Đêm trước khi hòa ly, nàng tái sinh trở về trước khi xuất giá Liễu Trình An - Chương 80:

Cập nhật lúc: 2025-09-05 08:12:14
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nếu là chuyện thất lễ, tam ca nên chịu trách nhiệm với Ninh tỷ tỷ.” Tông Ngưng Ninh Phu bất bình .

“Nàng cần chịu trách nhiệm.” Tông Tứ vô cảm .

Tông Ngưng ngẩn , nghĩ đến Lục Hành Chi dáng vẻ đoan chính, cao ngất, cắn môi : “Là vì Ninh tỷ tỷ, thích Lục công tử ?”

“Muội nghĩ nàng thích ?” Tông Tứ trầm mặc chốc lát, nàng .

“Hôm nay , Ninh tỷ tỷ cùng Lục công tử, xứng đôi, cứ như thể duyên vợ chồng .” Tông Ngưng do dự mãi, cuối cùng vẫn .

Thời bình thường, ai dám đùa cợt kiểu về nam nữ quân, nếu đùa, phong thanh gì đó . Cộng thêm quan hệ giữa Ninh phu nhân và Lục phu nhân ngày càng thiết, một chuyện cũng khó đoán.

Tông Tứ liền nhớ đến Lục Hành Chi ngày đó, câu “thần thê” vang dội .

Đã nhập vai phu quân kiếp của nàng khá lâu, ngày đó thấy tiếng “thần thê” , trong khoảnh khắc , cảm giác cắm sừng liền dấy lên, chỉ hận thể chất vấn Ninh Phu, rốt cuộc kiếp xảy chuyện gì.

Chỉ là từ thái độ của nàng mà xét, e rằng phu quân của nàng, quả thật , nếu lạnh nhạt với , mà nhiệt tình với Hành Chi.

“Tam ca thích Ninh tỷ tỷ ?” Tông Ngưng cẩn thận hỏi.

Tông Tứ : “Không thích.”

Hắn sai hầu đưa nàng về tẩm cư, Tông Tứ xưa nay thích Tông Ngưng thức đêm, quản thúc nàng cực kỳ nghiêm khắc.

Tông Ngưng nhanh chóng : “Nếu sẽ vì Ninh tỷ tỷ thích Lục công tử mà vui, chính là chút thích .”

Tông Tứ khựng một chút, nhưng nửa ngày mở lời.

Ngày hôm , trong Thanh Thiên Các, Phó Gia Hối đưa cho chiếc hộp mà Ninh Phu nhờ giao cho , do dự một hồi lâu, mới : “Tứ cô nương nhờ trả cái cho Thế tử.”

Trong hộp, đó là cây trâm ngọc lan trắng.

Thế mà ngày hôm , nàng thể chờ đợi mà trả , dường như sợ hãi dính dáng quan hệ với .

Tông Tứ liếc mắt , thản nhiên : “Cứ để đó.”

Chuyện Ninh Phu cùng Lục phu nhân ngoài chọn hạt hoa, Ninh phu nhân tự nhiên vui mừng.

Lục phu nhân dậy sớm, Ninh Phu hôm nay liền dậy sớm, Ninh Hà, ngủ cùng nàng, cũng định dậy theo, nhưng Ninh Phu : “Hôm nay cũng cần đến chỗ tổ mẫu thỉnh an, cứ ngủ tiếp .”

Ninh Hà liền lật , tiếp tục ngủ .

Chợ sớm trong kinh thành vô cùng náo nhiệt, các vị quý nhân trong kinh từ đến nay tới đây, Ninh Phu cũng là đầu tiên tới.

“Tổ phụ của , chỉ là một bộ khoái ở huyện thành nhỏ, từ nhỏ quen ở những nơi như thế , Tứ cô nương nếu quen, thể đợi ở một bên.” Lục phu nhân .

Ninh Phu tủm tỉm : “Ta cùng ngài thôi.”

“Bên trong hạt hoa đều dính bùn, khá bẩn đấy.” Lục phu nhân .

“Hôm nay đặc biệt mặc y phục cũ, Lục phu nhân cần lo lắng cho .” Ninh Phu , búi tóc, chỉ cài cây trâm gỗ của Lục Hành Chi, cần chú ý dung nhan, trang phục giản dị như là thoải mái nhất .

Ấn tượng của Lục phu nhân đối với nàng hơn một chút, yểu điệu thục nữ như , nhưng nửa điểm cũng kiểu cách.

Hai chọn xong hạt hoa, Lục phu nhân còn mua cho nàng một xâu kẹo hồ lô, xem nàng như tiểu nữ quân mà chăm sóc.

Sau đó liền lên xe ngựa, chuẩn trở về Lục phủ.

