Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục Ký - 160

Cập nhật lúc: 2025-05-08 16:26:38
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong mắt Hà Thái Nhi, lộ một vẻ kinh sợ.

dìu bà xuống ghế chờ cửa phòng phẫu thuật, cũng xuống bên cạnh.

Như mới thư giãn hơn một chút, lúc vẫn còn đau đớn.

Hà Thái Nhi cúi đầu xuống, dường như đang trầm ngâm.

Phải tới tận mấy phút , bà mới kể quá trình cho .

Lúc đó khi bà xuống nước, thuận theo xoáy nước nhanh xuống tới chân đập, chỉ điều dây thừng đủ dài, bà tới gần chỗ xác c.h.ế.t của Khổ Nhi ở bên lỗ hổng.

Đang lúc bà cởi bỏ dây thừng, thì Lưu Văn Tam đuổi tới nơi, Lưu Văn Tam c.h.é.m đứt một đoạn của sợi dây thừng buộc , kéo lấy dây thừng mới khiến bà từ từ tiếp xúc tới phạm vi của lỗ hổng.

Lúc đó bà cũng từng sợ hãi, bởi vì quá trình hề dễ dàng chút nào, sức mạnh của xoáy nước lớn, nếu như sợi thừng chỗ dựa, bà chắc chắn thể chạm tới cái lỗ hổng đó, mà sẽ cuốn tới chỗ khác.

mà sợ phát khiếp, cũng nín thở, dám ngắt lời Hà Thái Nhi.

Hà Thái Nhi cũng tiếp tục kể, tới khi bà rút thanh mã tấu xong, đột nhiên mấy con quỷ nước xông , vồ lên Lưu Văn Tam tấn công lão.

Trong lúc Lưu Văn Tam giãy giụa, cũng kéo sợi dây thừng của bà buộc thắt lưng, kết quả vốn chỉ bốn con quỷ nước, thì nay đột ngột thò thêm nữa, còn một con quỷ nước lông mọc thành màu xám trắng xông lên.

Vừa mới đập Lưu Văn Tam xong, thì sợi thừng lưng Lưu Văn Tam cũng đứt luôn.

Lúc đó Lưu Văn Tam sắp hút trong xoáy nước của lỗ hổng, bà thì hút mất nửa .

Lưu Văn Tam túm lấy chân con quỷ nước lông xám trắng , ngoài còn tóm lấy một con quỷ nước thông thường nữa.

Trong đó hai con quỷ nước phản ứng , cũng Lưu Văn Tam quẳng trong xoáy nước, hút trong lỗ hổng.

Rõ ràng mấy con quỷ nước đó khiếp sợ lỗ hổng, liều mạng bơi phía ngoài, cũng chẳng để ý tiếp tục đấu với Lưu Văn Tam nữa, cũng kéo khỏi lỗ hổng.

Lúc đó bà cũng rõ, Lưu Văn Tam chắc chắn ý định để quỷ nước kéo bọn họ khỏi xoáy nước.

Nếu như ở quá gần lỗ hổng, quỷ nước chắc chắn kéo Lưu Văn Tam ngoài .

Nếu cứ giằng co như thế tiếp, đến lúc đó sợ là hai bọn họ đều lên .

Thêm việc bà bình dưỡng khí, còn Lưu Văn Tam thì .

bèn dự tính liều một phen, liền dùng luôn mã tấu chặt đứt dây thừng.

Bởi vì bà rõ, kể cả bà kéo lên, khỏi phạm vi của xoáy nước, đấu với quỷ nước bà cũng chỉ là gánh nặng. Mà còn liên lụy Lưu Văn Tam.

Sau khi dây thừng đứt, bà liền hút bên trong lỗ hổng, thời khắc cuối cùng cũng thấy Lưu Văn Tam quỷ nước kéo khỏi phạm vi xoáy nước.

Sau đó nữa thì bà chẳng thấy gì nữa, khi hút trong lỗ hổng xong, nước chảy quá xiết, cũng quá tối, bà chỉ còn thể bảo vệ lấy đầu và mặt.

Cũng may bà va đập , cuối cùng đột nhiên cảm giác như trôi một chỗ nào đó, áp lực vô cùng lớn! Không chịu nổi lực đẩy đó, nên ngất .

Đợi lúc bà tỉnh , thì ở trong bệnh viện .

cũng hôn mê lâu, tỉnh dậy đợi ở ngoài phòng phẫu thuật hai ba tiếng đồng hồ.

thở phào một dài.

Hà Thái Nhi gần giống với , chuyện miêu tả đối với sự việc đều nhạt nhòa, thậm chí thể là đơn giản.

