Đêm trước khi hòa ly, nàng tái sinh trở về trước khi xuất giá Liễu Trình An - Chương 146:
Cập nhật lúc: 2025-09-05 12:23:15
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nửa tháng nay, Ninh phu nhân lo lắng đến nỗi ăn ngủ yên, Đông Châu nàng cứu một truy sát, càng lo lắng thôi, sợ nữ nhi cứu là của địch quân, cũng dám rêu rao, chỉ thư về kinh, hy vọng phu quân nghĩ cách.
Giờ phút thấy nữ nhi, Ninh phu nhân thoáng chốc lệ tuôn đầy mặt.
“A mẫu.” Ninh phu liền vội vàng xuống xe ngựa, dùng khăn tay nhẹ nhàng lau nước mắt của mẫu .
“Lần , sẽ tha cho con, vì một ngoài, một xa lạ, đem mạo hiểm, và phụ con, bao giờ từng dạy con như ? Đi, thư phòng quỳ xuống.” Ninh phu nhân lạnh mặt .
Lục Hành Chi : “Phu nhân, Tứ cô nương cố ý cứu , mà là uy hiếp, bất đắc dĩ mà , ở mái hiên, thể cúi đầu, Tứ cô nương cũng là vì giữ mạng, mới tận tâm tận lực cứu chữa , may mắn là đường, lúc cứu nàng xuống.”
“Vậy vì Đông Châu kể với chuyện ?” Ninh phu nhân nghi hoặc .
“Tứ cô nương e sợ lo lắng, nên mới rõ tình hình cụ thể cho Đông Châu.” Lục Hành Chi .
Ninh phu ngờ, Lục Hành Chi dối nàng, mà mặt đổi sắc.
Chàng cũng luôn che chở nàng phía .
Còn Ninh phu nhân, từ đến nay ấn tượng về , liền chút nghi ngờ, : “Hoài Sóc an như , bao giờ mới thể về kinh.”
Giờ phút thật sự là tiền Mạnh Trạch con sói , tiến thoái lưỡng nan.
“Phu nhân cứ yên tâm, giờ đây Thánh thượng phái đến giám sát tiến độ tu sửa đường ở Đạt Châu, tự sẽ bảo hộ phu nhân và Tứ cô nương thật .” Lục Hành Chi .
“Cũng nhờ ngươi.” Ninh phu nhân trong lòng yên tâm, nữ nhi một cái, Lục Hành Chi vì đến Đạt Châu, nàng tự nhiên là hiểu rõ.
Mình nữ nhi phạt quỳ, thần sắc lộ vài phần khó xử, chỉ là một việc nhỏ như , cũng nỡ, nếu thêm vài câu, e rằng sẽ tự chịu phạt A phu.
Bất quá Ninh phu nhân trong lòng vẫn mừng vì như , nàng hài lòng với Lục Hành Chi, nguyện ý đặt nữ nhi lòng, nàng vui vẻ thấy thành.
Bởi Lục Hành Chi che chở, Ninh phu cũng thư phòng phạt quỳ.
Lục Hành Chi cũng ở Ninh phủ, dùng một bữa tối.
“Không tình hình gần đây trong kinh thế nào ?” Người hỏi là Ninh phu nhân, nàng lo lắng cho Mạnh Trạch, A phu giả bệnh, cũng kế lâu dài.
“Phu nhân yên tâm, ở đây, Tứ cô nương sẽ gả cho Mạnh Trạch.” Lục Hành Chi .
“Cũng khó ngươi .” Ninh phu nhân thở dài một tiếng, “Hắn là hoàng tử, cũng khó bảo là hoàng… Nếu lấy cớ A phu mắc bệnh để dưỡng bệnh, thì từ chối thế nào.”
Đắc tội với , tự nhiên là thượng sách.
“Hiện giờ Thánh thượng vẫn an lành, tình cảnh rốt cuộc , vẫn định .” Lục Hành Chi , “Phu nhân tháng hãy giữ Tứ cô nương cho kỹ, đừng để Tứ cô nương khỏi phủ nữa.”
Ninh phu lúc , tự nhiên là dám mở lời phản bác.
Ninh phu nhân hừ lạnh : “Ngươi yên tâm, sẽ để nàng rời khỏi tầm mắt của nữa, rõ ràng cập kê , vẫn còn ham chơi như .”
Ninh phu tuy oan ức, nàng nào tính cách ham chơi, nhưng cũng khó mà phản bác.
Lục Hành Chi liếc nàng một cái, khóe môi lộ một nụ khó nhận , giờ phút còn thể mẫu nữ bọn họ cãi , dường như những trải nghiệm bi thương ở kiếp , đều chỉ là một giấc mộng.
