Sắc mặt Tô Miên Miên cứng đờ:
“Cô đang nhăng cái gì thế?”
Diệp Hoài biểu hiện gì, lặng lẽ lùi hai bước.
Anh cạnh Lục Sảng Sảng, ánh mắt cảnh giác Tô Miên Miên.
“Thật ?”
Anh chút do dự hỏi.
Tô Miên Miên vội vàng phủ nhận:
“Đừng cô bậy, nếu là thây ma thì sớm ăn thịt !”
Lục Sảng Sảng hừ lạnh:
“Tự nghĩ xem, phụ nữ điểm nào bất thường ?”
Diệp Hoài xoa cằm suy nghĩ:
“Hình như …
Mỗi đều đuổi khác để ở riêng với , tay luôn vô thức chạm lên …
Thì là ăn thịt !”
Anh cảm thấy Lục Sảng Sảng sẽ lừa .
Tô Miên Miên đỡ trán:
“Không cái kiểu ‘ăn’ đó, .”
“Thế tức là cô thừa nhận ăn ?”
Diệp Hoài lập tức cảnh giác.
Tô Miên Miên hận sắt thành thép:
“Lòng còn rõ , Hoài?
chỉ ‘ăn’ theo nghĩa cùng xuân tiêu một khắc thôi.”
Nếu giữ ấm của một con .
Thì từ lâu cô biến Diệp Hoài thành thuộc hạ thây ma, giữ cho riêng .
Diệp Hoài ngẩn , mặt lập tức đỏ bừng.
Lục Sảng Sảng đẩy sang một bên:
“Đứa nhỏ xui xẻo, chỗ khác chơi bùn .”
Trong chớp mắt, xúc tu chặt đứt của Thây ma vương chậm rãi mọc .
Thẩm Tri Ý siết đến trắng mắt, khó khăn thốt từng chữ:
“Sảng Sảng, Diệp chỉ huy, đừng nữa, cứu ?”
Diệp Hoài nắm lưỡi băng, đ.â.m thẳng xúc tu của Thây ma vương.
Thây ma vương sớm đoán , nở nụ tà ác, xúc tu quét mạnh, kéo Kỳ Du chắn mũi băng châm.
“M* kiếp!”
Thẩm Tri Ý chửi một tiếng, đôi mắt đỏ ngầu, một cước đá văng Kỳ Du .
Lục Sảng Sảng thấy trời phản ứng, liền lao nhanh về phía , chộp lấy lưỡi băng.
Lưỡi băng xoay tròn, cắt bàn tay cô toạc máu, khéo dừng ngay mặt Thẩm Tri Ý.
Máu đỏ tươi b.ắ.n thẳng mặt đối phương.
Lục Sảng Sảng hít mũi, gắng nuốt nước mắt trở .
Đã thương thì thôi, vai diễn bắt buộc diễn trọn.
Thây ma vương hừ lạnh, xúc tu quấn lấy cô, kéo đến mặt.
Hắn nâng cô lên cao, siết lấy bàn tay rách nát, giọng bất mãn:
“Sảng Sảng, vì khác mà cô thể đến mức , còn thì ?”
Lục Sảng Sảng lạnh nhạt:
“Anh thể vì sức mạnh mà mặc kệ sống c.h.ế.t của .
Thẩm Tri Ý thể vì mà hi sinh năng lực của cô .”
Thây ma vương khựng :
“Sức mạnh và cô, nhất định xung đột ?”
“Không xung đột.
chỉ lấy phần thuộc về thôi.
Chẳng ảnh hưởng gì đến việc là Thây ma vương cường giả cả.
Sao chịu đưa ?
Vì khống chế ? Hay là đùa giỡn ?”
Thây ma vương lắc đầu:
“ chỉ giữ cô bên .
Hãy tin , tình cảm của dành cho cô tuyệt đối chỉ chín mươi phần trăm.”
Lục Sảng Sảng lạnh:
“Đôi khi đừng tự lừa dối bản .”
Thây ma vương cúi đầu, l.i.ế.m lên lòng bàn tay đỏ thẫm của cô.
“Ban đầu quả thực chỉ là ăn dị năng của cô.
về là khống chế.
Bởi nếu nguồn năng lượng , cô căn bản sẽ để mắt đến .
cô ở bên , nên mới bất chấp tất cả để giam giữ cô.”
Lục Sảng Sảng vùng vẫy:
“Anh sẽ khiến lây nhiễm.”
Thây ma vương ngừng , ánh mắt chợt hướng về phía Tô Miên Miên:
“Đưa thứ đó cho !”
Tô Miên Miên khôn khéo lấy lọ thuốc trong túi, đưa cho .
Lục Sảng Sảng trợn mắt:
“Anh định gì?”
“Đương nhiên là biến cô thành đồng loại, vĩnh viễn ở bên !”
Thây ma vương .
