Đêm trước khi hòa ly, nàng tái sinh trở về trước khi xuất giá Liễu Trình An - Chương 166:

Cập nhật lúc: 2025-09-05 12:23:36
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm thành năm , chính tay bế thê tử bước cửa phủ Tuyên Vương.

Lục Hành Chi trở yến tiệc, vốn tính chẳng ưa bè đảng, chỉ cúi đầu, nâng chén rượu cạn sạch.

Bệnh cũ nơi chân của Mạnh Uyên tái phát, Dao Dao đang xoa bóp cho y, ngẩng đầu liền thấy Lục công tử , trong mắt khổ sầu, ẩn hiện vài phần vui mừng chân thành.

Dao Dao ngẩn ngơ lâu.

Mạnh Uyên cúi đầu nàng, liếc sang Lục Hành Chi, thản nhiên mở miệng:

“Nhìn cái gì ?”

Dao Dao thất thần, đáp lời.

Mạnh Uyên giọng điệu đổi:

“Xem là cực kỳ ưa mắt.”

Dao Dao vẫn chẳng lên tiếng, khóe môi nhịn chẳng mà khẽ cong, rõ ràng ghen tuông .

“Nhãn quan quả là tuấn mỹ, hình cân xứng, cao lớn hiên ngang.” Dao Dao cố ý .

Mạnh Uyên chỉ mỉm , rõ tính nàng, chẳng nhiều lời.

“Ngươi dò xét thấu tỏ.” Dao Dao mất hứng, chậm rãi , “Nếu một ngày thực sự chẳng còn nhớ ngươi nữa, khi thể thấy dáng vẻ ngươi thất thố chăng?”

Mạnh Uyên đưa tay khẽ vỗ về tay nàng.

“Tam điện hạ, thấy giống cái gì?”

“Tiểu cẩu.” Mạnh Uyên nghĩ một lát đáp. Đôi mắt lúc nào cũng ướt át, khiến sinh lòng bảo hộ.

Dao Dao thầm chê lời cũ kỹ vô vị, khóe mắt thấy Mạnh Trạch bước tới, bèn chẳng thêm.

Ánh mắt Mạnh Trạch quả nhiên dừng Dao Dao khá lâu, dung nhan tuy thường, song dáng vóc tệ.

Hắn liếc Mạnh Uyên một cái đầy hàm ý, quả nhiên, nam nhân ai là hiếu sắc, Mạnh Uyên chẳng qua chỉ tự ti khi mà thôi.

“Chẳng ngờ ngay cả ngươi cũng tới phủ Quốc công.” Thường ngày Mạnh Uyên vốn cửa lớn , cửa nhỏ bước.

“Tứ cô nương gửi thiệp mời tới.” Mạnh Uyên đáp, giọng chẳng mấy nhiệt tình.

Mạnh Trạch liền nhớ , Mạnh Uyên và Ninh phu cũng coi là bạn cờ. Hắn tính tình cổ quái nhưng cực kỳ say mê cờ, cho Ninh phu một chút thể diện cũng là chuyện thường tình.

Chỉ là nghĩ đến Ninh phu, Mạnh Trạch trong lòng dâng lên một cỗ lửa giận vô cớ. Nàng đính hôn với Lục Hành Chi thì thôi , dù hôn sự cũng là do Kính Văn Đế đích ban, nhưng nàng bưng điểm tâm đến chẳng thèm liếc lấy một .

Trước nàng từng đến phủ , nay xem , chẳng khác nào đang trêu đùa .

Mạnh Trạch từ đến nay, khi nào chịu nhục nhã vì nữ nhân như thế ?

Chỉ là càng chịu nhục, càng thêm nhớ nhung. Hắn trả thù Ninh phu, chỉ chiếm nàng của riêng, khiến nàng nũng nịu xin , khiến nàng đừng bao giờ liếc Lục Hành Chi lấy một nữa.

Mạnh Trạch cố nén những suy nghĩ điên rồ trong lòng, liếc Lục Hành Chi, nhưng khóe miệng bất giác cong lên một nụ lạnh.

Nụ , vặn lọt mắt Tông Tứ khi .

"Tam ca, Chương phu nhân đưa Chương về phủ , Chương hình như thảm thương, A mẫu Chương ngã." Tông Ngưng bước tới thăm dò tin tức.

"Nàng ngã." Tông Tứ thản nhiên đáp, chút biến sắc.

Tông Ngưng hỏi: "Huynh lâu như xuất hiện, ?"

Tông Tứ liếc nàng một cái, đáp lời.

Chắc chắn là tìm Ninh tỷ tỷ . Giờ khắc vui vẻ như , hiển nhiên là Ninh tỷ tỷ vui vẻ với .

Tông Ngưng cũng tìm Ninh tỷ tỷ chơi, chỉ là giờ đây Ninh tỷ tỷ còn thiết với nàng như , bên cạnh Ninh tỷ tỷ đều A Hà theo.