Trước khi rời , Ninh phu hỏi : “Ta vẫn hiểu, vì Thánh thượng phái Tôn Chính đến ám sát Tông Tứ, Thượng thư Bộ Hình cũng là chức quan trọng, Kính Văn Đế đàng hoàng, cớ gì phái con trai tín của đến đây?”
Con cháu tâm phúc, đáng lẽ nên tìm cớ thăng quan tiến chức, chứ mạo hiểm như , hủy hoại tính mạng.
Lục Hành Chi : “Tứ cô nương thể đoán , là ai phái ám sát Thế tử ?”
Ninh phu trong lòng khỏi sững sờ.
Lục Hành Chi nàng, gì, Ninh phu trầm tư, đó hiểu điều gì đó, lẽ nào Tôn phủ, cũng hy vọng Tôn Chính chết.
Tâm tình Ninh phu liền phức tạp thêm vài phần.
Phủ thế gia, vì quyền lực, ngay cả đối với cũng như , khi lợi thì đoàn kết, khi vì lợi thì bạc bẽo.
“Vì Lục phủ hy vọng Tôn Chính chết, điều thật khó hiểu.” Ninh phu , “Lẽ nào là Thánh thượng, cần chết.”
“Vua thần chết, mấy ai thể thoát khỏi, thoát , vì để sống sót, cũng trái ý thiên hạ.” Lục Hành Chi , “Thế tử thể gặp Tứ cô nương, là cái phúc của , nhưng ai cũng thể như .”
Từ đó về , Ninh phu còn khỏi phủ.
Mạnh Trạch đối với nàng vẫn từ bỏ ý định, thường xuyên thư cho nàng.
Ninh phu cũng chắc thời gian, chỉ là miệng , nhưng e sợ bệnh nặng của nàng lây nhiễm khỏi, trong thư từng nhắc đến một chữ nào đến thăm nàng.
Nàng cũng vui vẻ tự tại.
Mạnh Trạch ngược cũng sẽ với nàng một chuyện trong cung, ví dụ như chuyện Tôn Chính Hồ bắt , và chuyện Tông Tứ lẽ “chết”.
Hắn hề chút sốt ruột, chút đau buồn nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-truoc-khi-hoa-ly-nang-tai-sinh-tro-ve-truoc-khi-xuat-gia-lieu-trinh-an/chuong-146.html.]
Chỉ cần Tuyên Vương phủ còn đó, c.h.ế.t một Tông Tứ, đối với cũng chút ảnh hưởng nào.
Còn thái độ của Kính Văn Đế, e rằng trong lòng cũng hiểu rõ vài phần, bởi cũng , Tuyên Vương phủ thể như mặt trời ban trưa, đối với mới lợi.
Ninh phu sống ở vương phủ ba năm, thể ngờ , trong vương phủ, bạc bẽo đến .
Vì Mạnh Trạch nhắc đến Tôn Chính, nên trong thư hồi đáp Mạnh Trạch, nàng cũng tự nhiên nhắc đến Tôn Chính là ai.
Nửa tháng , thư của Mạnh Trạch đến.
“Tôn Chính là ai, e rằng ngươi hỏi Tứ ca, Tứ ca giỏi lung lạc lòng , giờ đây và , cận bằng Tứ ca và .”
Ninh phu lời của , trong lòng hiểu rõ vài phần, Tôn Chính ban đầu đại khái là của Mạnh Trạch, vì , cùng Mạnh Triệt trở thành một bọn.
Cũng khó trách Mạnh Trạch chuyện kiểu âm dương quái khí như .
Nàng nghĩ, tiếp tục xuống, khựng .
“Thi thể của tam biểu ca , giờ vận đến Bắc địa, ngờ Nữ quân Hoa An phủ, tình nghĩa đến , đêm tin tam biểu ca qua đời, liền một cưỡi ngựa tới Bắc địa.”
Nữ quân Hoa An phủ, chính là Chương Hòa.
Ninh phu khi thấy Mạnh Trạch nhắc đến Chương Hòa, vô cớ nhớ đến nụ hôn của Tông Tứ dành cho cách đây lâu, ở Đạt Châu phủ.
Sự mật nếu mang theo nửa phần dục vọng, ngược càng khiến nàng nhớ rõ nhất.
Giờ đây nàng cũng , giữa Chương Hòa và Tông Tứ, kiếp rốt cuộc sẽ xảy chuyện gì.
Ninh phu cẩn thận hồi tưởng một lượt, kỳ thực về kinh, cũng nhắc đến Chương Hòa lúc Bắc địa, chỉ là kiếp nàng chuyện của Tông Tứ, nên nghĩ theo hướng .
