Đêm trước khi hòa ly, nàng tái sinh trở về trước khi xuất giá Liễu Trình An - Chương 53:

Cập nhật lúc: 2025-09-05 08:05:41
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu là khác, thì là chuyện bình thường.

đổi là Lục Hành Chi, hề nịnh nọt lấy lòng bất cứ ai, thì chút đáng để suy ngẫm.

Tông Tứ dừng một chút, mới : "Ngươi theo dõi."

Nói xong liền trở .

Điều giống như mấy vui vẻ.

Nam tử trầm tư suy nghĩ.

Trước khi Ninh Phu Ung Châu, nàng cùng Ninh phu nhân đến Hồng Tụ Các.

Ninh phu nhân định chọn hai bộ y phục cho Khang Dương Trưởng Công chúa.

"Ngoại tổ mẫu của con, khó tính hơn nhiều, nhưng con tặng, bà nhất định sẽ thích." Con gái giờ đến Công chúa phủ , Ninh phu nhân vui mừng, nỡ.

"A mẫu chọn, ngoại tổ mẫu chắc chắn cũng sẽ thích." Ninh Phu .

"Cũng ngoại tổ mẫu của con giờ sức khỏe còn , năm xưa bà sợ lạnh." Ninh phu nhân cảm thán, nàng cũng lâu trở về .

Ninh Phu khẽ, "Ta sẽ chăm sóc cho ngoại tổ mẫu."

Lời dứt, nàng liền thấy Tông Tứ xuống, bên cạnh Nguyệt Nương theo, khi rời , Nguyệt Nương vẫn yên tại chỗ một lúc lâu, dường như nỡ.

Ninh phu nhân kinh ngạc : "Không ngờ ân nhân của Nguyệt Nương, chính là Thế tử."

Ninh Phu gì.

"Cũng khó trách nàng chịu gả chồng." Ninh phu nhân lúc hiểu tâm tư của Nguyệt Nương, gả cho một bình thường, chi bằng Tuyên Vương phủ di nương, nếu con, cũng thể tranh chút địa vị.

Nếu con cái tiền đồ, thì càng cần , dù là con thứ, cũng hơn xa con chính thất của những phủ bình thường.

Nguyệt Nương cũng thấy Ninh phu nhân, hàn huyên với nàng một lát.

Ninh Phu ngoan ngoãn một bên, từ đầu đến cuối lời nào.

Mà chuyện khi nào thăm ngoại tổ mẫu, cũng hề nhắc đến với Tông Tứ.

Chuyện của nàng, cần thiết báo cáo với .

Trước khi Ninh Phu thăm ngoại tổ mẫu ở Ung Châu, nàng sai quyên góp bộ tiền bạc quyên góp trong tiệc Xuân học cho các tư thục.

Đọc sách giúp minh trí, hiểu lịch sử, cũng là cơ hội hiếm để nữ tử nhà thường dân mở mang tầm mắt.

Ngoài , Ninh Phu cũng tự bỏ tiền túi , chọn một ít bút mực giấy nghiên để cùng quyên góp.

Tạ Như Nghi hàng năm trong tiệc Xuân học đều như , bởi thế khi Ninh Phu gặp nàng ở hiệu sách, hề chút ngạc nhiên nào.

"Ninh ." Tạ Như Nghi chút do dự nàng.

"Tạ tỷ tỷ." Ninh Phu cũng chào nàng.

Tạ Như Nghi cùng nàng chọn một ít bút và giấy, : "Cố gắng chọn loại rẻ tiền, nếu là đồ quý giá, dù phát cho trẻ nhỏ, khi về nhà cũng sẽ nhà bán mất."

Ninh Phu gật đầu.

Tạ Như Nghi nàng, trong lòng sinh vài phần áy náy.

Nữ quân lớn lên cùng từ nhỏ, vẫn hại đối phương gặp chuyện.

"Ngày đó nếu Trình hạ loại thuốc đó, nhất định sẽ cho nàng ." Tạ Như Nghi , nàng chỉ cho Trình Sương một bài học, chứ thật lòng hại Ninh Phu, nhưng dám lấy mạo hiểm, đó cũng là thật.

Nàng vốn nghĩ, Ninh Phu trúng độc, là thể khiến Trình Sương chịu phạt, một bài học nhớ đời, nhưng ngờ Trình Sương cả gan và độc ác đến .

"Chuyện qua , Tạ tỷ tỷ cần bận lòng nữa." Ninh Phu , "Hiện tại Trình tỷ tỷ nhận trừng phạt, cũng bình an vô sự, đối với Tạ tỷ tỷ mà , đây chính là kết quả nhất."

Tạ Như Nghi nàng, chỉ cảm thấy nàng phần xa cách hơn .

Trong lòng nàng chút dễ chịu.

