Bí Ẩn Sau Cái Chết! - Chương 1: Người Phụ Nữ Hoá Điên
Cập nhật lúc: 2025-09-13 08:32:36
Lượt xem: 3
Người phụ nữ giữa căn nhà nhỏ chật chội, tay cầm chặt một con d.a.o sáng loáng. Ánh mắt cô đỏ ngầu, đôi mày nhíu đầy tức giận. Giọng cô vang lên rít từng chữ, lạnh lùng và hung dữ:
“Mày mà còn dám về cái nhà thêm một nữa, tao sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t mày. Nghe rõ ?”
Người chồng mặt cô, những lời cay độc mà bàng hoàng đến mức thốt nên lời. Trong khoảnh khắc , ông cảm thấy như rơi xuống vực sâu, hiểu nổi chuyện gì đang xảy với vợ từng hiền lành, ngoan ngoãn của . Ông tự hỏi tại cô trở nên điên loạn đến mức g.i.ế.c chồng?
Ông vốn luôn là chồng yêu thương và chiều chuộng vợ. Cả đời ông chỉ cắm cúi việc, nhẫn nhịn và chịu đựng tủi nhục để lo cho cô cuộc sống đủ đầy. Ông luôn coi cô như nữ hoàng trong chính ngôi nhà của . Dù cuộc sống vất vả, ông chẳng bao giờ than vãn, chỉ cần thấy vợ vui là lòng ông nhẹ nhõm. Trước , cô dịu dàng, bao giờ dám to tiếng với chồng. giờ đây, phụ nữ mặt ông chẳng khác nào biến thành một khác. Ông thể nào lý giải nổi nguyên nhân vì cô trở nên như .
Những câu mắng chửi dồn dập của vợ khiến lòng ông đau đớn như ai xé nát. Nước mắt cứ thế lăn dài gương mặt sạm nắng. Ông ngẩng đầu lên trời, bật và khẽ kêu than:
“Ông trời ơi, tại chuyện thành thế ?”
Ông lê bước khỏi nhà, còn sức để đối diện với những lời cay nghiệt . Ông bệt bên hiên nhà hàng xóm, mưa ngoài trời bắt đầu rơi nặng hạt. Cơn mưa tạt , quần áo ông ướt sũng. Cái lạnh buốt thấm sâu da thịt khiến ông cảm giác như đang ném hố sâu địa ngục. Trong đầu ông chỉ một câu hỏi lời đáp: Phải gì đây, khi phận sắp đặt ông cảnh trớ trêu như thế ?
Ông kiệt sức. Cả ngày hôm qua việc quần quật để kiếm tiền, tối về còn vợ đuổi đánh. Đến một bữa cơm cũng kịp ăn. Thân thể mệt mỏi rã rời, ông gục đầu xuống nền xi măng lạnh, để mặc cho mưa rơi xối xả. Cuối cùng, ông trong cơn mơ hồ, mặc kệ tất cả.
Sáng hôm , dì Ba một họ hàng thiết, bước sang nhà họ để xem tình hình. Vừa bước , bà đảo mắt quanh, thở dài và lẩm bẩm:
“Hazz, cái con vợ thằng Tú, hiểu nó mà lúc nào cũng nổi nóng, còn dám đòi g.i.ế.c cả chồng nó nữa. Chồng nó thì bỏ , chẳng ai lo cho nó, gọi tao qua đây chăm sóc. Mệt thật đấy! Cũng may là nhà, chứ thì ai rảnh mà qua.”
Dì Ba bước tới giường, phụ nữ đang im lìm, khẽ lắc đầu lên tiếng gọi:
“Này, dậy ! Ngủ gì mà ngủ lắm thế? Biết mấy giờ ? Ngồi dậy ăn cơm cho đỡ bệnh. Mày quên cái dày yếu của ? Ăn uống thất thường là đau liền đấy.”
