Đào Tình Tình ngại ngùng, nhất quyết đưa tiền vốn cho Vệ Quang Minh để chuyển cho Vệ Đông Chinh.
Vệ Quang Minh bật bất lực:
“Qua Tết, chúng còn đăng ký kết hôn . Em tính toán chi li như thế gì? Cứ yên tâm mà mặc . Anh họ là tinh quái, keo kiệt lắm, chịu lỗ? Yên tâm , chỉ cần em mặc đồ của cửa hàng, họ lời to !”
Câu của Vệ Quang Minh khiến Đào Tình Tình giật :
May
“Gì cơ? Chúng đăng ký kết hôn lúc nào? Sao em gì hết ?”
Vệ Quang Minh cũng ngẩn :
“Lần hỏi em cùng đón Tết , em . Vậy chẳng đồng ý đăng ký kết hôn ? Anh còn nhờ họ chọn nhà, giờ đang sửa sang . Bà nội cũng bàn bạc xong với cha em, họ đều đồng ý, bảo khi kết thúc chương trình văn nghệ chào xuân sẽ đăng ký. Qua Tết, chúng sẽ tổ chức tiệc cưới.”
Đào Tình Tình: “???”Hôm đó cô ‘’ là chỉ nghĩ rằng sẽ ở thủ đô đón Tết, nào ngờ thứ sắp xếp đấy.
“Quang Minh, chuyện nhanh quá ? Chúng mới học năm hai, còn hai năm rưỡi nữa mới nghiệp…” Đào Tình Tình ngập ngừng.
Vệ Quang Minh hiểu:
“Chúng bên một năm , cũng gặp gia đình hai bên. Đăng ký kết hôn thì gì ? Em nghĩ mà xem, nếu em và kết hôn, lấy quần áo ở cửa hàng của họ chẳng tiện hơn ? Dù gì thì hôn nhân cũng tránh . Chẳng lẽ em định chia tay tìm khác?”
Mặt Đào Tình Tình đỏ bừng. Cô giậm chân, đá mạnh Vệ Quang Minh một cái:
“Anh linh tinh gì ? Em chỉ thấy kết hôn sớm quá thôi. Lỡ con thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-than-bi-thap-nien-60/chuong-297.html.]
“Có con thì sinh chứ ! Cô năm và cô út của đều mang thai ngay năm đầu đại học, học sinh, vấn đề gì cả. Cô hai còn nghiệp sớm hơn đấy! Con sinh cũng cần em chăm, giao cho và bà nội là xong. Chúng yên tâm học hành, nghiệp đúng hạn. Chứ đợi khi nghiệp mới sinh con, mất thời gian, chẳng càng phiền ?”
Có câu chuyện của Vệ Đại Nha và Vệ Nhị Nha gương, Vệ Quang Minh tin rằng đây là con đường nhất.
Đào Tình Tình nghĩ ngợi, kiềm mà gật đầu, mặt đỏ như gấc:
“Dù em vẫn thấy vội, nhưng nếu chuẩn xong cả , em ý kiến gì.”
Vệ Quang Minh nghiêm túc hỏi :
“Em nghĩ kỹ ?”
Đào Tình Tình khẽ gật đầu.
Ngay lập tức, Vệ Quang Minh ghé sát tai cô , thì thầm:
“Xin , đồng chí Đào Tình Tình, đồng chí Vệ Quang Minh mà em yêu dối em. Dù chuẩn sẵn sàng nhà cửa và thuyết phục gia đình , nhưng vẫn xin sự đồng ý của cha em. Giờ hai đồng lòng đăng ký Tết, chính thức nhờ em cùng thuyết phục họ.”
Đào Tình Tình: “…” là đàn ông đều là đồ dối trá!
Cuối cùng, Vệ Quang Minh lừa Đào Tình Tình lên ‘con tàu hôn nhân’, đó cả hai hợp sức thuyết phục cha Đào. Xong việc, mới nhớ với cha ở Dung Thành. Nhiệm vụ liền giao cho bà cụ Vệ.
Bà cụ trở thành ‘nữ hoàng bán hàng’ của học viện Điện ảnh Hí kịch, dùng miệng lưỡi tài tình để kéo gần hết các cô giáo thành khách hàng trung thành. Vệ Đại Nha mỗi nhập hàng đều đông đảo giáo viên tới mua.
Trong bối cảnh đất nước ngày càng coi trọng nhân tài, các giáo viên chẳng thiếu tiền. Thêm đó, đồ ở trung tâm mua sắm Tân Thời Đại chất lượng giá hợp lý, khiến ít ai xiêu lòng. Giáo viên ăn diện lộng lẫy, sinh viên nào chịu yên?
Sinh viên học viện Điện ảnh Hí kịch đa phần , gia cảnh , chuyện mua vài bộ quần áo thành vấn đề. Dù cảnh khó khăn, họ vẫn dễ dàng kiếm tiền qua việc thêm như diễn kịch, việc ở xưởng phim. Vì , trung tâm mua sắm Tân Thời Đại nhanh chóng nổi danh, đến mức ai vài bộ đồ ở đây sẽ xem là ‘ thời’.