Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 315: Lục Khiêm & Hoắc Minh Châu - Đây là chú Lục của em (3)

Cập nhật lúc: 2025-07-23 04:45:03
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong thang máy, mấy vệ sĩ vây quanh Lục Khiêm thành vòng tròn.

Hoắc Minh Châu nép góc thang máy, cô vốn yếu đuối, uống ba viên thuốc ngủ rửa dày, trông càng thêm mềm yếu.

Cô cố gắng chen về phía Lục Khiêm.

Mấy vệ sĩ mặt mày hung dữ, chặn cô , khiến cô bé tủi vô cùng.

Thư ký Lưu thấy, bật .

Lục Khiêm lên tiếng: "Để cô đây!"

Một lối mở , Hoắc Minh Châu len lỏi tới bên Lục Khiêm, cô mặt với mấy vệ sĩ, trông ngốc nghếch đáng yêu...

Lục Khiêm bất giác nhớ tới chiếc bình sữa nhỏ trong túi cô.

Hắn khẽ mỉm .

Cơ thể mệt mỏi bỗng chốc thư giãn hẳn, tự hỏi: Đây chính là ma lực của những cô gái trẻ ? Có thể khiến thả lỏng cả tâm hồn lẫn thể xác!

Suite khách sạn của Lục Khiêm rộng, 300 mét vuông.

Bên trong thậm chí còn cả phòng gym nhỏ.

Hắn bận, yêu cầu dọn cơm, thư ký Lưu liền sắp xếp.

Chưa đầy nửa tiếng, một bàn tiệc Tứ Xuyên thịnh soạn đầu bếp đẩy . Lục Khiêm vẫn cúi đầu xem tài liệu, chỉ thản nhiên : "Mấy cô bé bây giờ đều thích ăn cay, ý kiến gì chứ?"

Hoắc Minh Châu vội vàng lắc đầu: "Dạ ạ!"

dám ý kiến...

Bữa ăn ba , rõ ràng thư ký Lưu là tâm phúc của Lục Khiêm, trong bữa ăn cách nắm bắt khí, thỉnh thoảng buông vài câu đùa dí dỏm.

Hoắc Minh Châu ăn cay lắm.

Cô gắp vài miếng thấy cay xé họng, mắt đỏ hoe.

Cuối cùng chịu nổi, cô bé chọc chọc miếng cá nấu trong tô, khẽ phản kháng: "Sao ăn trong phòng khách sạn chứ! Mùi cay bao lâu mới hết đây!"

Hừ, gì chứ mấy cô bé thích ăn.

Rõ ràng là Lục Khiêm tự thích ăn cay!

Lục Khiêm phát hiện từ lâu, nhưng cố tình , thấy cô bé mặt đỏ bừng trông thú vị.

Hắn liếc thư ký Lưu một cái.

Thư ký Lưu hiểu ý, mỉm : "Vì phận Lục tiện ăn ở ngoài! Có vẻ em hợp khẩu vị lắm, để gọi món khác nhé!"

Hoắc Minh Châu mắt ngấn lệ: "Em ăn gà rán, uống sữa!"

thêm: "Trước đây Ôn Mạn chiên cho em ăn lắm!"

Cô nhắc tới Ôn Mạn...

Lục Khiêm khẽ : Đồ ngốc cũng đến nỗi quá đần.

Hắn nhẹ nhàng bảo thư ký Lưu: "Gọi cho cô bé một phần gà rán và sữa!"

Thư ký Lưu thực sự ngạc nhiên: Lục vốn dễ tính như , thường là khác chiều theo , nào từng thấy dỗ dành một cô bé như thế ?

Lại còn gà rán sữa...

, gà rán và sữa cũng mang tới.

Hoắc Minh Châu lên sofa cửa kính, ăn ngon lành... Lục Khiêm vốn ăn ít, nên dù lăn lộn trong giới kinh doanh gần 20 năm, vẫn giữ hình và khí chất như hiện tại.

Hắn đó, cô gái rực rỡ .

nhà họ Hoắc nuôi dưỡng ,

Hôm qua mới uống thuốc, lúc nãy còn giằng co với vị hôn phu cũ, giờ vui vẻ ôm gà rán ăn ngon lành, thật sự vô tư vô lo.

Lục Khiêm đột nhiên thấy ghen tị.

Bàn ăn dọn dẹp xong, thư ký Lưu khẽ tai: "Lục , đến , bây giờ tiếp chứ?"

Lục Khiêm gật đầu.

Thư ký Lưu chút e dè: "Vậy thư phòng?"

Lục Khiêm suy nghĩ một chút: "Cứ ở đây , cũng chuyện quan trọng lắm!"

Hoắc Minh Châu thấy, cô đung đưa hai chân, tủm tỉm: "Chú Lục, chú cứ bận việc , xong việc chúng chuyện ."

Thư ký Lưu nhịn .

Con bé , nó với Lục chuyện gì chứ...

Lục Khiêm gì.

