Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục Ký - 149

Cập nhật lúc: 2025-05-08 16:22:25
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vốn dĩ Định la bàn, trong lòng đầy vui sướng!

Phân biệt hướng của thế núi, hai mươi bốn núi, mười hai Thiên can Địa chi, đều thể thiếu Định la bàn! Nếu dựa mắt thường để phân biệt.

Đi bên bờ sông nhiều, chuyện ướt giày? Nhỡ mà chỉ nhầm núi, thì chính là rắc rối lớn hại đến con cháu đời của khác.

Ngoài chuyện đó , dùng mắt thường phán đoán thế núi, tiêu tốn thời gian cũng nhiều, chung quy Định la bàn là món đồ nghề thể thiếu .

vốn nghĩ đợi giai đoạn bận xong thời gian rảnh, thì thành phố Nội Dương tìm, chắc chắn loại tiệm bán đồ phong thủy bán Định la bàn, chừng còn thể quen thêm ít trong giới phong thủy.

đến giờ tiếp xúc với Lưu Văn Tam, Trần mù, và Lý Đức Hiền.

Còn về bạch sự Trương, cũng chẳng coi là tiếp xúc gì cả.

lúc Hà Thái Nhi đưa cho cái , hóa là lấy từ chỗ tên ăn mày chó c.h.ế.t Mã Bảo Trung!

Ăn mày chó c.h.ế.t chỉ trộm cướp, chừng còn hại c.h.ế.t chủ nhân chiếc Định la bàn để lấy.

Món đồ , mà dám dùng?

Nếu chẳng thành trông tự trộm ?

Suy nghĩ chỉ trong chớp mắt, đem Định la bàn đưa cho Hà Thái Nhi, trịnh trọng : "Dì Thái, ban đầu cháu với chú Văn Tam , giải quyết Mã Bảo Trung, là trời hành đạo, nếu như chia chác những thứ gã lấy bằng cách hại mạng khác, thì chúng khác gì gã ?"

Ánh mắt thần sắc của kiên định, tuyệt đối sẽ dùng chiếc Định la bàn .

Sau đó tiếp: "Dì yên tâm, đây là mộ an táng phụ của chú Văn Tam, cháu chắc chắn sẽ thật , dù gì cũng coi như là ông nội nuôi của cháu đúng ?"

Nói xong liền , hòa hoãn bầu khí một chút.

Đem Định la bàn nhét cho Hà Thái Nhi, điều Hà Thái Nhi cầm.

Trong mắt bà chút phức tạp, cũng sự tán dương , đó mới : "Nếu như dì nhớ nhầm, năm đó Mã Bảo Trung, cũng từng xin xỏ đồ của ông nội mày, kỳ thực dì Hà, hồi nhỏ là thôn Tiểu Liễu, chỉ là đó trong thành phố, đầu tiên dì thấy Định la bàn, là lúc nó ở trong tay ông nội mày."

Trong lúc , Hà Thái Nhi lật chiếc định la bàn lên, đó hóa nhiều hàng chữ chi chít chữ nhỏ!

Mỗi một hàng, đều là một cái tên, cùng với một đoạn lời .

Hà Thái Nhi chỉ hàng cùng, nhỏ giọng lên: "La Trung Lương, tử đời thứ hai mươi bảy, giữ."

Đồng tử mắt co mạnh, tiếp lên , từ đời thứ một đến hai mươi sáu, đời đời đều kế thừa!

Cái thứ , đúng là của ông nội thật?

lẩm bẩm hiểu: "Tại ông nội đưa cho Mã Bảo Trung?"

Hà Thái Nhi cũng lắc đầu hiểu: "Chuyện , hoặc là chẳng còn ai nữa, dù gì ông nội mày qua đời, Mã Bảo Trung cũng thành một chén tro cốt, dì ban đầu còn chắc chắn, ban nãy gì đề nghị lấy la bàn , Văn Tam tính mày ương bướng, dì bèn thử xem một chút phía , quả nhiên thấy những cái tên , hồi đó dì cũng qua ông nội mày chút ít..."

Nói tới đây, Hà Thái Nhi dừng thêm nữa.

cũng chẳng hỏi thêm.

Hà Thái Nhi thể ở cùng với vớt xác như Lưu Văn Tam, bà đây trú ở thôn Tiểu Liễu, còn một chút ít về chuyện của ông nội , bà chắc chắn cũng chỉ đơn thuần là một đàn bà mở quán ăn đồ sông thông thường.

Nếu như thì, Định là bàn là do ông nội truyền , Kim toán bàn của Trương Cửu Quái chắc chắn cũng ...

định là đợi lúc nữa tìm xong huyệt mộ phù hợp, thì xem Kim toán bàn xem.

