Đêm trước khi hòa ly, nàng tái sinh trở về trước khi xuất giá Liễu Trình An - Chương 164:

Cập nhật lúc: 2025-09-05 12:23:34
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng như là để thể để ý đến , khiến ít đôi chút.

“Món thể dọn lên bàn ?”

Tông Tứ : “Ta thể đánh giá.”

Ninh phu nghi hoặc một cái.

“Nàng đút , tự nhiên đều cảm thấy ngon miệng.” Tông Tứ nàng .

Ninh phu cảm thấy lời của chút lả lướt trơn tru, hề để ý đến , nào ngờ đôi khi tình khó tự chủ, những lời sến sẩm cũng là xuất phát từ tận đáy lòng.

“Hôm nay Dao Dao đến .” Tông Tứ với nàng.

Trong mắt Ninh phu liền sinh vài phần vui mừng, phân phó : “Chàng bảo Đông Châu, đưa nàng đến đây.”

Ánh mắt Tông Tứ lóe lên, một lúc động đậy.

“Đông Châu ở ngay bên ngoài, Thế tử ngoài rẽ trái, liền thể thấy nàng .”

Lời của nàng như , tự nhiên giống như sai bảo phu quân việc.

Loại mật vô ý lộ , khiến nàng đối với chút cảnh giác nào, dường như họ vẫn ở kiếp , vẫn là phu thê.

“Được.” Tông Tứ từ tốn .

Ninh phu nghi hoặc một cái, tâm trạng vô cớ như , là vì điều gì?

Chỉ là một lát, liền trở .

“Trong tiểu trù phòng , vật gì hấp dẫn Thế tử ?” Ninh phu ngờ còn .

Tông Tứ nàng một cái.

Sau đó liền tiện tay giúp nàng một tay, : “Cùng bọn họ đối lời, quả thực khiến mệt mỏi, đến chỗ nàng đây trốn một lát.”

Ninh phu nghĩ đến những hôm nay đến, Mạnh Trạch và Mạnh Triệt, liền gì thêm.

Dao Dao đến khi thấy Tông Tứ theo bên cạnh Ninh phu bận bận , tròng mắt chuyển động, đột nhiên nảy một ý quỷ quái: “Tứ cô nương, khi đến, Lục công tử cũng đến .”

Tông Tứ nhàn nhạt quét nàng một cái.

“Mộ Nhược Hằng , Thế tử thích ghen, quả nhiên là thật.” Dao Dao .

Tông Tứ tùy miệng : “Nếu nhớ lầm, Mộ thần y cũng là một thích ghen tuông. Bằng hóa danh Dung Châu, e rằng… chứng kiến ít công tử, cảnh tượng vây quanh nàng.”

Dao Dao nổi nữa.

Ninh phu ngăn cản mà vỗ vỗ Tông Tứ, với Dao Dao: “Mộ thần y nhất định rõ lòng chân thành của nàng, sẽ để ý .”

Ninh phu thấy Dao Dao, tiểu trù phòng liền còn chỗ dung cho Tông Tứ nữa.

Hắn cũng còn quấy rầy hai tỷ họ tụ họp nữa.

Chỉ là khi thấy thái độ của Quốc công phủ đối với Lục Hành Chi, là thái độ đối đãi rể quý, trong lòng liền lạnh một tiếng.

Chỉ là tạm thời vẫn để hưởng chút phúc .

Mạnh Trạch cũng thoải mái, điều, cam tâm như : “Quốc công phủ , thật đúng là yêu chiều rể quý . Chẳng qua là xuất từ nhà nhỏ cửa bé, tiền đồ thế nào còn dựa đại nhân vật đề bạt, sánh với ?”

Thật tiền đồ của Lục Hành Chi khá , chỉ là đối với Mạnh Trạch, một hoàng tử, thì đủ để coi trọng.

Tông Tứ nhàn nhạt : “Chưa đến cuối cùng, rể quý là ai, còn chắc.”

“Ngươi đúng.” Mạnh Trạch , “Đa tạ biểu ca an ủi.” Trong chuyện , Tông Tứ vẫn về phía .

“Ta ý gì, ngươi bằng nghĩ xem.” Tông Tứ từ tốn .

Mạnh Trạch còn kịp phản ứng, liền thấy một tiếng “Thế tử ca ca” thanh thúy.

Không Chương Hòa thì là ai nữa?

Trong lòng Chương Hòa vài phần mừng rỡ, lâu nàng gặp .

Chương Hòa vốn nghĩ rằng khi về kinh, Thế tử nhất định sẽ đến thăm phụ , tần suất đến Hoa An phủ sẽ thấp.

