Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 135: Hoắc Thiệu Đình, em cũng rất đau

Cập nhật lúc: 2025-07-19 07:06:12
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Mạn xong, khẽ đặt tay lên n.g.ự.c trái.

Rất đau, thực sự đau!

từng nghĩ, cô và Hoắc Thiệu Đình kết thúc như thế .

Hoắc Thiệu Đình chằm chằm cô.

Ánh mắt tối sầm , ít nhất Ôn Mạn từng thấy như .

Cô thậm chí cảm giác, giây tiếp theo sẽ tát cô một cái.

...

Hoắc Thiệu Đình những động thủ, ngược còn lạnh: "Anh nhớ em tặng Minh Châu bùa hộ mệnh, giờ em lấy mạng cô ?"

Ôn Mạn .

Hoắc Thiệu Đình: "Luật sư Hoắc, nếu ngài cao tay tha cho, chúng sẽ bình yên vô sự!"

Yết hầu Hoắc Thiệu Đình lăn động.

Anh cũng theo: "Ôn Mạn em giỏi lắm, trách Cố Trường Khanh và Khương Nhuệ đều gục ngã vì em!"

Anh khẽ véo cằm nhọn của cô.

Nghiêng , giọng điệu đầy nguy hiểm: "Không ngờ cô giáo Ôn đều là gai! Thật nhổ hết chúng ."

Mắt Ôn Mạn ướt nhẹp, mũi đỏ ửng.

Hoắc Thiệu Đình nhượng bộ...

Cơ thể bỗng nhiên buông lỏng, nhưng nỗi đau âm ỉ càng khó chịu hơn, cô chỉ là đau bụng, nhưng rõ đau ở ...

Ôn Mạn mặt mày tái nhợt.

Cô gắng gượng, mơ hồ : "Không tiễn luật sư Hoắc nữa!"

Kết thúc ...

Giữa cô và Hoắc Thiệu Đình, triệt để kết thúc.

Hoắc Thiệu Đình dậy thẳng , đúng là ý đó...

Chiếc bàn , để "chứng cứ tội " của Ôn Bá Ngôn, để cho cô.

Khi Hoắc Thiệu Đình đến cửa, tay nắm c.h.ặ.t t.a.y nắm cửa, do dự một chút đầu .

Những năm nay hành sự tàn nhẫn, hiếm khi do dự như . hỏi cô, thật sự ở bên , theo sắp xếp của .

thấy Ôn Mạn ngã bên bàn , hình mảnh mai co quắp, khuôn mặt nhỏ nhắn mất hết sắc máu...

"Ôn Mạn!"

Hoắc Thiệu Đình lập tức chạy tới, cúi bế cô lên: "Sao thế? Anh đưa em bệnh viện."

Ôn Mạn từ chối.

Cô thực sự đau... đau...

Vùng bụng như lửa đốt, khó chịu đến mức thể thẳng, ngay cả cũng đau.

Trong lòng cô mơ hồ đoán , liên quan đến cuộc ân ái .

Cơ thể cô sẵn sàng, Hoắc Thiệu Đình quá thô bạo...

"Hoắc Thiệu Đình..."

"Đau quá!"

Cô dựa vòng tay , quên cuộc cãi vã lúc nãy, bởi chỉ ấm của mới khiến cô dễ chịu hơn, mới cảm thấy ngoài nỗi đau vẫn còn sống.

Hoắc Thiệu Đình dù cũng là đàn ông.

Anh ít nhiều thích Ôn Mạn, giờ bất hòa cũng thể bỏ mặc cô.

Anh bế cô xe, đưa ly nước cho cô.

"Nước nóng đây, uống chút ."

Ôn Mạn cầm ly nước của , vặn mấy mở .

Hoắc Thiệu Đình đành lấy , mở nắp đưa cho cô cầm uống.

Anh dám chậm trễ, lái xe đến bệnh viện gần nhất, vì gấp gáp thậm chí kịp tìm quen.

Ôn Mạn uống chút nước, đỡ hơn một chút.

vẫn khó chịu, vẫn đau, bụng căng tức...

Cô dựa lưng ghế, gương mặt tái nhợt.

"Hoắc Thiệu Đình... cảm ơn ."

"Đừng nữa! Đến bệnh viện sẽ gọi em."

Giọng khá dịu dàng, điều với Hoắc Thiệu Đình hiếm, bởi họ cãi kịch liệt, thậm chí đến mức tuyệt tình.

Ôn Mạn lòng mềm .

Cô nghĩ lúc nãy cả hai đều nóng giận, tỉnh táo.

Cô tin sẽ thực sự đối phó bố cô, và cô cũng thực sự dùng Cố Trường Khanh để đối phó Hoắc Minh Châu... tất cả chỉ là trong lúc tức giận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu/chuong-135-hoac-thieu-dinh-em-cung-rat-dau.html.]

Ôn Mạn chuyện với , nhưng cô quá đau.

