Lúc đầu, cô còn lo ngại pháp luật trong nước đủ chặt chẽ để bảo vệ bản quyền sáng chế. Vệ Đại Trụ giải thích rằng sáng chế đăng ký qua kênh quân đội, thuộc loại sáng chế đặc biệt, tính bảo mật cao hơn bình thường nhiều. Nếu ai ăn cắp sáng chế , chắc chắn sẽ chuốc lấy hậu quả. Nghe , Vệ Thiêm Hỉ yên tâm.
Đi theo nhà nước, theo lãnh đạo, chắc chắn cơm ăn!
Lần , cô dự định đăng ký sáng chế cho chất tẩy rửa rắn theo con đường quân đội.
Tạ Ngọc Thư chọc ngón tay trán Vệ Thiêm Hỉ:
" là nhóc con ranh ma. Đăng ký sáng chế đặc biệt qua quân đội tốn tiền. Nếu cháu cảm ơn, thì cho bác chút phí vất vả !"
Nói , bà cúi xuống xem công thức Vệ Thiêm Hỉ giấy.
Tạ Ngọc Thư chỉ đùa, bà nỡ lấy tiền từ Thiêm Hỉ.
Hiểu ý bà , Thiêm Hỉ gian, chỉ hai em Vệ Quốc Kiện và Vệ Quốc Khang:
"Bác, cháu sẽ dùng tiền để mua sách luyện thi đại học cho Kiện và Khang. Muốn thi đỗ đại học thì bài tập chất cao hai ba mét! Cháu đảm bảo bác sẽ hai đứa con là sinh viên."
Hai em Quốc Kiện và Quốc Khang đang đùa nghịch trong phòng khách. Nghe Vệ Thiêm Hỉ nhắc đến , cả hai ngớ . Vừa định lên tiếng thì cô sẽ mua sách chất cao hai ba mét. Cả hai cuống cuồng.
"Em gái ơi, đừng chơi khăm thế! Bài tập bọn đủ nhiều . Nếu thêm nữa, chắc bọn thành mọt sách bốn mắt mất. Thương ! Đừng mua nữa. Đợi đại học, kiếm học bổng mua váy cho em nhé!"
Vệ Thiêm Hỉ vỗ túi, lắc đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-than-bi-thap-nien-60/chuong-199.html.]
"Không cần, em giàu hơn các !"
Hai em lập tức bỏ , chịu thêm tổn thương từ cô em gái.
Quả nhiên, em gái tai họa lúc nào cũng khiến đau đầu.
Tạ Ngọc Thư thức khuya xong bản đăng ký sáng chế, đưa cho Vệ Thiêm Hỉ xem. Cô ghi nhớ cấu trúc đơn xin sáng chế, giao cho bà . Suốt thời gian đó, Tạ Ngọc Thư bận rộn thủ tục đăng ký sáng chế đặc biệt.
Còn Vệ Thiêm Hỉ, vốn quen "trốn tiết" dù là học sinh giỏi, chỉ xin phép giảng viên tìm đến phòng thí nghiệm của Cốc Thạc để mượn thiết .
Sản phẩm chất tẩy rửa rắn nhắc đến trong bằng sáng chế đó liệu thể chế tạo , chỉ thể khẳng định khi tự tay thử. Thực tiễn là thước đo duy nhất của chân lý.
Cốc Thạc lo lắng Vệ Thiêm Hỉ hỏng thiết thí nghiệm của bộ phận kỹ thuật, sợ cô tự thương. Vì , đặc biệt đích hướng dẫn Vệ Thiêm Hỉ sử dụng các thiết thí nghiệm. Sau đó, giám sát cô trong suốt ba ngày, xác nhận rằng quy trình của cô vô cùng nghiêm ngặt và bất kỳ nguy cơ rõ ràng nào, mới điều trợ lý nghiên cứu của đến hỗ trợ cô, còn bản thì công việc nghiên cứu chính.
Bằng sáng chế mà Vệ Thiêm Hỉ chép xuất phát từ hành tinh Lobita, vượt xa trình độ khoa học hiện tại Trái Đất. Mặc dù cô cố gắng kiểm soát chặt chẽ quy trình thí nghiệm, nhưng kết quả vẫn khiến cô chút thất vọng.
Một chất tẩy rửa rắn đáng lẽ chế tạo, cuối cùng biến thành một bánh xà phòng lớn, khiến cô khỏi chán nản.
Sau khi dọn sạch bàn thí nghiệm và sắp xếp bộ quy trình, Vệ Thiêm Hỉ nhét bánh xà phòng nguội và đông đặc túi nhỏ, từng bước chán nản rời khỏi phòng thí nghiệm, cúi đầu lầm lũi về dãy nhà nhỏ.
Bà cụ Vệ đang cầm một bình tưới bằng thiếc, cẩn thận tưới mấy cây dưa leo nhỏ trong sân. Thấy Vệ Thiêm Hỉ bước , bà cụ hỏi ngay: "Nhóc Hỉ, thứ cháu thành công "
May
Vệ Thiêm Hỉ im lặng, lôi bánh xà phòng lớn từ trong túi , đưa cho bà cụ, giọng ngập ngừng: "Bà, bà thử xem. Thứ chắc chắn hơn loại xà phòng giờ nhà dùng, bền hơn, rửa rát da tay. Ngoài mấy điều đó ... thì chẳng gì đặc biệt nữa"