Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục Ký - 278

Cập nhật lúc: 2025-05-19 14:17:31
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói , Trương Nhĩ bèn giao trả bức di thư tay .

Biểu cảm mặt lão cũng trở nên phức tạp khác thường, trân trân hồi lâu, mới : "Thiết khẩu Kim toán, tính sai sót, ông tính sẽ , thì nhất định sẽ ."

"Nếu thể tiễn ông về với đất, thì chắc chắn thể rời khỏi đó." Trương Nhĩ dương như trực tiếp bỏ qua những câu hỏi của lão dành cho .

Rõ ràng giây phút lão còn đang hỏi , là chuyện lớn chuyện nhỏ, tất cả đều khớp .

Ngẫm nghĩ thêm mấy giây, liền , đấy là lời chất vấn của Trương Nhĩ đối với , mà là lời tự vấn của Trương Nhĩ!

vốn còn hỏi Trương Nhĩ quan hệ gì với Trương Cửu Quái. Thì lão bước khỏi phòng khách, phía ngoài hậu viện.

Lúc sắp khỏi cổng, lão đầu một cái: "Chuyến còn cần chuẩn nhiều thứ nữa, cái rương đó của quá rách việc, nếu gặp di cốt của Trương Cửu Quái, thì bèn thể mặc Đường phục của Âm thuật lên ."

"Trâu sắt sông Dương, huyết sát xác oán, còn từng đối mặt với Từ Bạch Bì. La Thập Lục, mất mặt Âm thuật nữa, thẳng năng lực của bản ."

"Ngoài , kiến nghị đưa theo Trần mù. Hai ngày , sẽ tới đồng hành cùng các ."

Nói , Trương Nhĩ bước khỏi hậu viện, biến mất khỏi tầm của .

Đầu mày của Lưu Văn Tam vẫn nhíu thành một chữ Xuyên, lão trầm giọng : "Nếu thế , Thập Lục chú cũng cùng với mày."

Hà Thái Nhi ngập ngừng thôi, Phùng Chí Vinh gật gật đầu: "Có Trương cùng, cộng thêm với bản lĩnh của La , chuyến chắc sẽ trở ngại gì, nhà họ Phùng sẽ cực lực ủng hộ, gì cần thiết đều thể ."

hít sâu một , cũng vuốt xuôi tư duy, mới bảo với Lưu Văn Tam.

Tuy Trương Nhĩ bảo cần dẫn thêm Trần mù theo, nhưng đây cũng chỉ là kiến nghị, hoặc giả Trương Nhĩ cho rằng Trần mù xuất hiện trong quẻ bói của Trương Cửu Quái, nên sẽ giúp cho chuyến .

Còn đối với năng lực mà , lão là vớt xác sông Dương, đường thủy.

nước, lão như cá gặp nước, nhưng nếu là lên núi, sợ rằng bản lĩnh sẽ suy yếu mất ba phần.

Hà Thái Nhi cũng gật đầu lia lịa, thần sắc của bà cũng trịnh trọng, bảo Lưu Văn Tam đừng nhất thời nóng máu, nếu như phù hợp để , theo cũng chỉ loạn thêm.

Giây tiếp theo, Lưu Văn Tam trợn mắt Hà Thái Nhi một cái: " là đàn bà!"

Hà Thái Nhi cắn môi, thần sắc rõ ràng chút tránh né, bà liếc qua một cái, rõ ràng cũng đôi phần áy náy.

đáp bằng một nụ ấm áp.

Sự nguy hiểm của chuyến chắc chắn nhỏ, khi lấy di thư , thái độ của Trương Nhĩ cũng là bảo suy nghĩ kỹ càng, Hà Thái Nhi phản ứng như thế, cũng là lẽ thường.

Huống hồ tiếp xúc thời gian dài như , cũng sớm rõ, bà tuyệt đối quá nhiều tâm tư, chỉ là quá lo lắng cho Lưu Văn Tam mà thôi.

"Chú Văn Tam, vẫn còn thời gian hai ngày, chú Trần cũng thương, chú với dì Thái cứ nghỉ ." Tiếp đấy cũng lời cảm ơn với Phùng Chí Vinh, bảo ông cũng đừng thức cùng nữa, bây giờ tạm thời an , cứ nghỉ ngơi .

Phùng CHí Vinh gật gật đầu, nhưng cho Phùng Bảo theo , sai phái. Dường như ông cũng sự khúc mắc giữa và Phùng Quân, tiếp tục cho Phùng Quân tùy tùng nữa.