Gọi mãi mà vợ ông Tú vẫn nhắm mắt phản ứng. Dì Ba bắt đầu thấy bực. Bà cũng còn nhiều việc nhà xong, trong lòng nản chí, định bỏ về. đúng lúc bước cửa, vợ Tú chợt mở mắt, chằm chằm dì Ba bằng ánh mắt lạ lùng và đầy giận dữ.
Dì Ba vẫn giữ thái độ bình thản, giọng bà nghiêm nghị:
“Mày đổi tính tình , đừng để như nữa. Cẩn thận mất chồng đấy. Nó yêu thương mày, để mày thiếu thốn cái gì. Sao mày cứ hành hạ nó? Nếu tao một chồng như , tao sẽ trân trọng, chứ khiến nó bỏ như mày .”
Chưa kịp dứt câu, phụ nữ đột nhiên lao về phía bàn thờ, giật mạnh những sợi dây điện nhét hết miệng. Toàn cô run rẩy, lắc lư đầy quái dị. Tiếng gầm gừ phát từ cổ họng cô, chẳng khác gì tiếng một con thú dữ. Đôi mắt cô trở nên đỏ ngầu, dữ tợn. Nhìn cảnh , dì Ba rùng , hét lớn trong hoảng sợ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-an-sau-cai-chet/chuong-1-nguoi-phu-nu-hoa-dien.html.]
“Hạ! Mày cái gì ? Mau nhả dây điện ! Không thì điện giật c.h.ế.t bây giờ!”
Hạ, vợ ông Tú chẳng lời. Cô vẫn cắn chặt dây điện, mắt vô hồn như kẻ mất trí. Hoảng hốt tột độ, dì Ba vội vàng chạy ngoài gọi đến giúp.
Chẳng mấy chốc, một nhóm hiếu kỳ kéo đến. Vài bụng lập tức ngắt cầu d.a.o điện, chạy giữ chặt Hạ, cố kéo cô khỏi đống dây. Trong tiếng la hét ồn ào, họ liên tục hỏi:
“Có chuyện gì xảy ? Cô bình tĩnh !”
Hạ bình tĩnh mà gầm gừ, vùng vẫy dữ dội. Chỉ trong chốc lát, cô hất văng tất cả , lao sân, miệng ha hả, tiếng man dại vang khắp xóm. Ai chứng kiến cảnh đều dựng tóc gáy. Đám đông bắt đầu xì xào:
“Nó quỷ nhập ?”
“Hay tâm thần? Phải đưa nó nhà thương điên thôi!”
“ đấy! Để nó thế nguy hiểm lắm!”
Giữa tiếng bàn tán hỗn loạn, chồng cuối cùng cũng trở về. Vừa thấy vợ, sững , nước mắt tuôn rơi. Anh chạy đến ôm chầm lấy cô, nghẹn giọng:
“Em thế ? Bình tĩnh , đừng như nữa, xin em!”
Hạ xô mạnh chồng , tiếp tục bỏ chạy. Bất ngờ, chân cô vấp một hòn đá, khiến cả ngã nhào xuống đất. Cú ngã mạnh khiến cô tỉnh , thần trí dần trở về. Cô dậy, mắt quanh đầy mơ hồ, giọng run run hỏi:
“Sao tập trung đông thế ? Có chuyện gì xảy ?”
Những hàng xóm vội vàng kể sự việc. Hạ xong thì giận dữ hét lên:
Tài
“Các bịa đặt! Đừng vu khống cho ! Ra khỏi nhà ngay! Không thì sẽ lấy d.a.o c.h.é.m c.h.ế.t hết!”
Nói xong, cô sang chồng, giọng đanh như thép:
“Anh cũng ! chỉ ở một . Không ai phiền ! Với , sang tên căn nhà cho ngay! Không thì tự sát cho xem, rõ ?”
Người chồng những lời mà c.h.ế.t lặng. Anh hiểu vì vợ yêu thương trở nên tàn nhẫn như , đòi tự sát chỉ vì chiếm căn nhà chung. Nếu cô lấy hết căn nhà, sẽ ở ? Anh đó, lòng nặng trĩu, thốt nên lời.