Đêm trước khi hòa ly, nàng tái sinh trở về trước khi xuất giá Liễu Trình An - Chương 101:

Cập nhật lúc: 2025-09-05 12:07:51
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ninh Phu lúc mới lên tiếng.

Ninh lão thái thái, Vệ thị, cùng với Trương thị đang bò rạp ghế hình, hẹn mà cùng về phía nàng.

“Nữ quân của Quốc Công phủ, nếu ngay cả những điều cũng , ắt sẽ đời chê , hẳn sẽ chê Quốc Công phủ chúng dạy dỗ thứ nữ.” Ninh Phu cong khóe mắt, , “Đại bá mẫu bận tâm chuyện của Nhiễm tỷ tỷ và Đại ca, thể rảnh tay, A Hà duyên với , A Hà dọn đến Trúc Uyển, do A mẫu tạm thời dạy nàng lễ nghi, ?”

Ninh Phu sẽ để Ninh Hà về bên Trương thị nữa, đồng thời cũng giữ đủ thể diện cho Vệ thị, kỳ thực Vệ thị cũng sẽ đối xử với Ninh Hà.

Ninh Hà nghiêng đầu, khó tin về phía nàng, trong mắt ngấn lệ.

Không ai như một bảo vật quý giá mà chủ động đòi nàng như .

Mà tứ tỷ của nàng, tuy nàng, nhưng vẫn luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng.

Ninh phu nhân cũng : “Nhị phòng bên cũng trống, Tranh nhi còn thành , chẳng bao lâu nữa cũng sẽ Quan Ngoại, A Hà đến bạn với cũng . Còn về chuyện xuất giá, hồi môn cũng do nhị phòng phụ trách, nhất định sẽ gả nàng thật phong quang.”

Vệ thị trong lòng đồng ý, sắm sửa hồi môn cho Ninh Hà, cũng tốn ít tiền bạc. Vốn dĩ chi tiêu của đại phòng eo hẹp, những tốn tiền, nàng vốn cũng dính củ khoai nóng bỏng tay .

Ninh lão phu nhân, tự nhiên cũng lời gì để , nàng vốn cũng đang sốt ruột nên sắp xếp cho Ninh Hà thế nào, giao cho Trương thị, nàng cũng yên tâm: “Nếu ngươi , A Hà cứ theo nhị phòng của ngươi .”

Ninh Phu nhanh liền cảm thấy lòng bàn tay đang che mắt Ninh Hà ướt.

Sau , ngũ cô nương vốn chú ý trong Ninh Quốc Công phủ, cũng sẽ tẩm cư tinh xảo của riêng .

Trước khi rời , Ninh Phu bụng đỡ Trương thị một tay.

“Tứ cô nương hà tất che chở nàng , tiền đồ, cũng giúp gì cho ngươi, ngược còn là một kẻ vong ân bạc nghĩa.” Trương thị đối với Ninh Phu vẫn còn khách khí, chỉ là khi đến Ninh Hà, đầy oán hận, oán trách, tựa như khổ nạn của nàng đều do Ninh Hà mang đến.

Ninh Phu bật , “Di nương thế nào là yêu ai yêu cả đường lối về ?”

Trương thị trong lòng bất an.

Nếu vì Ninh Hà, nàng sẽ giữ Trương thị ở trong phủ.

“Di nương đừng hối hận mới .” Ninh Phu .

Trương thị liếc nữ nhi xa, đột nhiên xúc động : “Ta hối hận gì chứ, nàng chỉ là một thứ nữ, một kẻ phá của, còn bay lên cành cao hóa phượng hoàng ?”

Ninh Phu gì, Trương thị yêu, cũng nhi tử, nàng , chẳng qua là quyền lực, chỉ là rằng nữ nhi cũng thể mang cho nàng những thứ .

Nàng mỉm : “Ý của di nương là, ngũ cô nương của Ninh Quốc Công phủ, là kẻ phá của đó ?”

Trương thị khỏi giật , cuối cùng dám nhiều: “Không, , ý hạ thấp Quốc Công phủ.”

Ninh Phu khách khí : “Di nương hãy về nghỉ ngơi cho .”

Trương thị thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy Ninh Phu còn xem như lòng , chừng đây là nhắc nhở , đừng để Vệ thị nắm nhược điểm.

Trong lòng nàng tự nhiên cam tâm, đợi phu quân trở về, nàng nhất định sẽ đòi công bằng, phu quân yêu chiều nàng , sẽ để nàng chịu ấm ức.

Vệ thị khi đối mặt với Ninh Phu, cũng thở dài một tiếng, : “Trương thị e rằng sẽ yên tĩnh, đợi Đại bá của ngươi trở về, nàng còn chuyện để loạn.”

“Nàng loạn, cứ để nàng loạn thôi. Đại bá mẫu khoan dung độ lượng, ai là lý lẽ, trong lòng Đại bá tự nhiên cũng rõ ràng.” Ninh Phu .