Tạ Như Nghi khá quý Ninh Phu, nàng là nữ quân thích so đo tính toán với ai nhất, ai gặp khó khăn, nàng đều hết lòng giúp đỡ, cũng hào phóng, thích chuyện tầm phào của khác.

Hai chỉ vì lợi ích đại diện của gia tộc khác mà ít qua , nhưng trong các nữ quân, nàng thích nhất chính là Ninh Phu và Tông Ngưng.

"Tháng tứ của về kinh, phủ sẽ mở tiệc, Ninh thể đến phủ khách." Tạ Như Nghi chủ động mời.

Ninh Phu : "Ta đến chỗ ngoại tổ mẫu của , e là ."

Tạ Như Nghi sững sờ, : "Ninh , là với nàng."

Ninh Phu khẽ, : "Tạ tỷ tỷ, còn việc, xin phép ."

Tạ Như Nghi cũng đành một tiếng, : "Ninh về kinh, hãy đến phủ khách."

Ninh Phu tự nhiên đáp lời.

Sau đó nàng một chuyến đến Lục phủ, hỏi Lục phu nhân mang thứ gì cho Lục Hành Chi , Ung Châu cách Lương Châu xa, chỉ mất hai canh giờ đường , mang theo ít đồ vẫn tiện lợi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-truoc-khi-hoa-ly-nang-tai-sinh-tro-ve-truoc-khi-xuat-gia-lieu-trinh-an/chuong-53.html.]

Lục phu nhân mang cho Lục Hành Chi, ngược một gói đồ đưa cho Ninh Phu, "Những thứ là Hành Chi nhờ đưa cho Tứ cô nương, đều là gỗ, nhưng dịp nào để gặp Tứ cô nương."

"Phu nhân thể đến phủ khách mà, A mẫu của thích phu nhân." Ninh Phu điều là thật.

"Tứ cô nương nhớ tự chăm sóc bản cho , vẻ gầy hơn dạo ." Lục phu nhân quan tâm .

"Đa tạ phu nhân quan tâm." Trong lòng Ninh Phu dâng lên vài phần ấm áp, đến Lục phủ, tâm trạng nàng luôn hơn vài phần.

Chuyện nàng Ung Châu, hề giấu giếm, cũng đặc biệt cáo biệt các nữ quân trong học đường, Tông Ngưng lúc đối với nàng chút tâm tư phức tạp, nhất thời nàng rốt cuộc coi là tam tẩu .

Tông Ngưng cảm thấy nàng và tam ca, e là dễ dàng, mẫu phi tuyệt đối sẽ đồng ý, vốn dĩ mẫu phi vì mất Tạ tỷ tỷ con dâu mà đang phiền lòng , giờ thêm Ninh tỷ tỷ, mẫu phi chừng sẽ đổ lên đầu Ninh tỷ tỷ.

Không chỉ các nữ quân trong học đường, mà ngay cả các công tử như Tông Đạc, Mạnh Trạch, Vinh Chính cũng đều Ninh Phu Ung Châu, song những chuyện đều do khác thuật .

Ngược , Tông Tứ, kẻ mấy ngày nay bận rộn kinh thành, cuối cùng nhận tin tức.

“Ninh khởi hành Ung Châu từ hôm .” Phó Gia Hối khi về kinh.

Tông Tứ nhíu mày hỏi: “Nàng đến chào một tiếng ?”

“Không rõ là do bận rộn kịp, nàng đến.” Phó Gia Hối cân nhắc lời lẽ, thực sự dám rằng Ninh Phu đó, ngay cả Lục phủ cũng tới.

“Lui xuống .” Tông Tứ sắc mặt đạm nhiên.

Hôm nay Tông Tứ về phủ sớm, còn kịp dùng bữa tối.

Tuyên Vương phi giờ đây gặp , trong lòng cũng khỏi chút oán hờn, một Tạ nhị cô nương như , rơi tình cảnh ? gương mặt con trai rám nắng một chút, cuối cùng vẫn nén đau lòng, : “Xuân Nghênh, mau lấy bát đũa cho Tam công tử.”

“Con cùng Như Nghi là ? Cớ gì nay thành nông nỗi .” Tuyên Vương phi vẫn nhịn mà hỏi.

Tông Tứ đáp: “Chuyện của Tạ Tứ lang, nếu phụ tay giúp đỡ , thì nếu từ chối Vinh phủ, Lâm phủ, e rằng sẽ đắc tội với khác. Tuyên Vương phủ đến ngày nay dễ dàng gì, bất luận là phụ đại bá, đại ca nhị ca, danh tiếng đều do tự tranh giành mà , tự nhiên trân quý danh tiếng.”

Tuyên Vương phi cũng hiểu đạo lý , nhưng trong lòng vẫn còn chút vương vấn: “ việc với con và Như Nghi, liên quan gì?”