Ai ngờ phụ gặp , phần lớn là ở Vương phủ, nếu thì chính là lúc ở học đường, Vương phi thì đến Vương phủ mấy , vô cùng để tâm đến , chắc là đủ thích .

Mạnh Trạch quanh năm chìm đắm trong chuyện nam nữ, rõ tâm tư của Chương Hòa, : “Biểu ca cùng Chương cô nương chuyện.”

Tông Tứ nhàn nhạt : “Năm đó Chương cô nương còn nhỏ, nay cũng là một đại cô nương , tự nhiên chú ý đến việc nam nữ cách biệt, là một công tử, thể cùng nàng chuyện phiếm.”

Nếu để Dao Dao thấy lời của , nhất định sẽ mắng giả dối, khi gặp A phu, nửa điểm cũng là dáng vẻ chính nhân quân tử như .

Ngược là một bộ dạng vội vã bám víu, e rằng A phu bảo nhỏ, trong lòng tuy phục, nhưng cuối cùng vẫn cắn răng theo.

Lúc , Chương Hòa thấy lời của , vài phần vui mừng, cũng vài phần đau lòng.

Vui là, cũng giờ đây cũng sắp cập kê , còn xem là trẻ con nữa, buồn là thái độ xa cách của .

“Ta đến chào hỏi Thế tử ca ca một tiếng thôi.” Chương Hòa .

Tông Tứ hề nửa phần đáp , chỉ nhàn nhạt nàng, dường như thấu triệt chút ý niệm trong lòng nàng.

Chương Hòa cắn cắn môi, về phía Tông Ngưng.

Tông Ngưng rõ những khúc mắc trong lòng Chương Hòa, khó tránh khỏi chút ngượng ngùng, chính là nàng thư đến hỏi về túi thơm, liền lập tức cho nàng túi thơm là do Ninh tỷ tỷ tặng, chính là hy vọng nàng thể từ bỏ ý định.

Huynh trưởng thích một nữ quân mà luôn xem như .

Ninh tỷ tỷ, trưởng cũng nhất định sẽ thích nàng.

Tuyên Vương phi với Chương phu nhân: “Lúc đó phu tế mà ngươi chọn cho A Hòa, cũng là trẻ tuổi tài giỏi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-truoc-khi-hoa-ly-nang-tai-sinh-tro-ve-truoc-khi-xuat-gia-lieu-trinh-an/chuong-164.html.]

Chương phu nhân liền hiểu rõ thái độ của Tuyên Vương phi, để con gái từ bỏ ý định, dứt khoát hỏi thẳng thắn hơn: “Hôn sự của Thế tử, nơi ?”

Tuyên Vương phi liếc Chương Hòa một cái, trong lòng thở dài một , mặt : “Đã nơi , là tự chọn.”

Chương Hòa chỉ cảm thấy một tia sét đánh thẳng , vặn đánh trúng tim nàng, đau khổ đến mức nàng nửa câu cũng nên lời, lo lắng mất mặt khác, liền tươi dạo một lát trong Quốc công phủ.

Khi đến nơi vắng , nước mắt nàng từng giọt từng giọt rơi xuống.

Ninh Nhiễm hồi phủ, thấy tiểu nữ quân đang , bước chân cũng khựng . Ninh Hà khẽ với nàng:

“Đó chính là tiểu nữ quân của Hoa An phủ.”

Từ khi tỉnh ngộ, rõ bộ mặt của Vệ Tiêu, Ninh Nhiễm thường mời Ninh Hà sang phủ khách. Ban đầu tuy coi thường nàng là thứ nữ, nhưng qua vài , quan hệ tỷ thêm phần cận.

Nàng cũng hiểu, dẫu thế nào nữa, tỷ vẫn là tỷ , ngoài chỉ mong nhạo, còn nhà mới chịu dang tay kéo một cái.

Chuyện Chương Hòa cùng Tông Tứ, Ninh Hà cũng với nàng ít.

Cả việc tranh danh “nữ tài tử” cùng Ninh Phu.

Chỉ là, hễ liên quan đến Ninh Phu, Ninh Hà liền nửa chữ cũng chẳng hé, chuyện của tứ tỷ, nàng giấu kín trong lòng.

Ninh Nhiễm liền :

“Chương gặp khó khăn gì chăng?”

Chương Hòa đáp:

“Chỉ là cát bụi lạc mắt thôi, tỷ chớ lo.”

Ninh Nhiễm gật đầu, vẻ hiểu. Nàng chẳng ứng phó thêm với vị tiểu nữ quân . Trước tuy thấy khó chịu khi Ninh Phu vượt qua , nhưng so với khác, nàng vẫn một lòng hướng về Ninh Phu.

, nàng chẳng thích Chương Hòa, thậm chí còn chút chán ghét.