Lúc về dãy nhà bên, ngao sói vẫn cứ cắp xác con hoàng bì tử lông trắng đó theo .

Mãi cho tới khi trong sân, nó mới ư ử hai tiếng.

Rồi đem xác c.h.ế.t vứt xuống mặt , còn dùng chân cào mạnh xuống mặt đất đôi phát.

Lúc mới hiểu , ngao sói thế là đang nhắc lột da.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dan-gian-nguy-van-thuc-luc-ky/278.html.]

ngất, đem con hoàng bì lột da , thuần thục chế thành một cái áo khoác hoàng bì.

Thù kết hẳn với Từ Bạch Bì luôn , hơn nữa con hoàng tiên cũng là do lão g.i.ế.c Trần mù, nên mới ngao sói cắn chết.

Dây dưa qua như , thời gian gần đến lúc trời sáng .

dặn dò Phùng Bảo, gom tất cả chỗ xác hoàng bì tử c.h.ế.t , lột da , giữ cho , việc cần dùng.

Cái áo khoác hoàng bì đầu tiên nhất mà dùng, cũng là dùng hoàng bì tử thông thường chế thành, xương thịt của hoàng bì tử cũng thể dùng việc khác.

Phùng Bảo nhận lệnh .

Tắm rửa qua loa một chút, về giường xuống, mệt mỏi kiệt sức, chẳng mấy chốc chìm giấc ngủ.

Chưa ngủ bao lâu, thì thể cảm nhận ánh sáng ở trong phòng, cũng bởi vì quá mệt mỏi nên nhấc dậy, lật qua lật ngủ say tít luôn, nên cũng chẳng gì cả.

Cuối cùng vẫn là cảm giác ấm ấm nóng nóng tay, gọi tỉnh giấc.

Mơ mơ màng màng mở mắt , ánh nắng vô cùng chói chang, ngao sói đang bò chỗ đầu giường , cái lưỡi to đùng đang l.i.ế.m từng phát một lên tay .

"Tiểu Hắc." vô thức xoa xoa đầu nó.

Ngao sói khẽ ư ử một tiếng, vẫy vẫy đuôi, phía ngoài cửa.

khoác áo dậy, đầu óc cũng dần tỉnh táo .

Đẩy cửa bước ngoài, đang trong sân, chẳng chính là Trần mù ?

Lão lúc ở phía cái sa bàn phong thủy , trong tay kẹp một điếu thuốc, cổ quấn bông băng, mặt cũng ít vết thương dán băng.

Con ngươi màu xám trắng ánh nắng mặt trời, toát lên một vẻ sâu thẳm khác thường.

"Chú Trần, chú quá ." Niềm vui của cũng là phát từ tâm can.

Trần mù ngoảnh đầu, hai mắt đối diện với .

"Lưu Văn Tam qua tìm chú , chuyện tối qua, nó cũng với chú ." Thân cứng đờ , vì ngờ rằng, Lưu Văn Tam qua những chuyện với Trần mù.

"Chú Trần, chuyện chẳng qua là một câu đề nghị của Trương Nhĩ, trong di thư của Trương Cửu Quái nhắc đến những việc , chú cần quá để ý, cháu cũng nghĩ chút , Triều dương trạch vẫn đang xây, chú còn ở cùng với con gái cháu ngoại, cần thiết theo cháu mạo hiểm." đơn giản nghĩ một lát, bèn trực tiếp trả lời luôn.

Trần mù thì châm một điều thuốc, lão lặng lẽ rít hai , nhưng gì liên quan đến chuyện nữa, mà đột nhiên sang chuyện khác.

"Thập Lục, mày tối qua lúc chú treo lên, cái cảm giác nghẹt thở , khiến chú nghĩ đến chuyện gì ?"

lắc lắc đầu, trong mắt đầy vẻ hiểu.

Trần mù lẹc khẹc ho hai tiếng, ôm lấy ngực, mới : "Chú cảm giác nghẹt thở, treo cổ chết, mà giống như dìm chết."

"Tuy rằng treo cây, nhưng cái thứ cảm giác giống hệt như đó sông Dương."

"Lờ mờ, chú cũng cảm giác bản giống như dìm trong nước."

Rõ ràng, sắc mặt của Trần mù cũng thêm vài phần ngơ ngẩn.

Lão tiếp tục : "Còn nhớ, lúc đó mày bói quẻ cho chú, tướng quẻ nửa ban đầu là gì ?"

Loading...