Sau đó, tiếp mấy nhóm , đều là giới tinh 30-40 tuổi.

Trông dáng!

trong đó một phụ nữ đặc biệt xinh , phong tình vạn trạng, khi rời còn Hoắc Minh Châu hỏi: "Lục , vị là..."

Lục Khiêm thích khác soi mói, lạnh nhạt đáp: "Một tiểu bối!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu/chuong-315-luc-khiem-hoac-minh-chau-day-la-chu-luc-cua-em-3.html.]

...

Hoắc Minh Châu xin giúp cho trai.

chú Lục tiếp quá nhiều , mệt ?

Cuối cùng cô chịu nổi, ngủ sofa, tay ôm chặt chiếc gối...

...

Khi màn đêm buông xuống, Lục Khiêm tiễn vị khách cuối cùng.

Hắn mệt, nhưng thói quen khi mệt là uống một ly rượu vang đỏ để xoa dịu cơ thể.

Trong phòng suite, ánh đèn mờ ảo.

Lục Khiêm bộ vest đen, trông điềm tĩnh.

Hắn cầm ly rượu, cô gái sofa, ánh đèn ngoài cửa sổ chiếu , như tạo cho cô một lớp hào quang lấp lánh, .

Hắn nghĩ, đứa trẻ nào ngủ nhiều thế nhỉ.

Ngây ngô đáng yêu, chút phòng nào!

Có lẽ vì ánh mắt quá nồng cháy, Hoắc Minh Châu tỉnh dậy, dụi mắt quỳ lên sofa.

Dáng thon thả,

Chiếc váy trắng, mái tóc đen như mực.

Đẹp đến mức, nào giống trẻ con...

đàn ông mặt, gọi khẽ như mèo con: "Chú Lục!"

"Tỉnh ?"

Lục Khiêm đặt ly rượu xuống, mỉm nhạt: "Ngủ trong phòng đàn ông lạ, sợ ?"

Hoắc Minh Châu vì ngủ lâu, mặt ửng hồng.

Cô vuốt vuốt tóc, tự nhiên : "Không sợ , chú là của chị dâu em... Em gọi chú bằng chú mà!"

Lục Khiêm bước tới một bước.

Chỉ cần giơ tay, thể chạm mái tóc mây của cô.

chỉ đó.

Minh Châu quỳ sofa, gỡ mấy sợi tóc rối giọng mềm mại: "Chú Lục, chú bao nhiêu tuổi ạ?"

Lục Khiêm dáng quỳ của cô, trong đầu lóe lên vài hình ảnh.

Hắn khẽ ...

Minh Châu chằm chằm: Chú Lục quá! Thực xung quanh cô thiếu đàn ông , trai cô cũng thuộc hàng tuyệt sắc, nhưng nụ của Lục Khiêm khác biệt, , nam tính.

Tim cô đập nhanh.

Không lẽ nào, Hoắc Minh Châu, mày thích của Ôn Mạn ?

Tỉnh táo !

Hoắc Minh Châu choáng váng khả năng đó, những lời định xin giúp cho trai bay sạch khỏi đầu.

Lục Khiêm khẽ cài khuy tay áo: "Không sớm nữa, đưa cháu về!"

dám gì thêm, ngoan ngoãn theo .

Lục Khiêm thang máy riêng xuống tầng hầm, mở cửa chiếc Lotus đen, hiệu cho cô .

Phiêu Vũ Miên Miên

Hoắc Minh Châu bên cạnh, khẽ hỏi: "Chú Lục, thư ký của chú ạ? Không nhiều vệ sĩ theo chú ?"

Lục Khiêm cúi xuống châm thuốc.

Da trắng, khi hút thuốc khóe mắt đỏ, toát lên vẻ "quân tử giả hiệu" hấp dẫn.

Phả một làn khói, mỉm nhạt: "Lịch trình cá nhân, mang theo họ."

Cá nhân, lịch trình cá nhân...

Đưa cô về là lịch trình cá nhân ?

Hoắc Minh Châu gì nữa, đến đặt tay lên đầu gối cũng yên.

Chiếc xe đen lao vút đường.

Khoảng 9 giờ tối, tới cổng nhà họ Hoắc.

Hoắc Minh Châu tay đặt lên tay nắm cửa, cảm thấy hai chân mềm nhũn, cô ngoảnh nhỏ: "Cảm ơn chú Lục, em..."

Lục Khiêm chống khuỷu tay lên cửa sổ, lặng lẽ hút thuốc.

Một lát , vứt tàn thuốc, giọng khàn khàn đầy nam tính: "Tuổi phù hợp với mấy cô bé."

Hoắc Minh Châu cắn môi: "Em 27 tuổi , trẻ con nữa!"

Lục Khiêm dùng ngón tay thon dài trắng nõn khẽ vuốt vô-lăng.

Hắn nho nhã, thậm chí chút tà mị: "Mang theo búp bê và bình sữa, trẻ con thì là gì?"

Loading...