Cho dù yêu chiều đến mấy, nếu cứ mãi vô lý gây chuyện, cũng sẽ lúc chán ghét, lấy sắc hầu hạ , là thứ bền lâu nhất.

Vệ thị liền mỉm , “Ngươi cũng đúng.”

Ninh Phu tự nhiên ngại Vệ thị thêm dầu lửa, Vệ thị chỉ cần sống, thì cứ nên chịu thêm khổ sở.

“A Phu động tĩnh lớn như , e rằng chỉ là để cái cớ, cho A Hà đến nhị phòng thôi ?” Vệ thị dứt khoát thẳng với nàng.

Nếu Trương thị quá bình tĩnh, A Hà nếu đến nhị phòng, sẽ ngoài là kẻ bỏ rơi mẫu ruột thịt để bám víu quyền thế, mà Trương thị hà khắc với Ninh Hà, ngoài sẽ đồng tình với nàng.

Vì Ninh Hà, Ninh Phu thể dụng tâm.

“Ta đối với Đại ca, Nhiễm tỷ tỷ cũng là như , từ đến nay đều một lòng một vì Quốc Công phủ.” Ninh Phu nàng .

Vệ thị đối mặt với nàng, tim đập nhanh hơn mấy phần một cách khó hiểu.

Ninh Phu bộ như đang trò chuyện vui vẻ : “Lòng đều chỗ hiểm ác, kẻ là kẻ ngốc, nhưng một nhà, trong những chuyện lớn, lòng luôn hướng về một chỗ, Đại bá mẫu, đúng ?”

Vệ thị sinh vài phần chột , gượng : “Ta cũng , ngươi từ đến nay đều quan tâm Quốc Công phủ, đại phòng chúng , cũng là như .”

Ninh Quốc Công cũng thực lòng yêu chiều Trương thị, mấy ngày , liền vội vã trở về phủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-truoc-khi-hoa-ly-nang-tai-sinh-tro-ve-truoc-khi-xuat-gia-lieu-trinh-an/chuong-101.html.]

Trương thị thấy , liền như tìm chỗ dựa, đến lê hoa đái vũ, như thể chịu đựng ấm ức lớn lao, một hồi ân ái, liền tố cáo Vệ thị.

Ninh Quốc Công Ninh Chân Tu tuy đau lòng thôi, nhưng Vệ thị là xử lý theo gia quy, cũng thể phá vỡ quy củ, chỉ thể ngấm ngầm thu xếp thỏa, riêng tư chăm sóc Trương thị nhiều hơn.

Khi Ninh Phu đến Tẩm Viên, Ninh Chân Tu đang bên cạnh chủ vị của Ninh lão phu nhân, rõ ràng là đang lạnh nhạt với Vệ thị.

Mà Vệ thị sắc mặt khó coi, uất ức, nàng rõ ràng là việc theo quy tắc, phu quân vẫn vì Trương thị mà ghi hận nàng .

“Tổ mẫu, vết thương của A Hà khá hơn .” Ninh Phu nghĩ một lát, , chào Ninh Chân Tu một tiếng Đại bá.

“Phụ ngươi gần đây ở Lương Châu thế nào?” Ninh Chân Tu dịu sắc mặt .

“Phụ lâu thư về, báo rằng vẫn bình an.” Ninh Phu đến bên cạnh Vệ thị xuống, với nàng , “A Hà thương, trong học đường cũng ai nấy đều , các nữ quân đều khen Đại bá mẫu nhân từ, còn nguyện ý giữ Trương di nương.”

Ninh Chân Tu lúc mới liếc Vệ thị một cái.

Vệ thị thấy nàng giúp , khỏi thở dài : “Ta cũng chuyện tốn công vô ích, nhưng là Quốc Công phu nhân, chuyện cũng chỉ mới thể .”

“Đại bá mẫu đúng lắm, đáng phạt thì cũng phạt, nếu để ngoài Quốc Công phủ chúng thưởng phạt bất minh, dung túng hậu viện ác, còn Quốc Công phủ chúng nữa.” Ninh Phu .

Ninh Chân Tu khựng , trong lòng khỏi suy tư, Quốc Công phủ đại diện cho , vốn dĩ một đám để mắt vì việc dựa quan hệ để thăng tiến, hiện giờ Quốc Công phủ xảy tai tiếng, đối với và chốn quan trường, cũng vô cùng bất lợi.

Lát gặp Trương thị, Trương thị vẫn ồn ào đòi bổng lộc, nếu tiền bạc, nàng thu xếp Quốc Công phủ, vả bao nhiêu đang xem trò của nàng .

Ninh Chân Tu chiều theo nàng nữa, bất kể là Vệ thị, Trương thị, ai yên lòng. Không giống như nhị , Liễu thị tuy thanh cao, nhưng thấu tình đạt lý, từ đến nay hề gây chuyện rắc rối. Chàng lạnh giọng : “Ta thấy là bình thường quá chiều ngươi , mới khiến ngươi vĩnh viễn tự kiểm điểm.”

