Hai em học cùng một lớp, thường xuyên giữ vững vị trí nhất nhì trong lớp lẫn khối. Giáo viên chủ nhiệm và các thầy cô dạy bộ môn đặt kỳ vọng cao họ, thậm chí coi họ như con cái trong nhà mà tận tâm bồi dưỡng. khi tin Vệ Đông Qua và Vệ Tây Qua theo học văn học và nghệ thuật, các thầy cô khỏi cảm thấy tiếc nuối cho tài năng của họ.
Thời điểm đó là giai đoạn cực kỳ đề cao quan niệm: ‘Học toán, lý, hóa, khắp thế giới cũng lo’. Trong mắt giáo viên, việc hai em quyết định theo đuổi văn học và nghệ thuật chẳng khác nào trở thành những thanh niên lầm đường lạc lối.
Giáo viên chủ nhiệm cùng các thầy cô bộ môn lượt tìm đến Vệ Đông Qua và Vệ Tây Qua để trò chuyện, cố gắng khuyên bảo, đến mức lời lẽ như mòn cả miệng, nhưng hai em hề lay chuyển. Cuối cùng, giáo viên dùng đến chiêu mời phụ và gọi Vệ Đại Nha đến trường để thuyết phục.
“Vệ Triều và Vệ Dương thông minh như , nếu nghiên cứu khoa học chắc chắn sẽ trở thành trụ cột quốc gia! Tuyệt đối thể để các em học văn học và nghệ thuật , những ngành đó sẽ chuẩn tinh thần sống một đời thanh bần!” Giáo viên chủ nhiệm nhấn mạnh.
Những lời , với nhiều học sinh khác, lẽ là vấn đề nghiêm trọng, nhưng với Vệ Đông Qua và Vệ Tây Qua, hai đứa trẻ lớn lên trong gia đình giàu , chẳng đáng bận tâm.
Mẹ chúng kiếm một khối tài sản khổng lồ, đến mức chỉ hai em tiêu xài cả đời hết, mà cả đời cháu chắt cũng thiếu thốn. Thanh bần cả đời? Điều đó thể xảy !
Dù nghĩ , hai em thẳng mà lựa lời đáp khéo léo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-than-bi-thap-nien-60/chuong-427.html.]
“Thưa cô, theo học văn học và nghệ thuật cũng thể trở thành trụ cột quốc gia! Với , ai văn nghệ sĩ là thanh bần? Cô xem các nhà văn, họa sĩ nổi tiếng, ai thiếu tiền ?” Vệ Đông Qua phản bác.
Vệ Tây Qua cũng đùa cợt trong tình huống mà giữ vững lập trường như Vệ Đông Qua, cam đoan rằng chỉ cần học vẽ, chắc chắn sẽ trở thành một họa sĩ lớn, cực kỳ thành công.
Giáo viên chủ nhiệm lắc đầu thở dài, bất lực hai em. Trong mắt cô , Vệ Đông Qua và Vệ Tây Qua là những con la cứng đầu, đánh mười roi cũng chịu đầu.
“Chị Vệ, khi về nhà, mong chị hãy tiếp tục khuyên bảo. Hai em còn nhỏ, nhận vấn đề diện. Phụ các em định hướng tương lai. Giờ vẫn còn một năm nữa, từ từ điều chỉnh quan điểm của hai em vẫn kịp. Ở trường, sẽ để ý, còn ở nhà, chị nhất định kiểm soát thật chặt, thể để hai em sai đường.”
Vệ Đại Nha hiểu rõ con nhất. Chỉ cần vẻ thờ ơ của Vệ Đông Qua và Vệ Tây Qua, chị lời đe dọa "sống thanh bần" chẳng khiến chúng bận tâm. Trong lòng chị thầm lạnh: "Mấy con thỏ con, lời mà còn tiêu tiền của ? Nằm mơ ! Muốn gì thì , nhưng nếu học tài chính thương mại, thì cút khỏi nhà! Mẹ trị nổi mấy đứa ? Dù các con là Tôn Ngộ Không pháp thuật cao cường, cũng đừng hòng thoát khỏi Ngũ Chỉ Sơn của !"
Vốn dĩ, Vệ Đại Nha còn lo Vệ Thiêm Hỉ sẽ chị thêm rắc rối, nhưng giờ đây chị nhờ bà cụ Vệ khuyên nhủ Vệ Thiêm Hỉ, nên tin tưởng chuyện sẽ thỏa. Tự tin, chị trả lời giáo viên chủ nhiệm:
May
“Cô yên tâm, khi hai đứa ở trường, nhờ cô để mắt. Còn về nhà, chúng nhất định sẽ dạy bảo nghiêm khắc!”
Là một trong những cổ đông lớn của Tập đoàn Tân Thời Đại, gọi đến trường giáo viên phàn nàn một hồi, Vệ Đại Nha cảm thấy mất mặt vô cùng.