"Mẫu phi, con tìm Ninh tỷ tỷ." Tông Ngưng với Tuyên Vương phi.

Vệ thị , liền : "Tử Y, con đưa A Ngưng tìm A phu ."

Ninh phu khi gặp nàng, tự nhiên là vô cùng hoan nghênh.

Tông Ngưng thích Trúc uyển của Ninh phu, cũng cảm thấy một thì thật . Hai sống chung một viện, buổi tối thể chuyện trò đến tận khuya.

"A Hà thường khuya mới về phòng ?" Tông Ngưng hỏi cùng các nàng ăn hạt khô.

Ninh phu bật : "A Hà gần như bám riết lấy ở đây . Hễ trò chuyện muộn một chút, nàng liền giở trò ăn vạ chịu ."

Ninh Hà bên cạnh : "Tứ tỷ tỷ đôi khi cứ dọa , tỷ ở cùng mới sợ."

Nàng : "Tứ tỷ tỷ còn thường kể cho một câu chuyện về kiếp kiếp , luôn say sưa. Trong câu chuyện đó, một Thế tử tệ bạc, đối xử với vợ. Sau , vợ trùng sinh, thật là thú vị bao."

Ninh phu sờ mũi.

Tông Ngưng đầy ngưỡng mộ: "Thật , ngủ cùng , kể chuyện cho ."

Ninh phu nghĩ ngợi một lát, : "Thế tử gần đây lẽ vẫn thoát khỏi nỗi ám ảnh. Nếu vẻ lạnh nhạt, Ngưng thể với vài lời ngọt ngào."

Tông Ngưng ngẩn , Tam ca từ khi nào thể thoát khỏi bóng tối chứ?

Sau đó nàng chợt hiểu , đây là đang giả vờ đáng thương, liền thuận miệng : "Phải đó đó, ở Vương phủ cả ngày đều quanh quẩn trong Cảnh Hoa Cư, cũng thấy áp lực. Ninh tỷ tỷ, Tam ca thật đáng thương, tạm thời khoan dung với một chút."

……

Yến tiệc sinh thần tan , Tông Tứ và Lục Hành Chi rời Quốc công phủ muộn hơn một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-truoc-khi-hoa-ly-nang-tai-sinh-tro-ve-truoc-khi-xuat-gia-lieu-trinh-an/chuong-166.html.]

Một là chuẩn con rể, một Ninh Dụ mời, tự nhiên cũng ai nghĩ ngợi nhiều.

Hai sóng vai bước .

"Cẩn thận Mạnh Trạch." Tông Tứ nhắc nhở.

Lục Hành Chi để tâm đến an nguy của , hỏi: "Thế tử và Chương cô nương rõ ràng chứ?"

Tông Tứ thản nhiên đáp: "Kiếp , với nàng thực sự quan hệ thiết?"

Lục Hành Chi lắc đầu, : "Thế tử yên tâm, từng thích nàng ."

Hắn khi ân nhân cứu mạng Ninh phu còn sống, đối với nàng cũng lạnh nhạt như , thì thể động lòng với Chương Hòa chứ.

Chỉ là đàn ông của Chương Hòa, phận thấp kém, đang bán mạng vì . Hắn cầu tạm thời che chở nàng , chờ công thành danh toại, sẽ đến Hoa An phủ cầu cưới nàng.

Còn những lời đồn đại , tự nhiên sẽ đặc biệt giải thích.

Chương gia cũng hề đề cập đến hôn sự của Chương Hòa.

Ngày tang lễ của Ninh phu, nàng cùng đoàn về kinh, thời gian bận tâm đến nàng , chỉ chăm chăm A phu cuối, ngờ nàng cùng về Vương phủ.

Nàng lẽ thật sự vô tình, hoặc lẽ c.h.ế.t tâm với , thật lòng sống cùng đàn ông . thấy A phu khuất, nàng nảy sinh vài phần ý nghĩ với .

Bất kể vì lẽ gì, Lục Hành Chi kiếp , đều cận với nàng .

"Ngươi về chuyện của , quá nhiều." Tông Tứ đột nhiên buông một câu như thế.

Lục Hành Chi khựng , ngẩng mắt đối diện với ánh mắt thanh lãnh sắc bén của .

Tông Tứ : "Nhiều đến mức ngay cả tình cảm của , ngươi cũng tường tận đến thế."

Lục Hành Chi kiêu hèn đáp: "Những điều Thế tử thắc mắc, thứ cho thể giải đáp từng ly từng tí."

Tông Tứ cũng hỏi thêm. Có lẽ đoán điều gì, lẽ , hoặc lẽ xâu chuỗi nhiều chuyện.

Lục Hành Chi bận tâm đến những suy nghĩ trong lòng , cũng bận tâm suy đoán thế nào. Hắn chỉ cần đối với Ninh phu một lòng chân tình.

Tông Tứ dường như cũng để ý phận của , : "Chẳng qua là thấy chút khó hiểu, Lục công tử nhắc đến, cũng cưỡng cầu."