Trương thị sửng sốt, : “Lão gia là đang chán ghét ?”

Ninh Chân Tu càng thêm thiếu kiên nhẫn : “Sau nếu ngươi còn động đến A Hà, thì hãy đến sơn trang mà ở .”

Nói xong cũng viện của nàng , nghĩ đến những lời của Ninh Phu, sợ ngoài cho rằng vô điều kiện sủng ái thất, dứt khoát cấm túc nàng , năm nay phép khỏi viện.

Vệ thị khó tin, phu quân từ đến nay luôn yêu chiều , đối xử với như , cấm túc một năm, khác gì thất sủng, nàng kìm nước mắt tuôn rơi.

Vệ thị chuyện , tự nhiên vui mừng khôn xiết, chuyện cấm túc , do phu quân đích đề xuất, thứ nhất đủ để đ.â.m sâu lòng Trương thị, thứ hai cũng giải tỏa nỗi lòng của nàng .

Vì chuyện , Vệ thị đối với Ninh Phu cũng chút cảm kích. Nếu lúc đó nhất quyết xử lý Trương thị, sẽ kết quả như .

Ninh Hà đối với hình phạt của Trương thị, mãn nguyện. Tuy nàng cảm thấy lạnh lòng, nhưng cũng thấy di nương c.h.ế.t , thể ở phủ, là kết cục nhất.

Ninh Phu thì cùng nàng, trang trí xong sân phụ của Trúc Uyển, đây cũng sẽ là tẩm cư của Ninh Hà.

Vệ thị là chủ mẫu đại phòng, tự nhiên cũng tỏ thái độ về chuyện Ninh Hà đến nhị phòng, cũng hào phóng chi tiêu một khoản nhỏ, sắm sửa cho Ninh Hà một vài vật dụng, nhưng khoản tiền , so với việc sắm sửa hồi môn cho nàng, vẫn chẳng đáng là bao.

Ninh Phu đang bận rộn chạy chạy .

Tâm trạng Vệ thị tự nhiên chút phức tạp, A Phu rõ ràng cũng bỏ qua Trương thị, nên thuận nước đẩy thuyền giúp , nhưng nàng thì rút lui, cảm kích nàng, A Hà cũng cảm kích nàng, ngay cả Trương thị cũng hề oán trách nàng.

Tưởng chừng hiền lành, ôn hòa, nhưng lòng của Ninh Phu, e rằng là một kẻ tàn nhẫn.

Vệ thị khỏi sợ hãi, may mà để nàng gả Vệ phủ, nàng và A Nhiễm quan hệ thì cũng thôi, một khi nàng cũng vững ở Vệ phủ, với nữ nhi chắc trở mặt thành thù, dù ai cũng ưu tiên lợi ích của .

Ninh Phu Vệ thị với vẻ mặt phức tạp, khẽ mỉm , nàng ngại cho Đại bá mẫu con của , Đại bá mẫu kiêng dè nàng, thể tránh ít phiền phức.

đến chuyện , cũng qua năm sáu ngày.

Ninh Phu rảnh rỗi, mới tin Lục lão thái gia mắc bệnh nặng, Lục Hành Chi chẳng mấy ngày nữa về quê gặp già cuối.

Ninh Phu ngờ , thể nhận thư của Lục phu nhân, mời hôm nay đến Lục phủ khách, vội vàng gấp gáp.

Đây là đầu tiên Ninh Phu khỏi phủ trong gần nửa tháng qua.

Trong Lục phủ, chờ nàng là Lục Hành Chi, Ninh Phu cũng ngạc nhiên, an tĩnh .

“Thư là nhờ mẫu , chủ động mời Tứ cô nương, khó tránh khỏi đàm tiếu.” Lục Hành Chi .

“Ta .” Ninh Phu .

“Lần về quê, e rằng cũng một thời gian, lo lắng Tứ cô nương sẽ gặp chuyện, bởi mới tìm Tứ cô nương đến, dặn dò vài câu.” Lục Hành Chi nàng , “Sự bất hòa giữa Tứ hoàng tử và Lục hoàng tử chỉ thể càng ngày càng rõ ràng, Tứ cô nương cần cẩn thận, đừng để cuốn đó.”

“Được.” Ninh Phu .

Lục Hành Chi thấy nàng trả lời dứt khoát như , trong mắt sinh vài phần ý , “Ta ngờ Tứ cô nương vốn cũng thể ngoan ngoãn như .”

Ninh Phu : “Nghe lời khuyên của khác, mới mắc sai lầm, Lục công tử hiểu lầm , từ đến nay vẫn luôn như .”

“Tứ cô nương tuyệt đối là một nữ quân ngoan ngoãn.” Lục Hành Chi .

Loading...