Hà Thái Nhi ý định rời , nên bây giờ lấy .

bước lên mấy bước, từ núi đến chân núi, cúi đầu xuống Định la bàn, đối chiếu với phương hướng của thế núi.

thể phân biệt một cách dễ dàng, ngọn núi mũ phán quan , hóa là núi Khôn!

Vong mệnh Mậu Tý chôn núi Khôn, tuy nghèo giàu , nhưng đinh tài song ! Chẳng phù hợp với mong của Lưu Văn Tam ?

Sau khi lên núi, căn cứ theo thế núi của cả núi mũ phán quan, ở vị trí lưng chừng núi chọn một vị chí đất lành phù hợp an táng, đánh một cái dấu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dan-gian-nguy-van-thuc-luc-ky/149.html.]

Rất nhanh cùng với Hà Thái Nhi về.

Trong thời gian , Hà Thái Nhi đều gì.

nghĩ là đợi an táng xong thì hỏi Lưu Văn Tam , tránh xuất hiện sai sót gì, hoặc là , khiến Hà Thái Nhi mừng hụt.

Về đến trong sân, Lưu Văn Tam chẳng lấy đồ cúng tam sinh, đang cúng .

đem chỗ an táng với Lưu Văn Tam, biểu hiện của lão vui mừng, vỗ vỗ vai , bảo trong nhà đừng ngoài, bố lão là xác cũ, treo quan quá lâu, dù gì âm khí cũng nặng, đừng để dính dáng đến thị phi nào nữa.

cũng chẳng thêm gì khác.

Ăn bát cơm chết, một điểm quan trọng nhất cần là đừng hiếu kỳ, hiếu kỳ hại c.h.ế.t mèo, câu cũng thể dùng lên chúng .

Nhìn thêm một cái, chừng sẽ đụng chạm đến quỷ quái.

Ở trong phòng, nghiên cứu Định la bàn cả nửa buổi, cũng chẳng xem Trạch kinh nữa, chỉ nghĩ đến việc chỗ đập sông đó xem xem.

Lần dùng Định la bàn, cùng với phương vị Thiên can Địa chi để xem, chừng thể vấn đề gì đó.

Ngoài , gọi cho bà nội một cuộc điện thoại.

Hôm đó giúp Trần mù vớt con gái lão lên xong, khi đưa Cố Nhược Lâm về thôn Liễu Hà, từng nghĩ gọi cho bà nội một cuộc.

Muốn liên quan giữa ông nội và núi Nội Dương...

Chỉ điều đó về, một đống việc quấn chân, cũng chẳng thời gian rảnh.

Lúc cầm Định la bàn, theo việc ngày càng nhiều, cũng thêm đôi chút bản lĩnh phòng , cuộc điện thoại mới thực sự tự tin để gọi!

Cùng với tiếng tút tút vang lên, điện thoại kết nối!

Trong lòng vui mừng yên tâm hơn hẳn.

Điện thoại gọi , chứng tỏ bà nội chắc chắn là an .

Kêu cả nửa ngày trời, đến lúc chuông sắp ngắt, bà nội mới nhận cuộc gọi của .

Đầu bên truyền giọng phần già yếu của bà nội: "A lô? Thập Lục?" Tròng mắt chút đỏ lên, ươn ướt, hạ giọng gọi một câu: "Bà nội, là cháu."

"Thời gian , với Lưu Văn Tam thế nào? Ngư dân trong thôn kể với bà ít chuyện !"

"Bên cạnh vớt xác sông Dương, thằng nhóc sinh La Thập Lục, ít chuyện lớn, khiến bà nội nở mày nở mặt."

ngẩn .

Bà nội còn nhờ hỏi thăm chuyện của ?

càng cảm giác chút tự trách, lúc đó bà nội về thôn, cho dù nhiều chuyện , cũng về thôn.

điện thoại kiểu gì chả gọi , thời gian của già, sống một ngày là bớt một ngày, bà nội đoạn tuyệt quan hệ với , chỉ là bảo ở bên ngoài cho an mà thôi.

hít sâu một , cố gắng để giọng điệu trấn tĩnh, nghiêm túc : "Bà nội, cháu chắc là để bà mất mặt, cháu hỏi bà một chuyện."

Sau đó, bèn đem chuyện lấy Định la bàn với bà nội, cùng với việc ngâm cứu Trạch kinh.

Còn cả chuyện của nhà họ Cố, cũng ngắn gọn một lượt.

Bà nội hết xong, rõ ràng vô cùng kinh ngạc, đồng thời bà cũng kích động.

Liên tục thành tài , thành tài , ngờ thể tự học Trạch kinh đến mức .

Trong chuyện , bà nội đầu tiên là kinh ngạc, hỏi Trương Cửu Quái?

Sau khi kể xong, bà giữ im lặng.

Sau đó trong điện thoại một hai câu rõ.

Phải đợi khi cắt âm bố xong, bà nội cũng yên tâm cho về thôn, đến lúc đó sẽ rõ ràng với !

Loading...