Lục Hành Chi nán . Hôm nay uống ít rượu, cưỡi ngựa về phủ, đánh xe trong nhà chờ sẵn cổng Quốc công phủ. Hắn lên xe ngựa, đánh xe : "Tứ cô nương đang tiễn ngài."

Hai định , của Lục phủ ai nấy đều vô cùng vui mừng, hớn hở trêu ghẹo chủ tử nhà .

Lục Hành Chi khựng , do dự một lát, nhưng vén rèm lên.

Nếu Tông Tứ đủ chân tình, thì giờ chính là lúc nên rút lui.

Việc bản tiếp cận Ninh phu, chẳng qua là hạ sách trong các hạ sách, chỉ là một sự quá độ mà thôi. Hắn thuộc về thế gian , từng nghĩ nàng thật sự thể gả cho .

Hắn tuy , nhưng tuyệt đối thể như . Việc để Quốc công phủ cân nhắc chẳng qua là để nàng giảm bớt áp lực hôn sự, khiến Ninh phu nhân và Quốc công phủ dẹp bỏ ý định tìm kiếm lương duyên khác cho nàng.

Chỉ trong một tình huống duy nhất, mới thật sự cưới Ninh phu. Đó là khi Mạnh Trạch ép quá gắt gao mà ai thể chống , và Tông Tứ kiếp cũng đủ yêu A phu.

Khi , khi cưới nàng, dù bản sống bao lâu, Lục phủ cũng sẽ chiếu cố nàng. Tuy nàng trở thành quả phụ, nhưng cuộc sống cũng quá khó khăn, thêm đó Quốc công phủ che chở, nếu nàng thật sự , cũng ai thể ép nàng tái giá.

Khi đó, Mạnh Trạch cũng thất thế, thể nhúng tay chuyện của nàng.

Lục Hành Chi nàng tuổi còn trẻ chịu đựng nỗi đau mất chồng, vì nếu cùng đường, sẽ như thế.

Hắn nhớ về kiếp .

Hắn dùng binh quyền trong tay , đổi lấy một chi Phù Sinh Mộng từ Mạnh Uyên.

Tất cả đều lầm tưởng, ngửi thấy cục diện triều chính, nên về phía Mạnh Uyên. Nhất thời, ít trong lòng d.a.o động, chuyển sang phe Mạnh Uyên cũng chẳng ít.

Ngay cả Mạnh Trạch cũng sinh lòng nghi hoặc.

giúp Mạnh Trạch , Mạnh Trạch sẽ khác gì Nhiếp Chính Vương, cần gì phí công vô ích giúp Mạnh Uyên.

Chỉ là ai , quyền thế đối với , coi như cỏ rác. Trước , chỉ nghĩ rằng quyền thế trong tay, những kẻ hại cũng quỳ phục , ai còn thể tùy ý tước đoạt tính mạng .

Đồng thời cũng là sự trả thù đối với Kính Văn Đế và Tuyên Vương.

Giờ đây Ninh phu chết, thứ đều trở nên vô nghĩa. Thân ở chốn địa ngục, vốn dĩ tất cả đều dựa oán hận trong lòng mà chống đỡ. Giờ đây chỉ còn nỗi đau, liền chẳng khác gì một cái xác mà thôi.

Hắn một Bắc địa, đặt chân lên Mộ Ai Sơn, bắt đầu những ngày tháng ngày qua ngày tìm kiếm Phù Sinh Mộng.

Sau Kính Văn Đế lâm trọng bệnh, Mạnh Uyên nắm giữ phần lớn quyền lực trong kinh thành. Hắn thực hiện cải cách trong giáo dục và thuế má, đích đến mời về kinh nhậm chức. Mạnh Uyên cực kỳ thưởng thức , nguyện ý trọng dụng .

Hắn hề gặp Mạnh Uyên dù chỉ một .

Mạnh Uyên cũng vô cùng kiên nhẫn, chỉ đến một .

"Triều Châu lũ lụt ngập trời, bá tánh lầm than. Đi theo , cứ xem như là vì Đại Yến."

Hắn : "Nếu ngươi hiểu Phù Sinh Mộng, liệu thể giúp tìm kiếm ?"

Mạnh Uyên lâu, lẽ là vì , sớm mất tinh thần khí khái năm xưa, cũng già nhiều. Đỉnh Mộ Ai Sơn quanh năm tuyết phủ, tê cóng vô .

"Nàng quá mức dễ chuyện, sợ nếu đến muộn, nàng sẽ ức hiếp." Hắn .

Từ khi Phù Sinh Mộng dùng cho nàng, liền ngày ngày lo lắng. Nàng chuyện sống mà kinh sợ ? Có gặp tình huống bất trắc nào ?

Mạnh Uyên im lặng hồi lâu, : "Nếu ngươi giải quyết việc phòng chống lũ lụt ở Triều Châu, sẽ dẫn ngươi tìm Phù Sinh Mộng."

 

Loading...