Lục Sảng Sảng siết chặt nắm đấm, bật ngón giữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-vi-di-ve-sinh-toi-tro-thanh-zombie/chuong-178-chang-la-gi-ca.html.]
Thây ma vương bẻ gãy ống thuốc, lộ kim tiêm nhỏ, chích thẳng cô.
ảnh Lục Sảng Sảng biến mất, chỉ chộp .
Thây ma vương lạnh, kéo Thẩm Tri Ý và Kỳ Du lên cao, giọng vang dội:
“Đã chịu, sẽ biến những kẻ cô quan tâm thành nô lệ của .”
Ở xa, Lục Sảng Sảng cắn răng hiện .
Thây ma vương giơ tay, mũi kim chực chích xuống Kỳ Du.
Hai họ đều dám dùng dị năng, sợ nuốt mất.
tình thế , chỉ liều c.h.ế.t mà đánh.
Bỗng nhiên, một tảng đá khổng lồ từ cao lặng lẽ rơi xuống, đè thẳng lên Thây ma vương, xúc tu cũng buông lỏng.
Thẩm Tri Ý và Kỳ Du rơi xuống đất, tảng đá sát ngay mặt, chỉ cách một đốt móng tay.
“Cái …”
Kỳ Du gãi đầu.
“Sao chui gầm đá ngủ nữa ?”
Thây ma vương thò nửa cái đầu , nghiến răng .
Lục Sảng Sảng lập tức lao đến, bàn tay áp chặt lên trán .
Quả nhiên, đây là hai kẻ định mệnh đối nghịch cả đời, nam chính và đại phản diện.
“Đừng! Sảng Sảng đừng!”
Thây ma vương vặn vẹo đầu, từ chối.
Lục Sảng Sảng giữ chặt, mắt cụp xuống, giọng nghiêm túc:
“Tình yêu thể lẫn dối trá.”
Thây ma vương ngước mắt cô:
“Tình cảm dành cho cô từng giả dối.”
Lục Sảng Sảng chua chát:
“ . Chúng vốn là cùng một loại .
Yêu bản mới yêu khác.”
Hắn buông xuôi chống cự, cô chăm chú:
“Cô lấy …
Vậy thể ở bên ?”
Lục Sảng Sảng mệt mỏi lắc đầu, đầu tiên thổ lộ tất cả:
“Dương Nghiễn Chi.”
Cô nghiêm túc .
“ .”
Thây ma vương vội vã:
“Cô lừa đúng ?
Chỉ cần thừa nhận, ngại cô lừa .”
Lục Sảng Sảng khẽ , thẳng đôi mắt đen nhánh :
“Ở bên , nữa?
Thế giới cuối cùng sẽ khôi phục như xưa.
Mà vốn là loài dung nạp, nhất định sẽ tiêu diệt.”
“Không! Không ai thể hủy diệt !”
Cô đặt tay lên mi tâm , nhẹ giọng:
“Không hủy , nghĩa hủy khác.
Càng nghĩa hủy .”
Cô cúi mắt, đầy bi thương:
“Nếu tham lam sức mạnh , ánh mắt sẽ chẳng bao giờ dừng .
Nếu vì sức mạnh của , ánh mắt cũng sẽ chẳng dừng nơi .”
Tia sáng cuối cùng từ ấn đường rút , Lục Sảng Sảng thả tay.
Hệ thống vui sướng vang lên:
【Ký chủ ái, , Nữu Hỗ Lộc Hệ Thống, trở về đây!】
Lục Sảng Sảng: “...”
Cái hệ thống sợ Thây ma vương thấy ?
【Xì, chút thây ma vương thì , bật chế độ “ thầm”.
Đến cả Hệ Thống Tinh cũng chẳng .】
"Ồ?"
Mắt Lục Sảng Sảng sáng lên.
"Thế định vụng trộm xin cho khoản phúc lợi khổng lồ ?"
Hệ thống: 【......】
【Thưởng cho cô mối tình yêu sinh tử với Thây ma vương, ?】
"Ai 'sinh'?"
Lục Sảng Sảng hỏi.
【Thây ma vương.】
Lục Sảng Sảng “ồ” một tiếng:
"Thế thì 'tử' !
Đừng lải nhải nữa, mau xin chi viện từ Tinh hệ Hệ Thống !"
【Tín hiệu phát từ lâu !】
Hệ thống đáp.
Lục Sảng Sảng bệt xuống đất, Thây ma vương đội tảng đá dậy, cũng chẳng thèm để tâm.
Thây ma vương xuống hình nhỏ bé của cô.
Lục Sảng Sảng uể oải, lăn lóc như kiểu “lỡ bẩn thì thêm vết nữa cũng thế thôi”.
Hệ thống thể cao lớn của Thây ma vương, giọng đầy dâm tà:
【Nhân lúc Hệ Thống Chủ đến, hai gian… thổi cái bong bóng chia tay ?】