Lúc , trong mắt Ninh Nhiễm, ngoài của Quốc công phủ, tất thảy đều chán ghét – bất luận là phu quân, cha chồng, nàng đều thấy buồn nôn.

May , Quốc công phủ thì ngày càng hiển đạt.

Vệ phủ vĩnh viễn sống nhờ thở của Quốc công phủ.

“A Phu giờ ở ? Gọi tới bầu bạn với , cho đỡ buồn.” – Ninh Nhiễm .Bên phía Ninh Phu, nàng dẫn Dao Dao vấn an mẫu , dạo một vòng.

Dao Dao tò mò đánh giá phu nhân họ Ninh – đây chính là cô mẫu của nàng. Dù ngoài bốn mươi, dung nhan vẫn vô cùng kiều diễm, vài phần tương tự phụ quá cố, khiến nàng sinh cảm giác gần gũi.

Quả thật, huyết thống là thứ kỳ diệu. Ninh phu nhân nàng chăm chú như thế, chẳng thấy chán ghét, chỉ hỏi Ninh Phu:

“Cô nương là ai?”

“Là tiểu thư Dao Dao bên cạnh Mộ thần y. Nay Mộ thần y xa, nàng mặt trông coi tam hoàng tử. Hôm nay theo tam hoàng tử đến, con đưa nàng dạo trong phủ một vòng.” – Ninh Phu đáp.

“Cô nương , quả thật hợp duyên với . Thường ngày hiếm khi gặp ai thấy liền cảm mến như .” – Ninh phu nhân .

Dao Dao :

“Vãn bối cũng thích Ninh phu nhân. Hôm nay gặp, chỉ thấy phu nhân dung nhan tuyệt sắc, chỉ e rằng tứ tiểu thư cũng chẳng sánh dung mạo năm xưa của .”

Ninh phu nhân khen, cực kỳ vui vẻ, nắm tay nàng chuyện trò một hồi mới bận việc khác.

Trong lòng Dao Dao thầm nghĩ, một ngày, nàng nhất định sẽ quang minh chính đại gọi một tiếng “cô mẫu”.

“Nương cùng phụ , quả thật giống .” – Dao Dao khẽ với Ninh Phu – “Ngay cả lúc mỉm cũng y hệt. Nếu chẳng tận mắt thấy, hẳn chẳng tin lời ngoại tổ mẫu bọn họ giống .”

Ninh Phu mỉm :

“Ở trong phủ, cũng chớ quá gây chú mục, đưa đến chỗ tam hoàng tử.”

Dao Dao ánh mắt ẩn ý, khẽ:

“Thế tử thường xuyên mê hoặc tỷ như ?”

Ninh Phu sững :

“Mê hoặc?”

“Hắn ở bên tỷ, giúp tỷ việc, hết lòng xoay sở, chẳng chỉ thể hiện dáng dấp phu quân, cho tỷ hợp lang quân của tỷ đó thôi. Chẳng lẽ tỷ tưởng thật lòng thích bưng đĩa ?” – Dao Dao thấp giọng.

Ninh Phu im lặng.

“Nam tử mê hoặc, chẳng chỉ dựa diện mạo. Nam nhân hiểu rõ, dung nhan nữ tử chẳng thể vĩnh cửu, nam sắc cũng thôi. Hắn tâm cơ nhiều lắm.” – Dao Dao khẽ chạm ngón tay lên môi nàng – “Đừng dễ dàng mắc câu, để nếm thử mùi vị treo lơ lửng . Tỷ xem, tiểu nữ quân Hoa An phủ chẳng mê đến quên hết ?”

Ninh Phu nhớ đến mỗi đến gặp nàng, đều dùng hương dành dành mà nàng ưa thích. Một mặt, quả thực để tránh khác phát hiện khi tìm đến nàng.

mặt khác, chẳng cũng là dùng “hương” để dẫn dụ nàng ?

“Muội hà tất đắc tội ?” – Ninh Phu hỏi.

“Có tỷ ở đây, cũng chẳng .” – Dao Dao đáp.

Đến khi chính yến bắt đầu, Ninh Phu cũng bận rộn hẳn.

Đem bánh ngọt bày lên bàn của Tông Tứ, liền dậy :

“Để .”

Người ngoài chỉ tưởng phong độ tao nhã.

Kỳ thực, là đang chắn ánh mắt tới từ phía Mạnh Trạch.

Lục Hành Chi thì dậy.

Ninh Phu thoáng y, thấy Lục Hành Chi chẳng hề , trong lòng trăm mối cảm xúc đan xen, nhưng nàng cũng hiểu – đến giờ nàng thể chắc chắn, y nhầm lẫn ân tình dành cho nàng thành tình cảm.

 

Loading...