Ác Độc Giống Cái Hãm Sâu Năm Thú Phu Vào Tu La Tràng - Chương 58: Tặng các người một món quà lớn
Cập nhật lúc: 2025-08-01 16:45:24
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
...
Sử Nhân dẫn theo một đám thú nhân bao vây tòa nhà chật như nêm cối, ngay cả một con ruồi cũng đừng hòng bay ngoài.
“Thẩm Đường Thẩm Đường, liệu mày thông thiên bản lĩnh, cũng chạy thoát khỏi đây !”
Phiêu Vũ Miên Miên
Sử Nhân lạnh lùng, mong chờ thấy con béo quỳ xuống đất cầu xin.
Trong thành mà dám chọc giận cô .
Cô chắc chắn sẽ khiến đối phương c·hết thảm!
Chờ con béo c·hết, cô thể danh chính ngôn thuận nhận lấy năm tên thú phu tuấn tú ưu tú , đêm đêm sưởi ấm giường cho cô , giành sủng ái. Tưởng tượng đến cảnh tượng đó, cô ngửa mặt lên trời điên dại.
“Hahaha...”
Các thú nhân bên cạnh thấy tiếng điên cuồng vặn vẹo đó, khóe miệng giật giật. Giống cái điên cái gì !
Bọn họ vốn khó chịu, bắt một giống cái cần gì huy động lớn như , nhưng đây là mệnh lệnh của thành chủ, họ cũng cách nào phản kháng.
Sử Nhân cũng nhận sự , vội vàng ngừng . Cô nắm chặt hai tay, mặt tràn đầy vẻ khoái chí độc ác, chờ bắt con béo , cô nhất định tra tấn cho nó s·ống k·hông bằng c·hết, để báo thù cho ngày xưa!
“Xông , bắt sống nó cho tiểu thư!”
Bành!
Cánh cửa đám thú nhân cao to vạm vỡ thô bạo đá văng.
Họ giống như lũ c·ướp, nối đuôi xông .
Họ đập phá các đồ vật trong phòng nát bét, nhưng vẫn tìm thấy Thẩm Đường.
“Báo cáo đại tiểu thư, chúng tìm khắp nơi , những chỗ thể ẩn cũng tìm, trong phòng ai cả.”
“Trên camera giám sát rõ ràng cho thấy cô nhà nữa, một lớn như , thể biến mất dấu vết!”
Sử Nhân hai mắt phun lửa, đột nhiên nghĩ điều gì đó, trong mắt hiện lên nụ điên cuồng độc ác, lập tức lệnh: “A, con béo đó chắc chắn là sợ quá trốn tầng hầm , xuống tầng hầm tìm nó!”
Tầng hầm của các tòa nhà dành cho giống cái đều trang một cái hầm, dùng để dự trữ vật tư, cũng như ứng phó với các tình huống nguy hiểm.
Cửa tầng hầm kiên cố, khó mà xông bằng vũ lực, nhưng Sử Nhân sớm lấy chìa khóa vạn năng từ tay cha , trực tiếp dẫn xông tầng hầm, nhưng vẫn tìm thấy ai.
Ngược , họ phát hiện bức tường ở một góc tầng hầm, một bức vẽ bẩn thỉu rực rỡ chói mắt, như đang chế giễu sự ngu xuẩn của họ.
【Hahahahaha...】
【Lũ ngu xuẩn, bổn cô nương chạy từ lâu !】
【Muốn bắt , thì tu luyện thêm 800 năm nữa 】
【Những may mắn đây, bổn cô nương tặng cho các ngươi một món quà lớn!】
Mọi kinh ngạc, khẽ mắng, họ mà con béo lừa!
Sử Nhân tức đến mức run rẩy cả , nghiến răng kèn kẹt, sắc mặt càng trở nên u ám và đáng sợ.
Giây tiếp theo, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng “tích tắc” như đòi mạng.
“Không , bom!”
“Chạy mau!!!”
Một thú nhân mặt đầy kinh hãi, hét lên lạnh lùng.
quá muộn .
Giây tiếp theo.
Oành!
Cả tòa nhà bao gồm cả tầng hầm đều nổ tung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-giong-cai-ham-sau-nam-thu-phu-vao-tu-la-trang/chuong-58-tang-cac-nguoi-mot-mon-qua-lon.html.]
Tống Phương và các thú phu ở nhà bên cạnh thấy tiếng động kinh thiên động địa , tưởng rằng động đất, ngay cả quần áo cũng kịp , mặc đồ ngủ chạy ngoài, liền thấy tòa nhà bên cạnh nổ tung, khói đen cuồn cuộn bốc lên.
“Trời ơi, chuyện gì xảy ? Nhanh, nhanh, nhanh, cứu .” Tống Phương sốt ruột vỗ vai thú phu.
Tống Phương còn tưởng Thẩm Đường gặp chuyện, vội vàng dẫn Lang Tiêu và đồng bọn chạy đến cứu .
Sau đó họ thấy từ đống đổ nát nhiều thú nhân xa lạ bò , giống cái duy nhất là Sử Nhân, cô mặt đầy m·áu, hét lên lảo đảo chạy , phía là Bạch Tích và những khác đầy bồ hóng, tóc nổ thành tổ gà.
