Tình thương của cha ông bà đời thật đáng quý.
Vệ Tây Chinh bất đắc dĩ hứa với bà cụ Vệ, mất công giải thích đủ điều ho về cuộc sống ở nước ngoài, mới dỗ bà cụ ngừng .
Ngày hôm , Vệ Tây Chinh lên chuyến bay thẳng từ thủ đô đến Stockholm.
...
Sinh viên của Học viện Điện ảnh Hí kịch quen với phong cách giảng dạy mạnh mẽ, nhiệt huyết của bà cụ Vệ. Gần đây, họ phát hiện bà cụ bỗng dưng đổi cách dạy.
“Hát nào… Hát cao lên một chút… nhắc bao nhiêu , các cô các đừng khiến thất vọng nữa, ? Các cô các để tâm chứ…”
Trước đây, phong cách giảng dạy của bà cụ là gì? “Hát! Hát to lên! Hét căng cổ họng mà hát! Không ? Trưa nay ăn cơm hả? Hát cho !”
Từ một dữ dằn như sư tử Hà Đông, bà cụ bỗng biến thành một đoá hoa nhỏ yếu ớt. Sự đổi khiến sinh viên của Học viện Điện ảnh Hí kịch bất ngờ lo lắng.
Khi Vệ Tây Chinh đến Thụy Điển, Vệ Thiêm Hỉ nộp luận văn nghiệp của cho Đại học Lund và đang tiến hành các thủ tục rời nhiệm sở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-than-bi-thap-nien-60/chuong-321.html.]
Có lẽ vì ngưỡng mộ một học giả tài năng, hoặc cũng thể vì từ bỏ danh tiếng mà giải thưởng Fields và giải Wolf mang cho khoa Toán của Đại học Lund, trường hề thu hồi chức danh giáo sư của Vệ Thiêm Hỉ. Thay đó, cô chuyển từ vị trí giáo sư thường trú sang giáo sư danh dự bên ngoài. Nếu , cô thể điều đó bất kỳ lúc nào.
Với sự giúp đỡ của Vệ Thiêm Hỉ, giáo sư Meiseta thành công thoát khỏi môi trường học thuật mà bà yêu ghét. Khi chuyển sang lĩnh vực hành chính, bà phát hiện sở thích và năng lực thực sự của . Thêm đó, việc “đào tạo” một tài năng toán học xuất sắc như Vệ Thiêm Hỉ củng cố vững chắc vị trí của bà trong giới hành chính.
Có lẽ bà dự đoán rằng Vệ Thiêm Hỉ sớm muộn gì cũng trở về Trung Quốc, nên khi tin cô xin rời nhiệm sở, Meiseta cảm thấy quá bất ngờ.
Điều khiến bà lo lắng là khi Vệ Thiêm Hỉ trở về, những sinh viên trong nhóm nghiên cứu của bà sẽ ?
Nếu chỉ là những sinh viên nghiên cứu các hướng thông thường, lẽ bà còn thể để tiếp tục hướng dẫn. những sinh viên trong nhóm hiện tại đều do Vệ Thiêm Hỉ trực tiếp đào tạo. Từ ý thức nghiên cứu đến nền tảng học thuật, tất cả đều vượt xa khả năng chỉ bảo của bà .
Khi tặng Vệ Thiêm Hỉ món quà chia tay chuẩn kỹ lưỡng, giáo sư Meiseta bày tỏ sự băn khoăn .
Vệ Thiêm Hỉ suy nghĩ một lúc, nửa đùa nửa thật đáp: “Nếu thực sự giải quyết , cô thể để Nilsen và các sinh viên khác cùng em đến Trung Quốc. Em sẽ tìm nơi sắp xếp cho họ. Khi nào họ thành luận văn nghiệp, hãy để họ Đại học Lund. mà vấn đề vé máy bay, lẽ cần cô lo liệu giúp!”
Giáo sư Meiseta mừng rỡ: “Thật chứ? Nếu em đồng ý , sẽ sắp xếp ngay lập tức để họ cùng em đến Trung Quốc. Vé máy bay thì thành vấn đề, chi phí thể giải quyết. Thậm chí, còn một ý tưởng nữa!”
Vệ Thiêm Hỉ ngạc nhiên: “...?” Cô thời nay mô hình đào tạo liên kết, chẳng lẽ giáo sư Meiseta cùng cô hợp tác giữa Trung Quốc và Đại học Lund để triển khai chương trình ?
May
Quả nhiên, Meiseta đang nghĩ như . Bà đề xuất: “Thiêm Hỉ, khi em trở về Trung Quốc, dựa những thành tựu mà em đạt trong lĩnh vực toán học, chắc chắn sẽ nhiều trường đại học tranh giành em. Đến lúc đó, sẽ tìm cách từ phía Đại học Lund, còn em từ trường em việc. Chúng cùng thực hiện một đề tài liên kết, chia sẻ nguồn lực, qua đó tạo điều kiện cho sinh viên trao đổi!”