Ác Độc Giống Cái Hãm Sâu Năm Thú Phu Vào Tu La Tràng - Chương 59: Đồ đàn ông thối thấy c·hết mà không cứu

Cập nhật lúc: 2025-08-01 16:45:27
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Tích thông báo sự việc xảy trong thành cho thành chủ đang ở khu ô nhiễm, thành chủ giận tím mặt, lập tức giao cho quyền điều khiển đội quân trong thành, dẫn theo mấy trăm tên thú nhân tinh nhuệ khỏi thành để bắt sống Thẩm Đường.

Thẩm Đường dù cũng chỉ là một giống cái bình thường, tốc độ chạy của cô thể so với những thú nhân kinh nghiệm chiến trường, đến nửa ngày, cô đám truy binh bao vây, đường chạy thoát.

“Cái giống cái đê tiện độc ác, dám tổn thương Nhân Nhân, tao sẽ cho mày s·ống k·hông bằng c·hết!” Bạch Tích đầy bụi bẩn, đôi mắt đỏ ngầu độc ác chằm chằm Thẩm Đường, còn chút dáng vẻ của một quý công tử nho nhã ngày thường.

Sử Nhân nửa khuôn mặt quấn đầy băng gạc, chỉ để lộ đôi mắt đỏ bừng vặn vẹo, cô trừng mắt Thẩm Đường, hận thể xé xác cô , hét lên điên loạn:

“G·iết nó! G·iết con tiện nhân cho tao!”

Mấy chục tên thú đực trực tiếp lao tới tấn công.

Thẩm Đường phát động Thổ độn thuật, biến mất dấu vết.

Mọi đều ngỡ ngàng, dừng , .

“Sao cái giống cái đó đột nhiên biến mất ?”

Một thú nhân hệ Thổ trả lời: “Nếu nhầm, cô sử dụng dị năng hệ Thổ, Thổ độn thuật!”

Phiêu Vũ Miên Miên

“Không thể nào, giống cái thể thức tỉnh dị năng hệ Thổ chứ? Chuyện thật từng thấy!”

cũng cảm nhận d.a.o động của dị năng hệ Thổ, đúng là từ con béo đó truyền .”

“Chết tiệt, con béo đó thật sự càng ngày càng tà môn! Mấy ngày nay biến đổi lớn như đành, còn thức tỉnh dị năng hệ Thổ nữa...”

Móng tay Sử Nhân siết chặt lòng bàn tay, lòng ghen tị điên cuồng. Con béo đó mà còn thức tỉnh cả dị năng hệ Thổ?

Tại ?!

Tại tất cả chuyện đều rơi đầu cô !

Cái đồ xứng?!

Không , chuyện tuyệt đối thể để khác . Sử Nhân quá rõ, địa vị của cô ngoài việc là con gái thành chủ, còn là nhờ dị năng tinh thần lực cấp B mạnh mẽ. Nếu để khác trong thành còn một giống cái thức tỉnh dị năng thứ hai, nhất định sẽ đoạt hết hào quang của cô .

Chuyện tuyệt đối truyền ngoài, c·hặt cỏ diệt tận gốc, g·iết c·hết con !

“Lũ ngu ngốc ngây đó gì, nhanh đuổi theo , tiếc bất cứ giá nào g·iết nó, nếu ai g·iết Thẩm Đường, tiểu thư đây treo thưởng 50 triệu điểm chuộc tội!”

Mọi lập tức như tiêm adrenaline, lao truy s·át.

Trong đội ngũ nhiều thú nhân am hiểu dị năng hệ Thổ, với khứu giác nhạy bén, họ theo mùi hương mà Thẩm Đường để , tốc độ độn thổ còn nhanh hơn cả cô.

【Cảnh báo kí chủ, đám truy binh sắp đuổi kịp, cách đến kí chủ còn đầy một km!】

Đám chó má đúng là bám dai như đỉa!

Tim Thẩm Đường như nhảy khỏi cổ họng. Bị cô vũ nhục và trả thù như , thể tưởng tượng nếu cô rơi tay con mụ điên Sử Nhân đó, chắc chắn sẽ lột da rút gân! Hận thể ăn thịt uống m·áu cô!

Khoảnh khắc đường hầm đất thú nhân đ·ánh t·hông, một móng vuốt sắc nhọn đột nhiên vươn tới, suýt nữa tóm mắt cá chân cô.

Thẩm Đường sợ hãi chui khỏi mặt đất, ngờ phía là một sườn núi. Cô nhất thời sơ sẩy, cành khô chân vấp ngã, lộn nhào xuống dốc.

Va đập tứ tung, đá và cành cây cắt quần áo. Nếu mặc trang phòng mà hệ thống tặng, cô cho dù c·hết tay những thú nhân , thì lăn từ sườn núi xuống cũng còn nửa cái mạng.

Sườn núi dốc , khắp nơi là bụi cây và đá lởm chởm, thỉnh thoảng còn thấy tiếng kêu của loài biến dị.

Thẩm Đường khó khăn bò dậy khỏi mặt đất, trong lòng cầu nguyện đám thú nhân đừng đuổi theo, coi như cô c·hết .

Đáng tiếc như ý, con mụ điên Sử Nhân đó ghi hận cô, thề c·hặt cỏ diệt tận gốc, sống thấy , c·hết thấy xác!

Thẩm Đường thể thấy tiếng bước chân hỗn loạn truyền đến từ bốn phương tám hướng, càng ngày càng gần cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-giong-cai-ham-sau-nam-thu-phu-vao-tu-la-trang/chuong-59-do-dan-ong-thoi-thay-chet-ma-khong-cuu.html.]