Sao bọn họ ở trong nhà Thẩm Đường?
Tống Phương rõ đầu đuôi câu chuyện, nhưng cô hai luôn bất hòa. Sử Nhân dẫn một đám thú nhân xông nhà dân, dùng ngón chân cũng thể nghĩ là đến ý . Xem vụ nổ là nhằm bọn họ, Thẩm Đường chắc là .
“Mặt Sử Nhân chảy nhiều m·áu quá.”
“Chậc, là hủy dung chứ.”
Lang Tiêu và đồng bọn thấy nửa khuôn mặt của Sử Nhân m·áu m·e be bét, ẩn hiện cả xương trắng lạnh lẽo, trong lòng đều kinh hãi, nhỏ giọng bàn tán.
Sử Nhân thấy những lời sợ đến hồn vía lên mây. Nửa khuôn mặt cô nóng rát đau, đưa tay sờ thấy đầy m·áu và thịt dính nhớp.
Cô hét lên a a a, hai mắt trợn ngược, suýt nữa ngất : “Mặt của , mặt của ...”
“Nhân Nhân đừng sợ, chỉ là thương thôi, hủy dung . Chúng nhanh chóng phòng y tế xem .” Bạch Tích vội vàng nắm lấy tay cô an ủi nhẹ nhàng, nhưng khi thấy khuôn mặt m·áu m·e dữ tợn của cô , đáy mắt kìm hiện lên một tia chán ghét.
Vết thương nặng thế cho dù chữa khỏi, chắc chắn cũng sẽ để sẹo.
Khuôn mặt cô vốn chỉ coi là thanh tú, giờ thương nặng như , càng thể nào so với An Nhã.
dù Sử Nhân cũng là bạn lữ của , Bạch Tích trong lòng xót lo, vội vàng ôm cô cấp tốc chạy đến phòng y tế trong thành.
...
Bên , đỉnh núi cách thành phố xa, một hình mũm mĩm chui từ trong đất.
Thẩm Đường vỗ vỗ bùn đất và lá cây , ngay đó thấy tiếng nổ lớn từ trong thành, mặt nở một nụ đắc ý tinh quái.
Chỉ bằng đám ngu ngốc đó mà cũng tính kế cô ?
【Có một tin và một tin , kí chủ tin nào ?】 Hệ thống ranh mãnh lên tiếng.
Thẩm Đường nhận hệ thống càng theo cô lâu, càng mùi vị con , cô bĩu môi: “Tin gì, cho vui vẻ chút nào?”
“Sử Nhân dẫn một đám xông nhà kí chủ, b.o.m nổ cho te tua, bản cô gần b.o.m nhất nên nửa khuôn mặt nổ hủy dung, khi soi gương trực tiếp chính dọa ngất , đưa phòng cấp cứu.”
Thẩm Đường đau bụng: “Đáng đời, nổ c·hết cô là may cho cô !”
“Còn một tin , trong quang não của kí chủ cài đặt định vị của hệ thống khu ổ chuột, Bạch Tích và đồng bọn dẫn đến truy s·át, quá nửa tiếng nữa là thể đuổi kịp.”
Thẩm Đường nhíu mày thật chặt. Đám bám dai như đỉa đúng là như dòi bọ, thoát khỏi họ dễ.
Tiếp tục sâu rừng ư?
phía là rìa khu an của khu ổ chuột, nếu sâu hơn nữa, sẽ đến khu ô nhiễm. Những loài biến dị ở đó còn đáng sợ hơn cả đám truy binh phía .
Trước sói, hổ, thật là đau đầu!
【Kí chủ đừng quên gói quà sinh tồn dã ngoại mà hệ thống tặng, còn lốt rắn của Tuyết Ẩn Chu nữa, lốt rắn của nó thể uy h·iếp các loài biến dị cấp 8, thể đảm bảo cho kí chủ dễ dàng trong khu ô nhiễm cấp A.】
Thẩm Đường hệ thống , nhanh chóng lấy gói quà sinh tồn dã ngoại từ ba lô hệ thống .
Mở .
Nhận : thuốc khử trùng, d.a.o găm cận chiến, s.ú.n.g lục, 300 viên đạn, 10 chai nước tinh khiết, 5 gói bánh khô nén, lều cắm trại cá nhân, ống định nhiệt độ.
Gói quà thật là phong phú.
Thẩm Đường tính toán tìm Thẩm Ly và đồng bọn, nước tinh khiết và bánh khô nén đủ để cô sống sót vài ngày. Lều cắm trại cá nhân cũng hữu dụng, ống định nhiệt độ thể giúp cô duy trì nhiệt định trong môi trường khắc nghiệt. Thẩm Đường dùng s.ú.n.g lục, nên hết cài d.a.o găm thắt lưng, tay cầm một chai thuốc khử trùng.
Lốt rắn thành trang phục, thể mặc trực tiếp, chỉ thể quấn quanh cơ thể như một miếng băng.
May mà lốt rắn dài, đủ để quấn quanh cô.
Sau khi chuẩn xong xuôi, Thẩm Đường liền sâu trong rừng.