“Ngươi và hợp duyên như , nếu thể thành một nhà, thì là nhất.” Lục phu nhân khi xe ngựa dừng cửa Lục phủ.

Quan hệ giữa Tuyên Vương phi và Lục phu nhân cũng tệ, lúc thấy lời của nàng, khỏi về phía xe ngựa, khi thấy Ninh Phu, nàng nhướng mày.

“Lục phu nhân, Tứ cô nương cùng Lục công tử, cũng coi như xứng đôi.” Tuyên Vương phi thích Ninh Phu, nhưng lúc Lục Hành Chi đang việc cho Tuyên Vương phủ, Lục phu nhân thích, nàng cũng nể mặt vài phần.

Chỉ cần Ninh Phu tơ tưởng đến Tam lang nhà , theo Tuyên Vương phi thấy, gả cho ai cũng , sớm gả , cũng coi như diệt trừ hậu họa.

Tuy nhiên đợi khi trở về, nàng nhắc tới chuyện với Tam lang, nếu Ninh Phu theo Lục Nhị lang, thái độ đối với Ninh Quốc công phủ , dường như đổi chút .

Lục Nhị lang, đôi khi cũng việc cho Vương phủ.

Ninh Phu về phía Tuyên Vương phi, khom hành lễ, giả bộ thẹn thùng tự chối bỏ : “Vương phi và phu nhân, đừng trêu chọc nữa.”

Chuyện ở Ung Châu, nàng chuẩn tinh thần để cho khác , nếu thực sự định , thẳng thắn mà , bởi lúc , nàng ý định thành .

Tuyên Vương phi chỉ xem nữ quân mặt mũi mỏng, như : “Vậy xem hiểu lầm ý .”

Chỉ là xưa nay lạnh lùng mà kiều diễm, dù là , cũng khiến cảm giác gần gũi, khó tiếp cận.

Lục phu nhân cũng , Tuyên Vương phi với là nể mặt Hành Chi, hơn nữa tiền đồ của Hành Chi quan hệ mật thiết với Tuyên Vương phủ, cũng là cẩn thận từng li từng tí nâng niu nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dem-truoc-khi-hoa-ly-nang-tai-sinh-tro-ve-truoc-khi-xuat-gia-lieu-trinh-an/chuong-80.html.]

“Tứ cô nương hôm nay đơn giản như , quả thật tươi sáng dễ chịu.” Trong lòng Tuyên Vương phi, cũng khen nàng tư sắc , chỉ tiếc là cháu ngoại của Khang Dương.

Ninh Phu liền nhíu mày hành lễ: “Đa tạ Vương phi khen ngợi.”

Tuyên Vương phi thích nàng, thực sự gì để với nàng, chỉ cùng Lục phu nhân chuyện phiếm.

Ninh Phu thì an phận thủ thường mà đó.

“Thế tử hôm nay cùng Nhị công tử đến ?” Lục phu nhân hỏi.

“Tam lang cùng Mục Lục cô nương du hồ .” Tuyên Vương phi .

Lục phu nhân hiểu ý , cùng Vương phi ôn chuyện cũ, để ý đến Ninh Phu, sợ nàng lạnh nhạt.

Tông Đạc từ thư phòng của Lục Hành Chi , khi thấy Ninh Phu, cả ngây , ngờ gặp nàng ở Lục phủ.

Chỉ là nghĩ đến Lục Hành Chi, thì đối với việc Ninh Phu xuất hiện ở Lục phủ cũng còn ngạc nhiên nữa, chuyện của hai họ là sớm muộn, liền khách sáo chào hỏi: “Tứ cô nương.”

“Nhị công tử.” Ninh Phu khách khí đáp .

Tông Đạc thấy Lục Hành Chi cách đó xa đang .

Hắn hồi tưởng hành động của , vẫn chừng mực, Hành Chi chắc sẽ ghen !

Hắn gật đầu với Ninh Phu, cùng Tuyên Vương phi rời .

Khi Ninh Phu giúp Lục phu nhân trồng hạt hoa, Lục Hành Chi tới, tự nhiên nhận lấy việc trong tay nàng, : “Tứ cô nương một bên chơi .”

Lục phu nhân lui ngoài, để hai ở riêng.

Hắn việc, để ở một bên chơi, nghĩ kỹ , quả thật chút ý cưng chiều, Ninh Phu uyển chuyển : “Lục công tử thực cần quá mức chiếu cố như .”

Lục Hành Chi thẳng nàng, bình tĩnh : “Tứ cô nương cần lo lắng, Tứ cô nương hiện tại ý định thành , so với việc thành cùng Tứ cô nương, càng hy vọng Tứ cô nương bình an thuận lợi.”

Trong lòng Ninh Phu, hiểu chút buồn đau, đời ai vô duyên vô cớ với khác, khỏi hỏi ngược : “Huynh từ chỗ , gì?”

