Tôn Đống Lương đẩy thế khó, thầm nguyền rủa nhóm , nhưng vẫn giữ vẻ lịch sự, trả lời: "Việc rõ lắm, chỉ vài hộ mùa, ít nhất đủ ăn trong năm nay."
Lãnh đạo công xã mừng rỡ: "Đồng chí Tôn Đống Lương, phiền dẫn đến nhà bà cụ Vệ một chuyến. Chúng xem bà canh tác , nếu kinh nghiệm cách đặc biệt, hãy để bà chia sẻ để cùng học hỏi, cùng đóng góp cho xã hội mới!"
May
Tôn Đống Lương cũng nhà họ Vệ cách nào, nên dẫn lãnh đạo công xã đến thẳng nhà bà cụ Vệ.
Bà cụ Vệ đang bận rộn hấp trứng cho Vệ Thiêm Hỉ, mãi loay hoay trong bếp nên tiếp lãnh đạo công xã . Nhờ , Vệ Nhị Trụ cơ hội mặt . Tuy nhiên, bà cụ vẫn yên tâm, lo Nhị Trụ hớ điều gì, nên bếp căng tai ngóng.
Lãnh đạo công xã hỏi Vệ Nhị Trụ:
“Đồng chí Nhị Trụ, đồng chí Tôn Đống Lương rằng nhà các khai hoang thành công, đất hoang cải tạo trồng nhiều lương thực, chuyện đúng ?”
Nhị Trụ gật đầu lia lịa, giọng lắp bắp:
“ ạ, đúng là trồng ít.”
Nghe câu trả lời hài lòng, lãnh đạo công xã hỏi tiếp:
“Vậy nhà các bí quyết gì ? Nếu , thể chia sẻ cho bà con ? Nếu bí quyết thực sự hiệu quả, trong nạn đói thể cứu nhiều . Đợi đến lúc thu hoạch, sẽ báo cáo với cấp , đề nghị tổ chức khen thưởng gia đình các !”
Vệ Đại Trụ, chứng kiến tận mắt “kỳ tích” của gia đình, câu hỏi, trong đầu liền hiện lên lời dặn của bà cụ Vệ. Anh dám thật, chỉ còn cách vắt óc nghĩ cách trả lời.
Trong bếp, bà cụ Vệ nóng lòng, chỉ sợ Nhị Trụ vụng miệng mà bậy. Thấy trứng sắp chín, bà cụ vội nhấc nồi xuống, thả tay áo đang xắn cao chạy ngoài. Vừa kéo Đại Trụ sang một bên, bà cụ liền bước tới mặt lãnh đạo công xã, mặt nở nụ rạng rỡ:
“Ôi dào, mấy đứa con trai nhà đầu óc chậm chạp lắm. Việc ngoài đồng do chỉ bảo. Các hỏi chúng nó bí quyết gì thì chắc chắn , hỏi mới đúng!”
Lãnh đạo công xã sự xuất hiện bất ngờ của bà cụ giật . khi rõ lời bà cụ , ánh mắt ông càng thêm phần háo hức:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-than-bi-thap-nien-60/chuong-80.html.]
“Thế thì quá, bà !”
Bà cụ Vệ nhanh nhạy, miệng lưỡi lanh lợi, lập tức bịa một lý do hợp tình hợp lý, bộ ngại ngùng, :
“Thật cũng chẳng bí quyết gì ghê gớm. Ruộng nhiều lương thực thì xem ruộng tận tâm . Trước khi khai hoang, bảo các con cày bừa đất thật kỹ, đó lấy phân nước từ nhà đem tưới. Tiếp theo, chúng gánh nước sông Tứ về tưới khắp ruộng. Ngày thường thì chăm chỉ cỏ, tưới tiêu đều đặn. Có tâm lo đất như thế, lương thực mà ?”
Lãnh đạo công xã , chau mày:
“Không đúng lắm. Nhà khác cũng y như mà.”
Bà cụ Vệ chặn ngay:
“Nếu giống mà năng suất cao thì chỉ thể họ đủ! Trời mắt, tận tâm , ông trời bao giờ để dân đói. Người thường ‘Người thắng trời’, cứ đủ công sức thì trời đất cũng chẳng khó .”
Lãnh đạo công xã , suy nghĩ một hồi, như khai sáng:
“ ! Làm ruộng gì phức tạp . Nếu mùa thì chắc do giống lúa, phân đủ, nước thấm. Chứ còn lý do nào nữa?”
Suy nghĩ thông suốt, lãnh đạo công xã lấy sổ , cẩn thận ghi lời bà cụ. Gật gù, ông :
“Bà lý. Làm ruộng phức tạp, năng suất cao phần lớn là do con đủ cố gắng. Trong thời kỳ khó khăn , đúng là cần thêm nỗ lực.”
Ông sang Tôn Đống Lương:
“Đồng chí kêu gọi đại đội sản xuất học tập bà cụ . Ý thức của bà thực sự cao! sẽ về công xã bàn bạc với lãnh đạo khác, mời bà qua các đội sản xuất khác để chia sẻ kinh nghiệm tăng năng suất.”
Bà cụ Vệ: “…???”