“Tuyên Vương phủ thể giúp đỡ Khánh Quốc Công phủ, nhưng thể giúp đỡ. Mẫu phi chẳng lẽ ngăn cản vươn cao?” Tông Tứ với giọng điệu chút cảm xúc.

Mạnh Trạch trong chuyện , vô cùng chủ động.

Tuyên Vương phi nhíu mày : “Khánh Quốc Công phủ để mắt đến Mạnh Trạch ?”

“Ta , mẫu phi nên hỏi mới .” Tông Tứ nửa phần cũng để tâm, ngữ khí vẻ đạm nhiên.

Tông Ngưng thì cúi đầu ăn cơm, nửa câu cũng nhắc tới, tâm trạng của Tam ca lúc , thật chút nào.

, như ý nguyện của nàng.

Khi Tông Đạc tới, tiên vài câu chuyện chính sự với Tông Tứ, hỏi Tông Ngưng: “Tứ cô nương của Ninh Quốc Công phủ, Ung Châu ?” Như , nàng cùng Lục Hành Chi vẻ gần gũi hơn, e rằng hai sẽ ít cơ hội gặp mặt.

Tông Ngưng cứng rắn gật đầu: “Nghe theo Khang Dương Trưởng công chúa, tĩnh dưỡng thể .”

Tuyên Vương phi : “Nàng mà dính líu đến ngoại tổ mẫu , thì chuyện lành gì. Trong lòng Kính Văn Đế, Khang Dương Trưởng công chúa thể xếp ba căm ghét nhất. Ninh Quốc Công phủ đưa nàng đến Ung Châu, là một quyết định sáng suốt.”

Tông Đạc đồng tình với lời của Tuyên Vương phi.

Ninh tứ cô nương là một cô nương , nhưng ngoại tổ mẫu của nàng thì !

“Nhị ca ?” Tông Ngưng sợ Tam ca hiểu lầm là chính với Nhị ca.

“Khi ở cùng Vinh Chính, Vinh Mẫn , rằng những quen với nàng , nàng đều đặc biệt chào từ biệt.” Tông Đạc .

Tông Tứ mặt biểu cảm.

Hắn là duy nhất chuẩn đầy đủ cho nàng, từ hương châu lan thường ngày nàng uống, đến nữ thị vệ tiện chăm sóc nàng, thậm chí cả y phục trong Hồng Tụ Các, đều sắm sửa cho nàng, nhưng nàng đến chào từ biệt .

Sớm trở về kinh, cũng là để thể gặp nàng một .

Dù là mấy ngày , cũng thể trở về một chuyến, kinh xử lý công việc, chỉ cần nàng sai đến báo cho một tiếng.

Tông Tứ tuy tính là yêu thích nàng, nhưng trong khả năng của , đều sẵn lòng trả giá, bất luận là tinh lực tiền bạc.

Trong đó, cũng thể thu ít lợi ích.

Tông Đạc liếc Tông Tứ, : “Cứ tưởng kinh cần mất nửa tháng, về sớm thế , chẳng lẽ việc gấp, nhất định về?”

Kẻ thời thế, cứ chạm đúng chỗ đau mà nhắc.

Tông Tứ còn mở lời, Tông Ngưng đáp : “Nhị ca, thật là vô ích, Tam ca trở về, tự nhiên là xử lý xong chuyện .”

“Nhị ca chuyện với Tam ca, cớ lắm lời?” Tuyên Vương phi đặt đũa xuống, nhíu mày .

Tông Ngưng liền im bặt, chỉ đáng thương mẫu phi, Tông Tứ, hy vọng thể giúp vài câu lành.

hiển nhiên Tông Tứ trong chuyện , ý định chiều chuộng nàng, nên gì.

“Thẩm nương, đều là nhà, cần khách sáo như !” Tông Đạc nghiêm mặt , cùng Tông Ngưng vẫn luôn như thế.

Tuyên Vương phi cũng con gái lòng xa, nhưng vì bảo bọc quá , đều sẵn lòng chiều chuộng nàng, nên chút kiêu căng. Nàng thở dài : “Ở nhà như thì , chỉ sợ nàng ngoài cũng đổi tính nết .”

Tông Ngưng thấy Tuyên Vương phi lạnh mặt, liền ngoan ngoãn cúi đầu nhận .

Sắc mặt Tuyên Vương phi dịu đôi chút, với Tông Tứ: “Mấy ngày Nguyệt Nương sai đưa cho con vài bộ y phục, đường kim mũi chỉ tinh xảo, bộ Đại Yến e rằng cũng khó tìm công việc nào tinh xảo hơn thế. Con cũng đấy, nàng luôn quan tâm đến chuyện của con.”

Loading...