Nếu đổi là Lưu Văn Tam, chắc chắn sẽ kể sinh động.

Dù gì bản chuyện cũng vô cùng nguy hiểm!

rõ sự nguy hiểm trong đó, cũng càng nể phục phán đoán mà Hà Thái Nhi đưa trong thời khắc nguy hiểm! Cùng với sự gan của một đàn bà như bà !

Trong đó tuy rằng sự bốc đồng, nhưng cũng chấp niệm của bà đối với con trai?

Chuyện đó cũng thể đoán , Lưu Văn Tam chắc chắn ở nước một trận đấu sinh tử với đám quỷ nước , mới thể nổi lên mặt nước .

Sau đó nữa thì là những gì mà thấy.

Cùng với việc Hà Thái Nhi đẩy từ chỗ phương vị của quẻ Chấn, còn Khổ Nhi thì đẩy chỗ kênh ở vị trí quẻ Tốn từ đó.

Còn về thứ áp lực cực lớn khiến Hà Thái Nhi chịu nổi mà bà đến, chắc là vị trí trung tâm nhất của đập Giang Đê, đó là huyệt nguồn!

Cả con đập sông Dương là một bố cục phong thủy, vị trí huyệt nguồn, là trung tâm nơi long khí hội tụ, đó phân luồng đến các vị trí bát quái.

chỉ là một bình thường, thể chịu nổi là chuyện quá đỗi bình thường.

dẹp bỏ việc nghĩ ngợi, cũng an ủi Hà Thái Nhi: "Dì Thái dì yên tâm , chú Văn Tam mạng cứng lắm, chú còn tìm sông Dương tính sổ nữa kìa! Chắc chắn sẽ chuyện gì ."

"Dì thấy Khổ Nhi ?" Hà Thái Nhi lúc mới vội vàng gật gật : "Nhìn thấy , bây giừo nó đang ở trong phòng bệnh của gì. Lần nhà họ Phùng cũng giúp ít chuyện."

hít sâu một .

Hà Thái Nhi sai.

Nhà họ Phùng chỉ giúp một chút ít? Phải là giúp đỡ nhiều!

Không giúp đẩy bỏ đám gai chống ngựa , đó còn lái thuyền sông Dương, đấy là việc mà thủ hạ của một gia tộc thông thường thể .

Cả một sông c.h.ế.t đổ, còn cả lũ quỷ nước đáng sợ nữa!

Trời sáng tuy rằng kịp thời, đuổi tan đám c.h.ế.t đổ ở đúng thời điểm then chốt.

thuyền của nhà họ Phùng, cũng kịp thời y chang.

Lưu Văn Tam trụ lâu, nếu như thuyền, trạng thái đó của lão mà rơi xuống nước, thì cũng c.h.ế.t chắc cần bàn cãi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dan-gian-nguy-van-thuc-luc-ky/160.html.]

"Đợi chú Văn Tam tỉnh, chúng cảm ơn Phùng Chí Vinh gia chủ một cách tử tế."

"Tuy rằng chú Văn Tam vớt con trai ông lên bờ, nhưng ông cũng trả giá, món nợ ân tình của ông , chúng đều ghi nhớ."

Hà Thái Nhi cũng khe khẽ gật gật đầu.

Cũng lúc , đèn bên phòng phẫu thuật, đột nhiên từ màu đỏ chuyển sang màu lục!

hoảng.

Hà Thái Nhi cũng bất an dậy.

Giây tiếp theo cửa đẩy mở, y tá đẩy cáng xe của Lưu Văn Tam .

Lưu Văn Tam đôi mắt nhắm nghiền, vẫn đang truyền nước, sắc mặt cũng vàng vọt hết , mất m.á.u quá nhiều và yếu ớt, đây còn là đầu tiên thấy bộ dạng thảm hại đến mức của lão.

Chỉ điều, thở của ông đều đặn.

Vị bác sĩ phụ trách phẫu thuật cũng bước từ phía .

Ông tháo khẩu trang xuống, lau bỏ mồ hôi trán: "Cuộc phẫu thuật thành công, ý chí của bệnh nhân mạnh mẽ, lúc tiêm thuốc mê, mà vẫn hôn mê, mãi tới lúc thuốc mê hết tác dụng, mới ngất , thời gian phẫu thuật quá dài nên tiêm thêm một liều, sẽ tỉnh nhanh thôi."

Hà Thái Nhi mừng đến phát .

tới lúc mời thở phào .

Lúc cũng quan sát tướng mặt của Lưu Văn Tam.

