

“Ta cũng mở xem nhé?”

Lục Chính Quốc Vân Tử Cẩm, rõ ràng cũng tò mò cô sẽ tặng thứ gì.

“Tất nhiên , đây là dành cho ông, ông thể mở bất cứ lúc nào.”

Vân Tử Cẩm ngại khác món quà tặng là gì. Đã tặng , còn sợ khác gì? Nếu thực sự như , chỉ thể món quà đó chuẩn kỹ lưỡng, sợ khác thấy qua loa.

Lục Chính Quốc mở hộp quà, ngay lập tức thấy một cây bút lông lông sói xếp ngay ngắn, một thỏi mực trăm năm và một xấp giấy.

“Đây là…”

Ông lão cẩn thận lấy một tờ giấy từ trong hộp quà.

“Đây là giấy Bạch Lộc! Thứ giấy ngày xưa chỉ dành cho hoàng đế, dân gian hiếm khi .”

“Cháu rõ lắm, cháu chỉ thấy loại giấy đặc biệt, đó còn in hình con nai mờ ảo, lẽ đó là lý do nó gọi là giấy Bạch Lộc.”

Vân Tử Cẩm giả vờ hiểu . Những thứ đều là phần thưởng từ hệ thống khi thành nhiệm vụ tiêu dùng, cô dùng đến nên để trong ba lô hệ thống. Lần vì cần tặng quà, cô lục lọi ba lô mãi mới tìm thấy chúng trong góc. Nếu lấy , lẽ chúng phủ đầy bụi.

Ông lão lớn: “Món quà của Tử Cẩm thực sự chạm tim . Quản gia, mau cất giúp , đừng để lão già nào khác thấy.”

Lục Chính Quốc nhanh chóng đóng hộp quà thật kỹ, sai quản gia cất . Ông quyết định thời gian tới sẽ ít ngoài, kẻo kìm lòng khoe khoang, tiết lộ món quà Vân Tử Cẩm tặng. Nếu , ít nhất tờ giấy Bạch Lộc cũng sẽ chia sẻ một phần. Để bảo vệ tài sản quý giá, ông nội quyết định ở nhà một thời gian.

Nhìn thấy món quà Vân Tử Cẩm tặng ông nội, Lục Hiến Chương tràn đầy tò mò cô sẽ tặng thứ gì. Vân Tử Cẩm để ông chờ lâu, đưa ngay hộp quà cho ông: “ Bác trai, đây là dành cho bác ạ.”

Lần , cần Vân Tử Cẩm nhắc, Lục Hiến Chương tự mở hộp quà. Bên trong là một đôi ngọc bích như ý hình rồng phượng, khi đặt cạnh , hoa văn hai chiếc khớp hảo. Đây rõ ràng là một đôi ngọc như ý bằng ngọc bích trắng tinh khiết.

“Không một vết tì, màu sắc đều và tươi, cảm giác mát lạnh khi chạm là ngọc bích thượng hạng!”

Nếu đem đấu giá, bao nhiêu sẽ tranh giành. Thị trường ngọc hiện nay khó tìm viên ngọc , huống chi là hai khối ngọc bích lớn như thế . Theo kinh nghiệm của Lục Hiến Chương, hai chiếc như ý từ cùng một khối ngọc, điều càng hiếm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-523-van-tu-cam-tang-qua-phan-2.html.]

Ông từng nghĩ quà của Vân Tử Cẩm thể quý giá, nhưng ngờ quý đến thế. Đây thể coi là bảo vật độc nhất vô nhị, khó lòng tìm đôi thứ hai tương tự.

Mộng Vân Thường

“ Bác Lục, bác thấy món quà hợp ý ?”

Vân Tử Cẩm thấy Lục Hiến Chương chỉ chăm chú đôi ngọc như ý, đánh giá đó là ngọc bích thượng hạng.

“Hợp! Hợp lắm! Tử Cẩm , tặng nữa, về lão trạch cháu cũng coi giống như về nhà thôi. Gia đình với , thể mỗi gặp đều mang quà, cháu nghĩ đúng ?”

“Vâng, cháu hiểu , cháu sẽ chú ý.”

Vân Tử Cẩm nở nụ , nhưng trong lòng nghĩ vẫn sẽ mang quà.

Lục Vân Khuyết và Lục Vân Châu Vân Tử Cẩm với ánh mắt đầy mong đợi, chuẩn quà gì cho họ, nhưng ngại mở lời. Vân Tử Cẩm nhận ánh mắt đó từ lâu, ban đầu định trêu chọc họ, nhưng khi thấy ánh mắt oán trách của Lục Vân Khuyết, cô nhịn , đưa hai hộp quà còn cho hai .

Quà cho Lục Vân Châu là một chiếc nhẫn ngọc bích băng chủng. Tuy nhỏ nhưng màu sắc gần như đạt đến mức “đế vương lục”, đem ngoài cũng khiến tranh giành.

Còn quà của Lục Vân Khuyết là một đôi khuy tay bằng kim cương tím tự nhiên. Hai viên kim cương màu sắc và kích thước gần như giống hệt khi bằng mắt thường. Thấy đôi khuy tay, Lục Vân Khuyết sáng mắt, chỉ tiếc hôm nay mặc vest, nếu đeo chúng ngay lập tức.

“Anh thích!”

Rõ ràng đây là món quà Vân Tử Cẩm đặt riêng, vì hộp đựng của bất kỳ thương hiệu xa xỉ nào. Lục Vân Khuyết trân trọng cất khuy tay hộp: “Anh sẽ mang về phòng cất giữ.”

Lục Vân Châu thì lập tức đeo chiếc nhẫn ngọc ngón cái bên trái. Với nghề nghiệp của , về nguyên tắc đeo phụ kiện quá nổi bật, nhưng vì sẽ chuyển ngành trong tương lai, nên chuyện quan trọng.

Thấy đều thực sự yêu thích món quà tặng, Vân Tử Cẩm cũng nở nụ hạnh phúc.

“Tử Cẩm, đây! Xem bà chuẩn quà gì cho cháu.”

Từ Tố Hoa trở về phòng, mang một chiếc hộp gỗ vô cùng tinh xảo. Dù am hiểu, nhưng Vân Tử Cẩm ngay chiếc hộp hề rẻ. Nghe bà gọi, cô vội vàng chạy đến.

Từ Tố Hoa mời Vân Tử Cẩm cạnh, đó cẩn thận mở hộp. Vừa mở , Vân Tử Cẩm thấy bên trong đủ loại vòng tay ngọc với nhiều màu sắc: hồng ngọc, ngọc lục bảo, ngọc xuân sắc, ngọc phúc lộc thọ, ngọc tử la lan… Tất cả đều ít nhất là băng chủng, phần lớn là thủy tinh chủng, thấy lòng rộn ràng.

“Cái , bà thấy hợp với cháu!”

Từ Tố Hoa chọn một chiếc vòng tay thủy tinh chủng màu lục bảo, định đeo ngay cho Vân Tử Cẩm. Chiếc vòng gần như màu lục, dù đế vương lục, nhưng màu sắc phù hợp với trẻ như Vân Tử Cẩm. Còn bà Từ đang đeo một chiếc vòng đế vương lục, khiến bà càng thêm quý phái.

Vân Tử Cẩm vội ngẩng đầu Lục Vân Khuyết. Việc nhận quà cần cẩn thận.

“Nhìn gì thế? Đây là quà bà tặng cháu, chẳng lẽ còn hỏi ý kiến nó ? Hừ! Xem nhà ai chủ!”

Loading...