Thẩm Đường rút d.a.o găm bên hông , nhưng cũng rằng hai đ.ấ.m khó chống bốn tay, tóm , cô c·hết chắc!

“Hệ thống, kí chủ của ngươi sắp c·hết , ngươi nhanh nghĩ cách !”

【Kí chủ đừng hoảng, kiểm tra và thấy nam chủ đang ở gần đây, hướng 3 giờ, cách đến nửa km.】

Chẳng lẽ là Thẩm Ly và đồng bọn?

Sắc mặt Thẩm Đường vui vẻ, lộ trình chạy trốn của cô là dọc theo hướng tiến lên của đội ngũ, nghĩ hẳn cũng sắp gặp mặt.

Lòng cô dấy lên hy vọng, nhanh chóng chạy về hướng mà hệ thống chỉ.

Gặp Thẩm Ly và Lục Kiêu là nhất, hai tên thú phu tính cách ôn hòa nhất, độ thiện cảm với cô cũng cao, chắc chắn sẽ thấy c·hết mà cứu.

Gặp con báo c·hết tiệt và tên cá chỉ coi trọng nhan sắc cũng , dù cũng chút tình nghĩa sinh t·ử, hai tên ghét cô đến , cũng sẽ trơ mắt cô c·hết.

Cách đó xa sườn núi, trải rộng những ngôi mộ cổ cao vút, một con bạch xà màu bạc khổng lồ đang quấn quanh một ngọn cây to, cả tỏa thở lười biếng, như thể đang nhắm mắt nghỉ ngơi.

Sắc mặt Thẩm Đường cứng đờ, khóe miệng co giật, ?

Nghe thấy động tĩnh bên , bạch xà lười biếng, lạnh nhạt mở mắt , liếc Thẩm Đường, trong mắt xẹt qua một tia ngạc nhiên nhàn nhạt, đó trong đôi đồng tử màu tím bạc xẹt qua một tia hàn quang.

Giống cái thấy , chút thất vọng?

Phía xuất hiện một đám truy binh đông nghìn nghịt.

Tuyết Ẩn Chu lạnh nhạt liếc họ một cái, cấp bậc đều từ cấp 5 trở lên, coi như là đội ngũ tinh trong thành, là đến truy bắt con béo ?

A, con béo thật đúng là thể gây chuyện, bọn họ một ngày, gây đại họa nữa ? Trong mắt Tuyết Ẩn Chu tràn đầy châm chọc.

Sắc mặt Thẩm Đường tái nhợt, lớn tiếng gọi: “Đám g·iết ! Cầu xin cứu !”

Tuyết Ẩn Chu lạnh lùng cô, hề động đậy.

Bạch Tích dẫn thú nhân đuổi tới thấy con bạch xà khổng lồ đang chiếm cứ cây, dừng bước, sắc mặt ngưng trọng, ngờ Tuyết Ẩn Chu ở gần đây.

các thú nhân trong thành đều Thẩm Đường và Tuyết Ẩn Chu bất hòa, xem , Tuyết Ẩn Chu dường như cũng ý định cứu con béo .

“Tuyết Ẩn Chu, con giống cái độc ác tàn h·ại đồng tộc, chúng mang cô về thẩm vấn, xin ngài đừng nhúng tay công vụ!” Bạch Tích cố nén sợ hãi mở lời.

Tuyết Ẩn Chu lạnh nhạt liếc họ một cái, đôi đồng tử màu tím bạc bất cứ cảm xúc gì, như thể ngầm cho phép hành động của họ.

Bạch Tích lộ vẻ mừng rỡ, lạnh giọng lệnh: “Bắt lấy cô !”

Thẩm Đường trong lòng thầm mắng, tên đàn ông thối đúng là thấy c·hết mà cứu, cô dù cũng là chủ của , cho dù ghét cô đến mấy, cũng thể trơ mắt đám g·iết c·hết!

Thẩm Đường trông mong gì tên rắn c·hết tiệt , sống thì chỉ thể tự cứu!

Cô cởi áo khoác vướng víu , hai tay hóa thành móng vuốt, leo lên cây.

Đôi đồng tử xà lạnh băng của Tuyết Ẩn Chu lướt qua lốt rắn cô, đồng tử co , ngay cả chiếc đuôi rắn đang nhàn nhã đung đưa ở ngọn cây cũng đột nhiên cứng đờ.

May mắn là hiện tại hình , nếu Thẩm Đường chắc chắn thể thấy sắc mặt u ám kỳ lạ của tên đàn ông thối , gân xanh trán nổi lên, giống cái dám quấn lốt rắn của lên !

Tuyết Ẩn Chu cảm thấy lốt rắn của bẩn.

, lốt rắn quấn quanh cơ thể đầy đặn, thướt tha của Thẩm Đường, những đường cong cơ thể đặc biệt nổi bật của cô lốt rắn của cho lộ rõ hơn, toát lên một tia dụ hoặc mãnh liệt khó tả.

Trong đôi đồng tử màu tím bạc xẹt qua một tia sâu thẳm.

Các thú nhân sôi nổi hóa thành hình thú leo cây, định kéo Thẩm Đường xuống thì chiếc đuôi rắn thô dài khẽ quét qua, lập tức hất tung đám thú nhân đó xuống đất, hoặc đ.â.m cây, chặt đứt cây cổ thụ, khiến họ phun một ngụm m·áu lớn.

Chiếc đuôi rắn thô dài quấn lấy eo Thẩm Đường, câu cô về bên cạnh .

Loading...