Cái cảm giác mày như than cháy , cũng tiêu tan triệt để .

Đồng tử mắt co mạnh, nhưng càng kính sợ nhiều hơn đối với hai chữ Tướng mặt.

Ban nãy cùng với y tá đưa Lưu Văn Tam phòng bênh, cũng thấy, đây chắc là phòng bệnh của Hà Thái Nhi.

Đứng ở vị trí góc phòng chắc là xác c.h.ế.t của Khổ Nhi, đầu còn phủ một mảnh vải trắng.

Mấy y tá rõ ràng chút sợ hãi, vội vàng sắp xếp xong cho Lưu Văn Tam, bác sĩ phẫu thuật tới dặn dò một điều cần chú ý, đều nhanh chóng rời .

Hà Thái Nhi bảo cứ xuống nghỉ ngơi , còn đợi gì, Phùng Khuất đột nhiên ở lưng nhỏ một câu: "La âm bà, nếu việc gì, thì với một chuyến?"

"Lúc gia chủ chúng , đợi tỉnh, thì gặp ."

" thấy sốt ruột xem tình hình của Lưu , nên mãi với , ban nãy gia chủ còn gọi điện cho , quan tâm tình trạng sức khỏe của kìa."

chỉ do dự chốc lát, bèn gật đầu luôn: "Được, ."

Chào một câu với Hà Thái Nhi, liền theo Phùng Khuất về phòng bệnh của .

Quần áo của , còn cả bộ tiểu quái vải đay, cùng với mấy món đồ nghề , Phùng Khuất đều cất hết một cái ba lô.

Thậm chí còn chuẩn cho một bộ đường phục sạch sẽ.

mặc lên xong cảm thấy đôi chút kì cục, cũng bất chợt nhớ , năm đó lúc ông nội Âm thuật , cũng mặc như thế ?

Rời khỏi bệnh viện, Phùng Khuất cung kính dẫn lên xe, đưa tới khu nhà họ Phùng.

Đã hai ngày trôi qua, nhà họ Phùng tháo bỏ chỗ vải trắng từ lâu, giống như là từng đám tang cho đại thiếu gia nhà họ bao giờ .

gặp Phùng Chí Vinh ở gian chính của khu nội viện.

Cũng mới hai ba ngày gặp, Phùng Chí Vinh rõ ràng cũng già mấy phần.

Tuổi già mất con, kể cả là vị thổ hoàng đế của sông Dương, cũng chẳng cách nào ngược nhân luân, cuối cùng cũng tiều tụy .

Đương nhiên, sự sắc bén trong con mắt Phùng Chí Vinh, thì vẫn giảm bớt chút nào.

với ông đối mặt , ông gật đầu, cũng đưa tay lên vỗ vỗ tay.

Tiếng bốp bốp giòn giã khác thường!

"Quả nhiên hổ là La Thập Lục! Quả nhiên hổ là cháu trai của Âm thuật La Trung Lương!"

"Người trẻ tuổi như , đúng là khiến cho Phùng mỗ , mở mang tầm mắt!"

"Thế nào, bộ Đường phục , ?"

"Năm đó với ông nội cũng từng tiếp xúc hai , vốn dĩ định mời ông tới nhà xử lý việc, chuẩn sẵn lễ đầy, cũng lệnh cho thợ may giỏi nhất trong nước, may bộ Đường phục , chuẩn tặng cho ông ."

"Chỉ điều, lúc tìm ông , ông chẳng còn mấy thời gian, duyên giúp nhà họ Phùng ."

" ngờ rằng hơn hai mươi năm , Phùng Chí Vinh và La Thập Lục , cũng coi như tiếp xúc hai , nhà họ Phùng và nhà của Âm thuật , cũng coi như duyên !"

ngẩn , cúi đầu bộ Đường phục .

Bộ quần áo , hóa là năm đó Phùng Chí Vinh định tặng cho ông nội ?

Có điều trong mắt chẳng mấy đau buồn, ngược là một chút nét .

Bởi vì cảm thấy, mất mặt ông nội!

Giây tiếp theo ngẩng đầu lên, chăm chú Phùng Chí Vinh, cũng lời cảm ơn ông .

Ánh mắt của Phùng Chí Vinh thì chằm chằm , : "La Thập Lục, lời cảm tạ thì cần nữa, Phùng mỗ đích thực giúp , nhưng cũng là một ăn."

"Người ăn lợi dậy sớm, nhờ một việc, coi như bù trừ cho ân tình giúp , sẽ còn đem lễ vật năm đó chuẩn tặng cho ông nội , tặng cho ."

"Thế nào?!"

Loading...