Cô mơ màng nghĩ...

Đợi đỡ đau hơn sẽ !

Nửa giờ , chiếc Bentley Continental dừng bệnh viện.

Hoắc Thiệu Đình bế Ôn Mạn xuống xe, nhanh chóng về phía cấp cứu.

"Đỡ hơn ?"

Ôn Mạn gật đầu, lắc đầu...

Hoắc Thiệu Đình bước nhanh hơn, chẳng mấy chốc đến quầy đăng ký khám.

Y tá hỏi khám khoa nào.

Ôn Mạn môi tái nhợt: "Khoa phụ sản."

Ánh mắt Hoắc Thiệu Đình tối , tối nay quá thô bạo nên tổn thương cô?

Anh Ôn Mạn một cái.

Cô lập tức cúi mắt, khí lúc quá mơ hồ...

Hoắc Thiệu Đình cầm giấy tờ của cô thủ tục, đỡ cô lên ghế đợi, may mà phía chỉ một bệnh nhân.

Ôn Mạn khó chịu, dựa lưng ghế, khuôn mặt trắng bệch.

Hoắc Thiệu Đình khẽ xoay đầu cô .

, trong mắt ngân ngấn nước...

Có lẽ vì cô quá yếu đuối lúc , giọng dịu dàng hơn: "Dựa vai nghỉ một lát, lát nữa sẽ đến lượt."

Cổ họng nhỏ nhắn của Ôn Mạn căng lên.

Cô cắn môi chuẩn dựa ...

Phía vang lên giọng ôn hòa: "Thiệu Đình."

Hoắc Thiệu Đình khá bất ngờ, ngẩng lên thấy Kiều Cảnh Niên và phu nhân Kiều.

Kiều Cảnh Niên trông tiều tụy hơn, còn phu nhân Kiều thần sắc bất an, mắt sưng như lâu.

Hoắc Thiệu Đình đang đỡ Ôn Mạn, tiện dậy nên chỉ gật đầu: "Chú Kiều, cô Kiều!"

Kiều Cảnh Niên Ôn Mạn.

Phiêu Vũ Miên Miên

Ông do dự một chút: "Cô Ôn khỏe ?"

Những chuyện Hoắc Thiệu Đình cãi với Ôn Mạn, đương nhiên với ngoài, chỉ lịch sự đáp: "Có chút khỏe."

Phu nhân Kiều liếc chồng.

Kiều Cảnh Niên hiểu ý, cân nhắc khó khăn : "Thiệu Đình, vốn chúng phiền em! Không ngờ gặp em ở đây... Kiều An tâm trạng , Thiệu Đình thể khuyên giải cô một chút ?"

Chồng xong, phu nhân Kiều bưng mặt .

"Thiệu Đình cô khó em! hôn phu của Kiều An hủy hôn, Kiều An uống 10 viên thuốc ngủ... Thiệu Đình, coi như cô và Cảnh Niên cầu xin em, chúng chỉ mỗi Kiều An!"

cầu khẩn Ôn Mạn: "Cô Ôn cô là hiểu chuyện nhất, Cảnh Niên từng với về cô... nghĩ cô cũng nỡ c.h.ế.t đuối ? Kiều An thực sự tệ."

Ôn Mạn mơ hồ.

Kiều An uống thuốc...

Cô Ôn Mạn đương nhiên hiểu chuyện.

Cô cảm nhận bàn tay Hoắc Thiệu Đình nắm c.h.ặ.t t.a.y , siết chặt buông lỏng, siết chặt!

Anh đang... giằng xé!

Anh cũng gặp Kiều An, cũng yên tâm với bạch nguyệt quang trong lòng.

Phải , cô Ôn Mạn chỉ đau một chút, còn Kiều An mất là tình yêu, là hôn nhân...

Ôn Mạn lòng băng giá.

Cô gắng gượng nở nụ , Hoắc Thiệu Đình.

hiểu chuyện nữa, để tự quyết định.

Bốn mắt .

Hoắc Thiệu Đình khẽ chạm tóc cô, giọng khô khốc: "Anh xem một chút, xong sẽ với em! Đợi ở đây, ?"

Ôn Mạn gần như nghẹt thở.

Cô nhịn đau , khẽ : "Hoắc Thiệu Đình, em cũng đau."

Bệnh của Kiều An, là do cô tự .

nỗi đau thể xác của Ôn Mạn, là do Hoắc Thiệu Đình mang đến, thể bỏ cô gặp Kiều An, thể như thế...

Hoắc Thiệu Đình nhíu mày: "Anh xem một chút ngay, lâu !"

Ôn Mạn , đang trách cô hiểu chuyện.

Ngay cả phu nhân Kiều giọng điệu cũng như lúc nãy: "Cô Ôn, Kiều An và Thiệu Đình là chuyện quá khứ , cô cần để bụng! Họ chia tay mấy năm , giờ chỉ là bạn thôi."

Loading...