“Ta từng thích một nữ tử, cứ coi như nàng chút tương tự với Tứ cô nương , đầu tiên gặp Tứ cô nương, liền nhớ đến nàng .” Lục Hành Chi xong trầm mặc một lát, dường như chìm hồi ức.

Thì là yêu ai yêu cả đường lối về. Ninh Phu nghĩ đến nữ tử từng trò chuyện với Lục phu nhân đầu gặp mặt, khỏi hỏi: “Có là thanh mai trúc mã của ?”

Ánh mắt Lục Hành Chi lóe lên, nhưng phản bác.

“Nàng bây giờ đang ở ?” Ninh Phu hỏi.

Lục Hành Chi tiên mở lời, trong mắt dường như cảm xúc kịch liệt cuộn trào, một lúc lâu mới khó khăn : “Nàng c.h.ế.t .”

Nếu Ninh Phu kiếp với quen, nàng nghi ngờ cũng là tái sinh trở , chính là bản nàng của kiếp , chỉ là quen , liền sẽ mà sản sinh cảm xúc mãnh liệt như .

Trong chốc lát, Ninh Phu chỉ tiếc nuối cho nữ tử , sớm hương tiêu ngọc vẫn.

Lục Hành Chi : “Ta mỗi ngày thể thấy Tứ cô nương bình an vô sự, liền cảm thấy nàng vẫn còn sống. Đối với , là đủ .”

Cảm xúc của Ninh Phu đối với chút phức tạp, tuy giữ cách, nhưng cũng một chút hảo cảm, bây giờ nguyên do với , một mặt nàng khâm phục trọng tình trọng nghĩa, một mặt cũng một tia mất mát.

Sau khi rời khỏi Lục phủ, trong lòng Ninh Phu vẫn còn chút nặng nề, cũng nàng c.h.ế.t , ngoài a mẫu và phụ , ai sẽ nhớ nàng như , trong Tuyên Vương phủ, Tuyên Vương phi lẽ sẽ buồn một thời gian, nhưng đợi Tông Tứ cưới tân phụ , cũng sẽ dần quên nàng.

Chờ tân phụ sinh con cái, trong Vương phủ sẽ chỉ càng thêm náo nhiệt, để thông cảm cho tân phụ, cũng sẽ cố gắng xóa dấu vết của nàng trong Vương phủ, tránh cho tân nhân trong lòng hiềm khích.

Tuy nhiên, khi thấy trưởng, Ninh Phu liền quẳng những điều đầu.

Ninh Dụ và Ninh Tranh, hai đang đối mặt mà .

“Đại ca, Tam ca.” Ninh Phu đến bên cạnh hai , lúc mới rõ Ninh Dụ đầy mặt sầu lo, vẻ mặt u sầu.

“Đại ca và Đại tẩu xảy tranh chấp, giúp khuyên Đại tẩu .” Ninh Tranh chút đau đầu , hiểu những chuyện , Đại ca kể khổ với , cũng nghĩ phương sách giải quyết.

“Rốt cuộc là ?” Trong lòng Ninh Phu kỳ thực đoán phần nào, gì hơn là cũng liên quan đến Đại bá mẫu.

“Tử Y nàng ép nạp .” Ninh Dụ thất vọng : “A mẫu của sẽ vì thất của phụ ầm ĩ, Thẩm nương cũng từng vì thất của Nhị thúc mà nảy sinh hiềm khích với Nhị thúc, một vợ, vì ba bảy lượt khuyên nạp , lẽ là quá vô dụng, trong lòng nàng .”

“Vệ tỷ tỷ nếu trong lòng , ban đầu gả cho Đại ca.” Ninh Phu : “Nàng ép nạp , e rằng là ý của Đại bá mẫu.”

“Dù là mẫu ép nàng , chẳng lẽ nàng từ chối ?” Ninh Dụ chút lạnh lòng .

Ninh Phu khỏi nhíu mày : “Vệ tỷ tỷ tính tình hiền lành, mềm lòng, là gả Quốc công phủ chúng , Đại ca con dâu khó đến mức nào, Đại bá mẫu nếu cứ tra tấn nàng , nàng thể gì? Dù là Đại bá mẫu đến ép Đại ca, Đại ca thể đảm bảo, thể luôn từ chối ?”

Ninh Dụ rốt cuộc vẫn yên lòng thê tử, : “A Phu, xem nàng thế nào.”

Ninh Phu liền đến chỗ Vệ Tử Y, thấy nàng cửa sổ bất động, mắt cũng đỏ hoe, hiển nhiên .

“A Phu.” Vừa thấy nàng, Vệ Tử Y liền nhịn rơi lệ.

Loading...