Nữ quân như màng an nguy và danh dự, một tự đến, tình nghĩa tự nhiên là cực kỳ sâu đậm.
Còn chuyện Tông Tứ “chết”, bên ngoài cũng thấy chút phong thanh nào, y như kiếp , Tuyên Vương phủ giấu kín chuyện .
Sau đó, Ninh phu ở Hoài Sóc trải qua một đoạn thời gian coi như vui vẻ, phụ giáng chức, liền che chở nàng và A mẫu, đến nỗi túng thiếu như kiếp .
Lục Hành Chi thỉnh thoảng sẽ lén lút đến gặp nàng, hai thường trò chuyện, cũng ngoài cục diện trong cung.
Kỳ thực Tông Tứ dường như cũng từng đến, Ninh phu thỉnh thoảng cảm thấy dường như thấy , nhưng khi định thần , liền phát hiện là hoa mắt, bởi cũng xác định .
Còn tin tức Kính Văn Đế lâm bệnh truyền đến, là một đêm mưa.
Sau khi dùng bữa tối, Ninh phu liền cùng Ninh phu nhân dạo trong phủ tiêu thực, thấy Ninh Bá đón một thương nhân đến, : “Tứ cô nương, tiểu phiến là đưa đến cho , là thư, đặc biệt sai trang bên đưa đến.”
Tiểu phiến : “Là Dao Dao cô nương của trang, sai mang mới , đưa đến cho cô nương.”
Người đưa , tự nhiên sẽ là Tĩnh Thành, mà là Mạnh Uyên , e rằng loại , cũng bình thường.
Ninh phu mỉm nhận lấy, : “ là thư sai mang đến.”
Nàng sai Ninh Bá, dẫn tiểu phiến nhận thưởng, còn thì trở về tẩm cư.
Ninh phu mở gói , liền thấy bức thư ở giữa, trong thư nhắc đến chuyện Kính Văn Đế trọng bệnh, xu hướng thể giấu , và nàng giờ đây, thể về kinh.
Chuyện , khi nàng gặp Lục Hành Chi, cũng nhắc đến với .
Lục Hành Chi đầu tiên là nhíu mày, khi cân nhắc một phen, : “Tứ cô nương nếu về kinh, thì hãy về .”
“Lục công tử cảm thấy ?” Ninh phu vẫn nhạy bén nhận sự khác lạ của .
Lục Hành Chi : “Thánh thượng phái xuống đốc sát, đây một công việc bình thường, đường xá ở Đạt Châu, vẫn luôn thể tu sửa xong, chính là vì Đạt Châu cá rồng lẫn lộn, cần Đạt Châu như , nếu thể khiến con đường , thuận lợi tu sửa xong, đó là đại công thần, chỉ cần vật cầu, Thánh thượng thể giúp , liền sẽ từ chối .”
Đường thông, thì lòng hòa hợp, lòng hòa hợp, thì chính sự hòa hợp, e rằng thế lực bên ngoài cắm rễ ở đây, để đạt mục đích chia cắt Đại Yến.
Dù Lục Hành Chi , Ninh phu cũng việc , những trở ngại phía , e rằng đếm xuể, Kính Văn Đế tự nhiên sớm giải quyết mối họa trong lòng , e rằng cũng luôn đầu mối.
Còn lúc , càng trọng bệnh, càng khi rời thế gian để mỹ danh, vị đế vương nào, để công tích vĩ đại.
“Lục công tử thể gặp nguy hiểm tính mạng ?” Ninh phu khỏi lo lắng .
“Kiếp , việc chính là do thành.” Lục Hành Chi an ủi nàng , “Tứ cô nương cứ yên tâm về kinh.”
Ninh phu liền yên tâm.
Thế là ở Hoài Sóc năm tháng, nàng liền lên đường về kinh.
Ninh phu nhân tự nhiên là yên tâm, : “Lúc về kinh, nếu Lục hoàng tử vẫn còn để ý đến con, thì ?”
Ninh phu trong lòng lo lắng chuyện , Mạnh Uyên để về, nhất định nắm chắc khiến Mạnh Trạch thể cưới , vả e rằng chuyện, cần nàng : “Ta cũng thư hỏi phụ , phụ cũng lúc thể về kinh.”
Nghĩ thì phụ cũng chút phong thanh Kính Văn Đế trọng bệnh, giờ đây phụ như kiếp , phụ hiện tại, trong tay nắm giữ quyền lực, Mạnh Trạch trong tình cảnh Kính Văn Đế trọng bệnh, tự nhiên là dám uy h.i.ế.p .